Phản Diện Bị Người Qua Đường Hốt Rồi! - 19
Cập nhật lúc: 2024-12-19 14:44:38
Lượt xem: 48
"Ngươi không thích ta đi gặp Tiểu Tâm ư?"
"Đương nhiên, ngươi hỏi thừa."
"Tại sao lại không thích? Ta là sư phụ của nàng, tới gặp nàng trước hôn lễ là điều đương nhiên."
"Gì mà đương nhiên, ngươi có phải phụ mẫu nàng đâu? Không phải phụ mẫu, không phải người hầu. Ngươi đi gặp nàng ta làm cái gì? Ở đây quan sát ngày vui với ta không phải rất tốt ư." Tống Kim Tùy kéo y ngồi xuống một bàn trống. Vị trí này rất tốt, có thể nhìn rõ nơi diễn ra hôn lễ nhưng lại không quá gây chú ý. Nếu không để ý thì có thể sẽ không nhìn thấy bọn họ.
Người tham gia hôn lễ đều muốn lôi kéo quan hệ của nhà nữ chính, đương nhiên sẽ chọn vị trí ngồi càng nổi bật càng tốt. Đấy là lý do bàn tiệc hai người họ chọn không có ai muốn bén mảng tới.
Như vậy cũng tốt, bọn họ không bị người khác làm phiền. Tống Kim Tùy cũng có thể dành toàn tâm toàn ý canh chừng phản diện.
Chỉ cần đảm bảo phản diện không làm gì quá đáng, nam chính chắc chắn sẽ không để ý đến y. Không bị nam chính để ý, sẽ không bị nam chính đuổi cùng diệt tận. Phản diện vẫn có thể tiếp tục cuộc sống bình thường tại hoàng thành. Hắn tin, có hắn ở bên cạnh làm công tác tư tưởng, phản diện sẽ quên nữ chính rất nhanh.
Bàn trước mặt đã bày sẵn vô số món ăn đẹp mắt. Để tránh bị côn trùng và bụi bám vào, mỗi món đều được dùng lá để che lại. Tống Kim Tùy biết mấy món ăn này đẹp mắt là bởi vì lúc vừa ngồi vào bàn hắn đã trực tiếp gỡ hết đồ che đậy ra.
Hà Thiên nhìn dáng vẻ này của hắn không khỏi thấy mất mặt: "Ngươi từ tốn chút đi, thời gian dùng thiện còn chưa tới."
"Đồ này đằng nào cũng để ăn. Ăn sớm hay muộn cũng là ăn. Sáng nay dậy sớm, lại đi vội, ta không có thời gian ăn sáng. Bây giờ bắt ta ngồi trước một bàn toàn thức ăn mà không được động đũa, thà ngươi g.i.ế.c ta đi còn hơn."
"Rốt cuộc ngươi là Nguyệt Lão hay Thực lão?" Người gì mà cả ngày chỉ biết ăn.
Tống Kim Tùy bị phản diện chửi khéo, lập tức trừng lớn mắt với y: "Hà Thiên tiên sinh, có ai nói với ngươi miệng ngươi rất độc chưa?"
Hà Thiên lắc đầu: "Chưa từng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phan-dien-bi-nguoi-qua-duong-hot-roi/19.html.]
"Vậy giờ ngươi nghe thấy rồi đấy, đồ độc miệng."
Tống Kim Tùy hết sức nghi ngờ danh tiếng lương thiện, hiền lành của phản diện trên cái đất hoàng thành này đều là do y tự mình diễn ra. Làm gì có ai lương thiện hiền lành mà suốt ngày bày ra dáng vẻ hận không thể khịa c.h.ế.t hắn như thế này chứ.
Bị Tống Kim Tùy mắng thẳng mặt, Hà Thiên cũng chẳng hề tức giận chút nào. Y vẫn duy trì thái độ kiên định, không cho hắn động vào đồ ăn dù chỉ một đũa.
Mập
Này rõ ràng là đang có tình hành hạ ông đây. Ông đây trăm mưu ngàn tính để giúp ngươi không bước vào vết xe đổ, ngươi thì cả ngày chỉ nghĩ cách làm thế nào để chọc tức ta có đúng không?
Lễ thành hôn của nhân vật chính rất lớn. Chuyện này cũng đúng thôi, dù sao thân phận của bọn họ cũng đều thuộc hàng danh giá. Nam chính còn là thái tử, lễ thành hôn không lớn mới lạ.
Lễ thành hôn được tổ chức làm hai ngày. Một ngày trong hoàng cung và một ngày ở phủ tướng gia. Hôm nay là lễ thành hôn ở phủ tướng gia, là lúc tướng gia có thể mời những vị khách của mình tới chung vui. Đợi đến ngày vào hoàng cung rồi, yêu cầu nghiêm cẩn hơn, số lượng người của nhà gái cũng không thể quá nhiều.
Buổi sáng là quãng thời gian để phụ thân của nữ chính giao lưu với mọi người. Nam chính là thái tử, ban ngày mới bắt đầu từ hoàng cung đi tới để đón người cho nên không có mặt. Khách khứa rất đông, gia đình nữ chính bận rộn đón tiếp. Những khách nhân muốn được bọn họ để ý đều phải chủ động bước tới chúc mừng.
Tống Kim Tùy không phải loại người sẽ tự rước phiền phức, một khi đã ngồi xuống ghế là không đứng lên. Hà Thiên cũng thích ngồi cùng một chỗ với hắn, nhìn khung cảnh náo nhiệt xung quanh. Thế nhưng cứ ngồi như vậy thì không phải phép cho lắm, vậy nên y đành đứng dậy: "Ta đi chào hỏi tướng quân một lát."
Lực chú ý của hắn lúc này lại chỉ dính vào đống đồ ăn trên bàn. Phản diện nhất quyết không cho hắn ăn khiến tâm tình hắn cực kì không vui. Chẳng biết trong lòng đã sinh ra giận dỗi từ lúc nào, ngay khi phản diện đề nghị muốn rời đi thì hắn lập tức xua tay: "Đi đi."
Ngươi đi rồi, ông đây có thể ăn uống thoải mái.
Thấy hắn không còn dính mình như lúc sáng, Hà Thiên không khỏi cảm thấy hụt hẫng. Không hiểu vì sao, y lại thích cảm giác được hắn quan tâm, được hắn bám lấy. Hắn không còn quan tâm đến mình thì trong lòng không vui vẻ chút nào.
"Vậy ta đi đây." Thôi, vẫn nên đi chào hỏi tướng quân một câu. Y đi nhanh về nhanh, không nên để hắn ở đây một mình. Nơi này hắn chỉ quen có một mình y, y đi lâu chắc chắn cũng sẽ buồn.
Mặc dù hai người bọn họ ngồi một chỗ cũng chẳng nói gì với nhau.