Phản Diện Bệnh Kiều Muốn “Giếc” Tôi Trên Giường - P1
Cập nhật lúc: 2025-03-25 16:21:27
Lượt xem: 722
Lúc giao nhiệm vụ, tôi tát một cái bốp vào mặt tên phản diện bệnh kiều.
"Thế nào, độ hắc hóa tăng chưa?"
Hệ thống: 【Đừng có khen thưởng hắn ta, hắn ta sắp sướng muốn bay lên rồi!】
Tôi không thể tin được, lại giẫm thêm một cái lên người hắn.
【Ký chủ, khuyên cô nên rút chân về!】
Tôi phấn khích: "Có phải độ hắc hóa đã bùng nổ rồi không? Hắn ta muốn g.i.ế.c tôi rồi à?"
Hệ thống: 【Là hắn ta sắp sướng muốn nổ tung rồi, cô mà không rút chân về, tôi sợ hắn ta sẽ l.i.ế.m lên đấy!】
Tôi vẫn cứ nghĩ hệ thống bị lỗi, cho đến tận đêm khuya, tên phản diện bệnh kiều sờ lên chân tôi...
"Đại tiểu thư, con ch.ó của người muốn làm bẩn người..."
1
Cả trường đều biết, Cố Yến là chó của tôi.
Hắn ta nghe lời, ngoan ngoãn, mặc tôi đánh chửi, tuyệt đối không dám trả đòn.
Mãi cho đến khi tận mắt chứng kiến hắn ta đánh cho đám côn đồ ngoài trường nằm sấp, tôi mới yên tâm.
Bởi vì nhiệm vụ của tôi là tăng độ hắc hóa của hắn ta, sau đó đến thời điểm thích hợp, ngoan ngoãn c.h.ế.t trong tay hắn ta.
Nhìn đôi mắt hung ác lạnh lùng của hắn.
Tôi nghĩ đã đến lúc giao nhiệm vụ rồi.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Thế là tôi gọi hệ thống kiểm tra độ hắc hóa.
【Độ hắc hóa: 0】
Tôi không dám tin, bảo hệ thống kiểm tra lại.
Đồng thời bảo Cố Yến đang bóp chân cho tôi ngẩng đầu lên.
Hắn ngoan ngoãn nghe lời, ngước nhìn tôi.
Ánh mắt trong veo, không hề có chút dã tâm nào.
Tôi vô cùng hài lòng, tên phản diện lớn gặp phải kẻ địch mà mình không chắc chắn thì phải cẩn thận như vậy, phải học cách ngụy trang.
Vì thế, tôi không hề khách khí, giáng cho hắn một cái tát.
Cố Yến ngẩng đầu nhìn tôi, đôi mắt đen láy sâu thẳm suýt chút nữa hút tôi vào trong.
Tôi hơi chột dạ, nhưng nghĩ đến việc chỉ cần tăng độ hắc hóa lên mức tối đa là có thể c.h.ế.t giả, tôi lại mạnh mẽ trở lại.
"Nhìn cái gì mà nhìn!"
Thực sự là một bộ dạng kiêu ngạo, ngang ngược, không coi ai ra gì.
Nhưng Cố Yến chỉ hít sâu một hơi, đổi sang một tư thế quỳ khác.
Không nhịn được nữa rồi chứ!
Tôi hào hứng hỏi: 【Hệ thống, phát hiện ra chưa? Độ hắc hóa có phải đang tăng vọt không?】
Hệ thống: 【Ký chủ, đừng có khen thưởng hắn ta, hắn ta sắp sướng muốn bay lên rồi!】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/phan-dien-benh-kieu-muon-giec-toi-tren-giuong/p1.html.]
Tôi không thể tin được, tôi tức giận đến mức xấu hổ, lại giẫm một chân lên vai hắn.
Bên tai lại vang lên giọng nói điện tử hoảng loạn của hệ thống: 【Ký chủ, khuyên cô nên rút chân về!】
Tôi phấn khích tột độ: "Có phải độ hắc hóa đã bùng nổ rồi không? Hắn ta muốn g.i.ế.c tôi rồi à?"
