Ông Chủ Tôi Là Chú Cún Con - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-12-13 15:43:27
Lượt xem: 1,397
61
Cuối cùng, sếp vẫn qua nhà tôi.
Tôi ngủ trên sofa, còn anh ngủ trên giường của tôi.
Anh có chứng sạch sẽ, tôi còn đặc biệt thay chăn ga gối mới, khi anh tắm xong ra, mặc đồ ngủ, lau tóc, tự nhiên nói: "Tôi đói rồi, muốn ăn khuya không?"
"Sếp muốn, ăn gì?"
"Ăn tôm càng cay đi."
"Hay là thêm chút salad cay nữa?"
"Hoàn hảo, thêm một chầu bia nữa."
Khi ăn tôm càng cay đến miệng đầy dầu, sếp thở dài nói: "Quả thật, gần mực thì đen, gần son thì đỏ."
Tôi: "……"
Ăn đồ của tôi, mà còn dám lắm mồm.
62
Sáng hôm sau tôi thức dậy, nhà cửa sạch sẽ tinh tươm.
Tôi còn không quen..
Sếp đang cầm cà phê, đứng trên ban công, dáng vẻ như một người thành công..
À, không đúng, anh ấy vốn là một người thành công.
Tôi hỏi: "Sếp, tất cả những việc này là anh làm à?" Không ngờ sếp lại chăm chỉ như vậy.
Anh nhìn tôi với ánh mắt đầy ủy khuất: "Còn ai nữa, cô tưởng là Tiên Nữ Gánh Tỏi làm à?"
Rồi lại lẩm bẩm: "Nam làm việc ngoài, nữ làm việc nhà, vậy từ giờ tôi vừa phải làm việc ngoài vừa làm việc nhà à?"
"Tôi: "Sếp, sếp nói cái gì vậy?"
Anh nhìn tôi với vẻ mặt cam chịu: "Thôi, đó là số phận của tôi."
Tôi: "……"
Chắc là tối qua ăn tôm cay quá, não của sếp bị ảnh hưởng rồi, sáng sớm đã bắt đầu nói lung tung.
63
Khi bác tài xế Trần đến đón sếp, tôi và sếp trò chuyện trong xe.
Sếp: "Tối qua giường quá cứng, tôi ngủ không ngon, lần sau đổi cái đệm mềm hơn đi."
Đầu xe hơi nghiêng một chút.
Tôi là kiểu người có thói quen chịu đựng, vô thức gật đầu: "Biết rồi, sếp."
"Sáng nay thấy cô không ăn lòng đỏ trứng, không được kén ăn." Sếp tiếp tục.
Đầu xe lại nghiêng thêm một chút.
Tôi thầm lăn mắt, trời ơi, ai mới là người kén ăn đây?
"Còn nữa, tối qua cô quậy tôi đủ mệt rồi, lần sau chú ý một chút."
Lần này, bác Trần khụ khụ một tiếng.
Tôi biết sếp đang nói về chuyện tối qua, chúng tôi thi uống rượu và anh ấy thua liên tục.
Nói xong, sếp vui vẻ bảo bác Trần: "Bác Trần, tối qua không ngủ được, lái xe chậm một chút, không vội."
Bác Trần: "……"
64
Gần đây, tôi cảm thấy ánh mắt của sếp nhìn tôi có gì đó khác lạ.
Trước kia, khi tôi báo cáo lịch trình, anh ấy chỉ nghe bằng tai, mắt thì dán vào tài liệu hay máy tính.
Bây giờ, mỗi lần tôi ngẩng đầu lên là lại thấy anh ấy đang nhìn chằm chằm vào tôi, giống như một con sói lớn nhìn con thỏ béo..
Tôi sợ quá.
Khi ăn trưa, sếp bê khay đồ ăn ngồi chung bàn với tôi, tiện tay ném cho tôi một cái đùi gà to: "Ăn nhiều vào, gầy quá."
Khi tan ca, tôi đứng trước cửa gọi xe, sếp lái xe dừng lại trước mặt tôi: "Để tôi đưa cô về một đoạn."
Tôi cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Khi ngồi trên xe, tôi hỏi sếp: "Sếp, gần đây sao sếp đối xử tốt với tôi thế?"
Tôi suy nghĩ một lúc, mấy hôm trước có một công ty săn đầu người tới mời tôi, chắc sếp nghe phong phanh rồi.
Nghĩ vậy, tôi vội vàng bày tỏ lòng trung thành: "Yên tâm, sếp, dù có ai trả nhiều tiền mời tôi đi, tôi cũng không quay đầu lại đâu, cả đời này tôi chỉ đi theo sếp thôi."
Sếp cười mỉm: "Tôi đối xử tốt với cô là vì không muốn cô đi phá hoại công ty khác, cứ quậy phá tôi một mình là được rồi."
