Phản Diện Bị Người Qua Đường Hốt Rồi! - 20
Cập nhật lúc: 2024-12-19 14:44:53
Lượt xem: 52
Từ xa, tướng quân đã nhận ra Hà Thiên. Ông ta lập tức bỏ qua đống khách nhân vẫn còn đang chờ đến lượt để bắt chuyện với mình, đi qua chỗ y.
"Hà đại phu, cuối cùng ngài cũng đến rồi."
Hà Thiên gật nhẹ đầu, phong thái điềm tĩnh: "Ta đã tới từ sớm."
"Ngài tới lâu rồi ư? Vậy sao ta không nhìn thấy ngài?"
"Ta ngồi ở một chỗ với đồ đệ mới của ta. Tướng quân không cần để tâm."
Tướng quân khách sáo nói tiếp: "Không biết ngài tới từ sớm nên không kịp đón tiếp chu đáo, ngài không giận ta chứ?"
Hà Thiên tiếp tục bình tĩnh lắc đầu: "Ta rất tốt, ngài không cần để tâm. Ta đi qua bên này là để gửi lời chúc tới ngài. Chỗ này của ta có chút thuốc bổ, tặng ngài."
Tướng quân ngay lập tức nhận lấy bình thuốc trong tay y, nhanh nhẹn cất vào tay áo: "Hà đại phu khách khí quá. Nhi nữ của ta từ sáng đã muốn gặp ngài. Nó nói trước khi nó lên kiệu hoa, nó muốn gặp lại sư phụ một lần, muốn trực tiếp nghe lời chúc phúc của ngài. Hà đại phu có thể..."
Hà Thiên đương nhiên nghe ra ý tứ trong câu nói của ông ta. Y không đồng ý gặp ngay, chỉ cười đáp lễ: "Chút nữa ta sẽ đi gặp nàng ấy. Tướng quân cứ tiếp đãi mọi người đi, không cần quan tâm đến ta."
"Hà đại phu, nghe nói ngài mới nhận một đồ đệ mới. Không biết có thể để ta gặp mặt chút không? Rốt cuộc là thiếu niên tài giỏi thế nào mới có thể lọt được vào mắt xanh của ngài đây."
Hà Thiên tiếp tục gật đầu đáp lại: "Có cơ hội chắc chắn sẽ để ngài gặp nó."
Hừ, tưởng không ai nghe ra câu nói vừa rồi của ông ta bề ngoài thì khen Tống Kim Tùy nhưng thực chất lại là khen nhi nữ của ông ta. Nói chỉ những người tài giỏi mới có thể lọt vào mắt của y khác gì nói nàng cũng tài giỏi đâu. Giờ nghĩ lại, y quả thật đối xử với nàng ta hết sức đặc biệt. Chẳng biết lúc đầu y đã nghĩ cái gì mà lại nhận nàng ta làm đệ tử nữa. So với khả năng tiếp thu của Tống Kim Tùy, nàng ta có ôm đồ đuổi vài năm cũng chẳng thể đuổi kịp.
Sai lầm trong quá khứ, y sẽ không mắc lại nữa. Y từng lờ đi tất cả mọi người xung quanh, duy chỉ để tâm đến một mình nàng ta. Khoảng thời gian đó, y chẳng còn là y nữa. Y mù quáng theo đuổi một người chẳng có điểm gì đặc biệt. Tính cách không quá tốt, tài năng không xuất sắc. Y chẳng màng luân thường đạo lý, yêu nàng ta đến hèn mọn. Y đã từng có suy nghĩ chỉ cần nàng đồng ý yêu mình, y sẽ nguyện hi sinh tất cả, cho dù là tính mạng này.
"Hà Thiên... Hà Thiên... này, này!" Bên tai vang vọng giọng nói quen thuộc, kéo y từ đống suy nghĩ ngổn ngang về lại hiện thực. Y chớp chớp mắt, ngay lập tức có thể nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của Tống Kim Tùy.
Mập
Hắn thấy y đã lấy lại tiêu cự, ấy thế nhưng lo lắng nơi đáy mắt vẫn không hề thuyên giảm. Hắn nắm lấy cổ tay y, cẩn thuận truyền vào đó hơi ấm chỉ thuộc về riêng hắn: "Hà Thiên tiên sinh, ngươi đi chào hỏi người xong chưa? Sao lại đứng ngốc ở đây? Có ai bắt nạt ngươi à?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phan-dien-bi-nguoi-qua-duong-hot-roi/20.html.]
Là đám người nữ chính bắt nạt ngươi đúng không? Hay là ngươi thấy nàng ta lấy người khác, bắt đầu không giấu được cảm xúc đau lòng rồi?
Nhìn người mình yêu đi cưới người khác chắc cũng không phải cảm giác dễ dàng gì. Mặc dù hắn chưa từng vướng vào tình huống này nhưng cũng có thể tự tưởng tượng ra.
Đối diện với dáng vẻ lo lắng của hắn, Hà Thiên vui vẻ không thôi. Đáy lòng từ nãy đến giờ vẫn luôn chìm trong hoang mang lập tức yên tĩnh trở lại. Y kéo ra nụ cười dịu dàng:
"Không có, chúng ta về chỗ thôi."
Hắn để yên cho y kéo mình về, miệng không nhịn được tò mò: "Ngươi với nữ... sư tỷ gặp nhau chưa?"
"Chưa." Y lập tức lắc đầu. Ngay lập tức, y nhận ra được hắn đã thở phào một hơi. Người này, lo lắng y sẽ gặp Tiểu Tâm đến thế ư?
"Ngươi không mong ta gặp Tiểu Tâm ư?"
Tống Kim Tùy không hề giấu giếm thừa nhận: "Đương nhiên. Ngươi với nàng ta là nghiệt duyên, gặp nhau chỉ đem lại phiền phức thôi. Ta thật lòng khuyên ngươi không muốn gặp rắc rối thì tránh xa nàng ta ra."
"Được."
Tống Kim Tùy: "..."
Phản diện đột nhiên đáp ứng nhanh như vậy là do nghĩ thông rồi sao. Nguyên nhân nào khiến y có thể nghĩ thông được vậy? Chẳng lẽ đau lòng quá, nhìn thấy người mình yêu thương lên kiệu hoa với người khác nên c.h.ế.t tâm có đúng không? Trời trời, phản diện quả nhiên thông minh hơn mấy tên não tàn khác. Chỉ cần có hắn giúp sức, y đã có thể hoàn toàn thoát khỏi cảnh bị hào quang nữ chính thao túng.
Hai người cùng trở lại bàn ăn. Trên bàn ăn lúc này vẫn không có bóng người, khác hẳn không khí náo nhiệt xung quanh, thế nhưng thức ăn trên bàn đã vơi đi một nửa.
Hà Thiên nhìn đồ ăn trên bàn lại nhìn Tống Kim Tùy. Hắn bị y nhìn lập tức chột dạ, cười hề hề: "Ngươi nhìn ta chi vậy?"
Hà Thiên nở một nụ cười khẽ, nuông chiều gắp thêm một miếng vào bát của hắn: "Đói thì ăn đi."
"Ta không đói... không cần đâu. Ta có thể đợi được mà."
Hắn vừa mới ăn no rồi, giờ không ăn được nữa. Phản diện là ma quỷ hay sao lại nhằm đúng lúc này gắp đồ ăn cho hắn vậy!