Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Phản Diện Bị Người Qua Đường Hốt Rồi! - 21

Cập nhật lúc: 2024-12-19 14:45:04
Lượt xem: 61

Tống Kim Tùy cười gượng gạo: "Ngươi ăn đi, ngày hôm nay ngươi cũng chưa ăn gì."

 

"Ta không đói, vừa rồi thấy ngươi muốn ăn như vậy, giờ không muốn nữa ư?" Hà Thiên cười cười.

 

Hắn trừng lớn mắt: "Không đói nữa."

 

Tên khốn này rõ ràng biết hắn đã ăn rồi.

 

Hà Thiên cảm thấy trêu chọc hắn thật sự rất thú vị. Bao nhiêu lo lắng cùng sợ hãi trước kia, ngay thời điểm này đều tan biến toàn bộ.

 

"Vậy cùng ăn đi."

 

"..."

 

Ai muốn cùng ăn với ngươi?

 

Hai người bọn họ ngồi trên bàn lôi kéo một hồi. Ngay lúc Tống Kim Tùy suýt chút nữa phải nhét đống đồ ăn mà y vừa gắp cho hắn thì có người tiến tới bắt chuyện với bọn họ. Người này mặc đồ của hoàng tộc, dù không có khí chất nhưng chắc cũng thuộc hàng cao quý. Hắn biết thế giới này đề cao quan hệ vua tôi, nếu muốn yên ổn sống một kiếp thì không nên động đến người hoàng tộc.

 

Người này chủ động tới chỗ bọn họ chào hỏi: "Chào cậu, Hà đại phu."

 

Tống Kim Tùy chỉ có cốt truyện liên quan đến nam nữ chính và phản diện, mấy nhân vật phụ còn không có chứ đừng nói thông tin của tuyến nhân vật quần chúng thế này. Hắn không biết thân phận người này nhưng Hà Thiên thì biết. Y cực kì đề phòng với người này, không đợi hắn kịp trả lời đã đứng dậy, chắn trước mặt hắn: "Tuyên vương gia, lâu rồi không gặp. Ngài cũng tới đây sao?"

 

"Lễ thành hôn của cháu trai, sao ta lại không tới được. Vốn còn sợ tới đây tốn thời gian, không ngờ lại gặp được cậu." Tuyên vương gì đó nhìn chằm chằm Hà Thiên, ánh mắt tựa như muốn ăn tươi nuốt sống.

 

Hà Thiên kéo ra một nụ cười: "Ta cũng không ngờ sẽ gặp được ngài ở nơi này."

 

"Tính ra thì cũng gần một năm rồi, không biết cậu đã có câu trả lời cho đề nghị của ta chưa?"

 

Hà Thiên vẫn duy trì nụ cười: "Đề nghị của ngài rất tốt, chỉ là ta đã nói rõ rồi, ta là một người thích sự tự do. Bao nhiêu năm nay ta đã quen với việc khám bệnh cho những người dân thường trong kinh thành. Giờ bảo ta vào hoàng cung làm ngự y ta thật sự không làm được."

 

Tống Kim Tùy: "..."

 

Cái gì? Phản diện nhận được lời mời vào cung làm ngự y á? Tại sao trong cốt truyện con chim vô dụng kia đưa cho ta lại không hề đề cập đến chuyện này? Chẳng lẽ đến cả cái cốt truyện duy nhất có tác dụng kia cũng sắp sửa trở nên vô dụng rồi ư?

 

Tuyên vương gia nghe thấy câu trả lời không mong muốn, sắc mặt lập tức trầm xuống. Ông ta gay gắt nhìn y, rồi đưa qua nhìn người đang đứng phía sau: "Đây chắc là đồ đệ mới của ngươi nhỉ."

 

Hà Thiên lách người, một lần nữa chắn tầm nhìn của ông ta đặt lên người hắn: "Nó còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, mong ngài bỏ qua."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phan-dien-bi-nguoi-qua-duong-hot-roi/21.html.]

"Ta đâu có làm gì cậu ấy đâu, cậu không cần đề phòng như vậy." Tuyên vương gia cười cười: "Không biết tên của cậu ấy là gì?"

 

"Nó..."

 

"Tôi tên là Tống Kim Tùy, là đồ đệ thứ hai do đích thân Hà đại phu chỉ dạy, rất vui được nói chuyện với vương gia." Tống Kim Tùy không sợ chết, cách một tấm thân của phản diện, vươn tay ra nắm lấy tay ông ta.

 

Tuyên vương gia lập tức cười thích thú: "Đồ đệ này của cậu thú vị thật đấy."