Hệ thống: 【Là hắn ta sắp sướng muốn nổ tung rồi, cô mà không rút chân về, tôi sợ hắn ta sẽ l.i.ế.m lên đấy!】
Tôi hoàn toàn không tin.
Hệ thống thả rông lâu như vậy, căn bản không hiểu tôi ngày thường đối xử với Cố Yến thế nào, cũng không hiểu sự sỉ nhục bằng lời nói của tôi.
Nhưng lúc này đây, đôi mắt đen láy sâu thẳm của Cố Yến nhìn chằm chằm vào tôi.
Giây tiếp theo, hắn nắm lấy cổ chân tôi.
Mu bàn tay rám nắng cùng làn da trắng nõn tương phản, vô cớ toát lên vẻ mờ ám.
Nhận thấy bầu không khí không đúng, tôi bắt đầu hoảng sợ!
"Mau buông ra!"
Cố Yến im lặng không nói, lại gần, cọ cọ vào bắp chân tôi, sau đó nhẹ nhàng hôn lên, để lại một vệt nước ẩm ướt.
Tôi hoàn toàn hoảng loạn: 【Hệ thống! Hệ thống! Làm sao bây giờ! Hắn ta muốn g.i.ế.c tôi trên giường!】
Hệ thống cũng ngớ người ra: 【Cô làm nhiệm vụ kiểu gì vậy? Trả lại tên phản diện lớn của tôi đây! Ký chủ chó chết! Trả lại tên phản diện mẹ tôi sinh ra!】
2
Tôi xuyên không rồi, xuyên vào cô đại tiểu thư nhà tài phiệt chắc chắn sẽ phá sản.
Nguyên chủ từ nhỏ ốm yếu, được gia đình nuông chiều, trở nên kiêu ngạo, ngang ngược, hung ác, là nhóm đối chứng với nữ chính "tiểu thái dương" nhà bên.
Vì vậy, tôi cướp vệ sĩ mà cô ta thích nhất, cũng chính là tên phản diện bệnh kiều Cố Yến trong nguyên tác.
Để hành hạ hắn, sỉ nhục hắn, mỗi lần tôi đều làm hắn mất mặt trước nữ chính.
Giống như hôm nay, Cố Yến đến đón tôi tan học muộn một phút, tôi liền bắt hắn quỳ trong sân, đợi tôi nguôi giận.
Để có được độ hắc hóa gấp đôi, tôi còn cố tình gọi Cố Điềm Điềm đến xem.
Bị người mình để ý nhìn thấy bộ dạng bất lực và xấu hổ của mình, chắc hẳn là đàn ông nào cũng không chịu nổi!
Kế hoạch rất thành công, khi Cố Yến nhìn thấy tôi và Cố Điềm Điềm xuất hiện cùng nhau, sắc mặt hắn ta lập tức thay đổi.
Hắn cau mày, đột nhiên đứng dậy, mở miệng nói chuyện với Cố Điềm Điềm: "Cô đến làm gì?"
Tôi lập tức đứng giữa hai người, trừng mắt nhìn Cố Yến.
"Quỳ xuống cho tôi!"
Cố Yến mím môi nhìn tôi, nhưng lại lần đầu tiên không nghe theo mệnh lệnh của tôi.
Hắn quay người chắn giữa tôi và Cố Điềm Điềm, một lần nữa mở miệng nói với cô ta, giọng nói lại có chút kiêu ngạo và đắc ý kỳ lạ.
"Cô cút về đi, đừng làm phiền chúng tôi!"
Cố Điềm Điềm sững sờ, nước mắt lưng tròng.
Cô ta tiến lên hai bước, kéo góc áo tôi, uất ức than thở: "Chị ơi, anh ấy như vậy, em sợ lắm!"
Tôi cau mày, sao câu thoại này nghe quen tai thế nhỉ?