Phản Diện Thật Hung - Chương 24
Cập nhật lúc: 2025-03-21 14:57:11
Lượt xem: 0
Chỉ cần Lý Văn Bân không ra ngoài, cô bé bên trong hẳn không có việc gì.
Bởi vì theo kí ức của cậu, Lý Văn Bân tuy rằng làm loại việc này nhưng gã rất chán ghét những hình ảnh đó. Cho nên Lý Văn Bân sẽ không ở lại hiện trường quan sát, gã không có loại sở thích biếи ŧɦái như vậy.
"Uống." Đồng Thịnh Chử đưa qua một đầu ống hút, Tô Đường theo bản năng há mồm ngậm, một hương vị ngọt ngọt cực kì quen thuộc lan tỏa khắp khoang miệng.
Tô Đường nhìn trên tay Đồng Thịnh Chử, là hộp sữa bò hồi sáng cậu đem cho hắn.
Cậu nuốt xuống một ngụm, hỏi: "A Chử, sao cậu không uống?"
"Tôi không thích sữa hộp."
Tô Đường ngẩn người: "Vậy cậu thích sữa nguyên chất hả? Ngày mai tớ mang cho cậu."
Trong tiềm thức của Tô Đường, trẻ con đều phải uống sữa thì mới cao lên được.
"Không uống." Đồng Thịnh Chử vừa nói, một bên nhắc nhở cậu ăn cơm nhanh lên, cơm nguội mất ăn sẽ đau bụng.
Tô Đường khác với những đứa trẻ kia.
Đồng Thịnh Chử nghĩ vậy.
Cậu sửng sốt, có chút uể oải. Hiện giờ đồ ăn vặt của cậu bị cắt xén cực kì nhiều, có thể mang cho hắn chỉ có mấy hộp sữa bò này thôi, kết quả hắn lại không cần.
Tô Đường có chút mất mát không nói nên lời.
Đồng Thịnh Chử mỗi ngày đều cho cậu thịt cá, đối với cậu cẩn thận như người thân vậy, cho nên cậu mới muốn có qua có lại.
Chén cơm không lớn, rất nhanh đã ăn xong, ngay cả sữa cũng rót toàn bộ vào bụng nhỏ của Tô Đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phan-dien-that-hung/chuong-24.html.]
Đồng Thịnh Chử đem toàn bộ rác ném vào thùng, sau đó móc trong túi ra một chiếc khăn tay sạch sẽ được gấp chỉnh tề, vừa thấy liền biết rất được chủ nhân trân trọng, ôn nhu lau sạch miệng cho Tô Đường.
Tô Đường tùy ý cho Đồng Thịnh Chử lau mặt mình, ánh mắt vô tình nhìn lướt qua khăn tay hắn đang cầm, có chút khó hiểu cảm thấy cái khăn này hơi quen quen, nhưng cậu tạm thời nghĩ không ra.
Không chờ cậu nghĩ nhiều, Đồng Thịnh Chử tự nhiên đem khăn tay gấp thật đẹp, cẩn thận đặt vào trong túi áo lần nữa.
Bộ dáng rất quý trọng.
Sau khi cất kĩ chiếc khăn, Đồng Thịnh Chử bắt lấy tay Tô Đường, dẫn cậu đi về hướng văn phòng.
Hai tên tặc con núp bên cạnh cửa sổ, hoàn cảnh kíƈɦ ŧɦíƈɦ khiến Tô Đường quên mất việc không thể để cho Đồng Thịnh Chử nhìn thấy những hình ảnh "dơ bẩn" này. Cậu khẩn trương mím môi, cẩn thận dùng hai bàn tay bám lên bệ cửa, đầu rướn lên đến khi đôi mắt có thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong.
Vừa nhìn Tô Đường liền ngây ngẩn cả người.
Bên trong không phải viễn cảnh như cậu nghĩ, không có mấy lão giả đáng khinh, cũng không có cảnh Lý Văn Bân cưỡng ép dụ dỗ cô bé, làm cô bé rơi nước mắt sợ hãi.
Trong văn phòng có năm người đang ngồi.
Lý Văn Bân, bé gái lúc nãy, còn có viện trưởng Âu Dương, và một cặp vợ chồng. Đây là muốn làm gì?
Tô Đường trong nháy mắt mơ hồ.
Đồng Thịnh Chử cũng thấy rõ tình cảnh bên trong, hắn thật bình thản mà giải thích với cậu: "Tôi đã từng thấy qua bọn họ, họ đã từng tới đây trước khi cậu đến."
Tô Đường vẻ mặt tò mò nhìn qua Đồng Thịnh Chử.
"Lúc trước hai người muốn nhận nuôi một bé gái." Đồng Thịnh Chử nói: "Lần này xem ra nhìn trúng Tiết Tiểu Tiểu, cho nên bác Lý mới đem bạn ấy đến đây."