 

"Tuyên vương gia." Hà Thiên lớn giọng, xung quanh tràn ra áp bức mạnh mẽ.

 

Lần đầu tiên Tuyên vương gia thấy Hà Thiên bảo vệ một người như vậy, trong lòng càng cảm thấy thú vị. Ông ta liếc mắt nhìn hắn, đem gương mặt của gắn lưu vào trong trí não: "Tống Kim Tùy đúng không? Hẹn sau này gặp lại. Giờ ta còn có việc, đến đúng hạn sẽ cho người tới tìm cậu. Mong tới lúc đó cậu sẽ cho ta câu trả lời mà ta muốn nghe."

 

Tuyên vương gia ngạo nghễ rời đi, bỏ lại Hà Thiên và Tống Kim Tùy giữa vô vàn ánh mắt. Hành động của rồi của ông ta quá gây chú ý, cho gì xung quanh có náo nhiệt đến đâu cũng sẽ bị thu hút. Kết quả, ánh mắt của toàn bộ khách tham gia lễ thành hôn này đều dồn về phía hai người.

 

"Kia là Hà đại phu thật sao? Nghe nói cậu ta yêu thầm nữ đồ đệ của mình đấy."

 

"Hôm nay là ngày nàng thành thân mà, không ngờ Hà đại phu vẫn còn mặt mũi để tới đây tham gia hôn lễ."

 

"Rõ ràng là sư đồ, vậy mà có thể nảy ra loại suy nghĩ kia. Cậu ta không thấy ghê tởm chắc."

 

"Bà nói gì thế, nghe nói Hà đại phu mặc dù y thuật cao minh nhưng tính tình hết sức quái gở. Bao nhiêu năm qua Chỉ tiểu thư theo y học y thuật nhưng phải chịu đựng rất nhiều."

 

Mập

"Uẩy, nếu cậu ta thật sự có tài không có đức thì đáng sợ quá. Biết lúc nào cậu ta sẽ lật mặt, quay sang hại chúng ta đâu. Nghe nói người học y tinh thông chữa bệnh nên khi hạ độc cũng rất đáng sợ."

 

"Nói như vậy, Chỉ tiểu thư đúng là cực khổ. Cũng may cuối cùng nàng đã có thể tìm được một người tốt để trao gửi cả đời."

 

Đám khách nhân xung quanh càng nói càng lớn tiếng. Ban đầu chỉ có Tống Kim Tùy là thính tai nghe được, càng về sau tiếng xì xào càng lớn, ngay cả Hà Thiên cũng nghe thấy. Tâm tình tốt đẹp lập tức bị phá hỏng.

 

Mặc dù không phải mình bị nói xấu nhưng Tống Kim Tùy thấy bất bình thay phản diện. Ngoài việc đem lòng yêu nữ chính do hào quang của cô ta ra thì y đâu có làm gì sai. Hơn nữa, việc làm của y còn chẳng ảnh hưởng đến bọn họ. Còn chưa kể đến, y còn là thầy thuốc hành y cứu người, đoán chừng trong số những người có mặt ở đây, có kẻ đã được y khám bệnh cũng nên.

 

Cái đám người này ăn không nói có, rảnh rỗi không có việc gì liền đi nói xấu người khác, thật sự quá đáng ghét.

 

Tống Kim Tùy đè tay lên bả vai gồng cứng của y, kéo y về phía sau. Vị trí hai người hoán đổi cho nhau, biến thành Tống Kim Tùy che chắn cho hắn: "Sư đồ chúng ta quan tâm nhau một chút các ngươi liền nghĩ bọn ta là loại quan hệ đó? Não của các ngươi chứa toàn thứ dơ bẩn thì đừng có ở đây chỉ tay lung tung."

 

Đám người quả nhiên không nghĩ đến Tống Kim Tùy sẽ phản ứng lớn như vậy. Bọn họ ngỡ ngàng đến mức không biết phải đối phó ra sao.

 

Hà Thiên đứng sau hắn, cúi đầu nhìn bóng lưng của hắn, trong lòng an tâm đến lạ. Bao nhiêu tức giận vì bị nói xấu cũng tiêu tan hết. Y âm thầm nở nụ cười, học theo cách hắn bám lấy tay áo mình mà cũng kéo tay áo hắn.

 

Tống Kim Tùy phản ứng rất nhanh, vòng tay ra sau, bắt lấy bàn tay đang nắm lấy tay áo mình. Bàn tay của hắn nhỏ hơn nhưng vẫn có thể dễ dàng ôm chọn lấy tay y. Hơi ấm khiến người khác yên lòng chậm rãi truyền qua.

Loading...