Tôi: "……"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ong-chu-toi-la-chu-cun-con/chuong-7.html.]
65.
Sinh nhật của sếp sắp tới, tôi và đồng nghiệp bàn xem tặng sếp quà gì..
Đồng nghiệp nói: "Hay chúng ta đặt một cái bánh sinh nhật lớn cho sếp đi."
Tôi hào hứng: "Hay là tặng một bộ lọc lời nói độc ác đi, tôi thấy cái miệng của sếp còn độc hơn cả rượu lá tre ấy."
Đồng nghiệp im bặt.
Bỗng nhiên, sếp gọi từ phía sau: "Hứa trợ lý, qua văn phòng tôi một lát."
Ôi trời ơi, tôi bị bắt quả tang nói xấu sếp đằng sau rồi, phải làm sao đây, gấp lắm.
66
Vừa vào văn phòng, tôi lập tức bày tỏ lòng trung thành: "Sếp, sự kính trọng của tôi đối với sếp, giống như dòng sông dài không dứt, sự ngưỡng mộ của tôi đối với sếp, giống như những ngọn núi cao chót vót…"
Sếp thản nhiên nói: "Lần trước sinh nhật, cô tặng tôi một bài hát."
Tôi im lặng.
Lần đó ở KTV, tôi tặng cho sếp bài hát "Ngàn Dặm Xa".
"Rồi năm ngoái, nhân dịp sinh nhật, cô tặng tôi một bức tranh.".
Tôi tiếp tục im lặng.
Cái đó tôi tặng sai rồi, đó là bức tranh của cháu tôi vẽ, tôi định tặng sếp một bức thư pháp của cụ tôi, nhưng đứa trẻ ngốc nghếch này lại vẽ…
Các bạn chắc chắn không biết trong đó vẽ gì đâu.
Đúng, một đống phân.
Lúc đó, mặt sếp xanh như tàu lá.
Sếp cười giả lả: "Năm nay, cô định tặng tôi cái bộ lọc lời nói độc ác, quà tặng của cô thật là đặc biệt và độc đáo."
Sếp ơi, đừng khen tôi nữa, khen thêm nữa tôi sẽ phải tự tử tạ tội mất.
67
Năm nay, sếp quyết định tổ chức sinh nhật ở nhà.
Anh ấy gọi tôi vào văn phòng và nói: "Hứa trợ lý, có muốn thăng chức không?"
Tôi hứng khởi.
Sau bao nhiêu năm nỗ lực, cuối cùng cũng được thăng chức rồi sao, là trưởng phòng hay vị trí khác?.
"Tôi muốn," tôi hỏi, "là vị trí gì vậy?"
Sếp nheo mắt lại, cười mỉm: "Chuyên gia tổ chức sinh nhật chính."
Tôi: "……"
Điên rồi!
68
Đồng nghiệp thấy tôi mặt mày ủ rũ, hỏi: "Hứa Nhiều, sao vậy?"
Tôi muốn khóc mà không ra nước mắt: "Sếp gọi tôi làm chuyên gia tổ chức sinh nhật chính của anh ấy."
Đồng nghiệp vỗ vai tôi: "Vậy thì tốt quá rồi, Hứa nhiều, nhớ mua thêm chút tôm cay nhé, loại tỏi xào nhiều một chút."
Tôi càng muốn khóc hơn.
Tôi chỉ muốn hòa vào ăn uống vui vẻ thôi, tôi đâu muốn làm bảo mẫu đâu.
69
Một ngày trước sinh nhật, sếp nói cho tôi nghỉ một ngày, bảo tôi đi cùng anh ấy đến trung tâm thương mại mua đồ.
Tôi hỏi sếp: "Mua gì vậy?"
"Sinh nhật đến rồi, ít nhất cũng phải mua một ít dây ruy băng, đèn nháy, cây thông Giáng Sinh gì đó chứ."
Tôi mặt đầy đen kịt: "Sếp, sinh nhật của sếp hay là Giáng Sinh vậy?".
Sếp nghiêng đầu: "Có sự khác biệt sao, dù sao cũng là lấy lý do lễ hội để ăn uống vui chơi mà."
Anh nói đúng quá, tôi chẳng thể phản bác được.
70
Sau khi đi dạo với sếp cả buổi sáng, chân tôi suýt không đứng nổi.
Anh ấy vẫn hào hứng chỉ trỏ mua sắm: "Cái này, cái kia, tôi đều muốn hết."
Muốn cái gì chứ.
Tôi ngăn lại: "
Sếp, chúng ta phải biết cách chi tiêu hợp lý, tiền phải chi vào những thứ cần thiết, chứ không phải mua sắm vô tội vạ."
Sếp thâm ý cười một tiếng: "Bây giờ bắt đầu quản lý chi tiêu rồi à?"