Nuôi Sói Trong Nhà - Chương 11
Cập nhật lúc: 2025-01-25 12:16:25
Lượt xem: 3,784
Lần lượt gạt ra, khi nhìn thấy cái tên bên dưới quyển sổ, ngay lập tức mặt ta tối sầm.
Tất cả các tên trên cuốn sổ đều bị xóa sạch, chỉ còn lại cái tên ở trang cuối cùng…
Ta còn chưa kịp phản ứng thì cửa sổ bị đóng lại, căn phòng chìm vào bóng tối.
Ngay sau đó, ta bị một vòng tay mang theo mùi mực nhàn nhạt ôm lấy.
Ngón tay trắng như ngọc nhẹ nhàng chạm vào hai chữ trên quyển sổ, mực trên đó còn chưa khô.
“A Nhan thấy thế nào, tân trạng nguyên Bùi Thiệu có được không?”
“Bùi Thiệu, đừng đùa nữa.” Ta run rẩy nói.
“Hừ.”
Một nén hương sau.
Trâm cài tóc rơi đầy đất, quyển sổ của bà mối bị xé nát và vứt sang một bên.
Bùi Thiệu bế ta đặt lên bàn, ngón tay nhẹ nhàng lau đi vệt nước còn vương bên khóe môi của ta rồi dịu dàng hỏi: “Còn chọn nữa không?”
Đuôi mắt ta đỏ bừng, còn mang theo những giọt nước mắt do nụ hôn làm ra.
“Không, không chọn nữa.”
Bùi Thiệu mỉm cười hài lòng: “Tốt, vậy chúng ta không chọn nữa.”
“Giờ thì bàn chuyện hôn sự thôi.”
Ta mở to mắt: “Bùi Thiệu, đệ điên rồi sao?”
“Đúng vậy.”
Hắn thản nhiên đáp rồi ngước mắt kiên định nhìn ta.
“Kể từ khi ta nhận ra mình không thể làm đệ đệ của nàng nữa thì ta đã điên rồi.”
20.
Bùi Thiệu đã thầm thích ta suốt nhiều năm.
Nếu không cưới được ta thì sẽ không cưới ai khác.
Ta nhìn hắn, trái tim rung động không ngừng.
Quận chúa quả thật có tình ý với hắn, nhưng hắn đã từ chối.
“Cưới nàng ấy đúng là ta có thể nhận được sự giúp đỡ, nhưng thế thì sao chứ?”
“A Nhan, ta muốn minh oan, nhưng không nhất thiết phải đi con đường tắt này, ta sẽ đi từng bước vững chắc nhưng vẫn có thể thăng tiến, chỉ là mất nhiều thời gian hơn thôi.”
“Trước lúc lâm chung, nương của ta chỉ dặn ta phải sống bình an vui vẻ.”
“Bình an thì đơn giản, ta sẽ kiềm chế bản thân, từ từ lên kế hoạch cho việc minh oan, nhưng vui vẻ thì… nếu thê tử không phải là nàng, e rằng cả đời này của ta cũng không thể vui vẻ được.”
Lời của Bùi Thiệu vang vọng trong tai, chấn động lòng ta.
Ta vốn tưởng mình che giấu tâm tư rất tốt rồi, nhưng khi hắn đưa cho ta mảnh giấy viết đầy tên mình thì mọi thứ đã được phơi bày.
Đó là thứ ta đã viết lung tung trong cơn say ngày hôm đó, rõ ràng ta đã giấu nó dưới đáy chiếc hộp trang điểm…
Ánh trăng treo trên trời cao, dường như chẳng thể với tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nuoi-soi-trong-nha/chuong-11.html.]
Nhưng nếu ánh trăng bất chấp tất cả mà tự rơi vào vòng tay thì sao?
Ta run rẩy đưa tay lên vuốt nhẹ lông mày của Bùi Thiệu.
“Nếu chàng phụ lòng ta…”
Bùi Thiệu nắm lấy tay ta, đôi mắt hắn bừng sáng từng chút một.
“Nếu ta phụ nàng, ta nguyện không được c.h.ế.t lành lặn, thân xác phơi ngoài đồng hoang.”
21.
Bùi Thiệu mang cuốn sổ đã rách nát quỳ suốt một đêm trước cửa phòng cha ta.
Mãi đến sáng, hắn mới được phép vào trong.
Nửa canh giờ sau, cha gọi ta vào và hỏi ta nghĩ gì về Bùi Thiệu.
“Cha.” Ta cúi đầu: “Chàng ấy họ Bùi, con họ Sở, chàng ấy không phải là đệ đệ của con.”
Cha im lặng hồi lâu rồi mới nói: “Con đã suy nghĩ kỹ chưa?”
“Đã suy nghĩ kỹ rồi ạ.”
Ta trả lời rất nhanh khiến cha hơi nghẹn lời, ông ngẩn người một lúc rồi khó khăn gật đầu.
“Thôi thì chuyện biểu tỷ đệ thành thân, xưa nay cũng không phải không có.”
Hôn sự của ta và Bùi Thiệu khiến mọi người kinh nhiên.
Nhiều người nghĩ rằng gia đình ta đã dùng ân tình để ép buộc Bùi Thiệu.
Nhưng tất cả những lời đồn đó đều tan thành mây khói vào ngày Bùi Thiệu cưới ta.
Tân lang mặt mày rạng rỡ, tươi cười đến mức miệng cũng sắp rách ra, nhìn thế nào cũng là bộ dạng của người đã đạt được ước nguyện.
Tiểu Hoa, Nhị Nha, Hổ Tử, Thiết Trụ đều đến từ rất sớm, chỉ thiếu mỗi A Ngưu.
Mấy hôm trước huynh ấy đã được điều đi Văn Châu để bắt trọng phạm.
Trong thư gửi về, huynh ấy nói mình không thể tham dự hôn lễ, bảo ta đừng giận, huynh ấy còn nhờ Tiểu Hoa mang đến tặng cho ta một chiếc trâm bạc hình hoa sen đôi làm quà cưới.
“A Ngưu này cũng thật là, ai cần cái trâm bạc tầm thường này chứ? Bằng hữu tốt thành thân mà cũng không chịu đến.”
Miệng thì trách móc nhưng ta vẫn cẩn thận cất chiếc trâm bạc mà huynh ấy tặng vào hộp trang điểm.
Khi ta vừa đóng hộp lại thì bên ngoài đã vang lên tiếng hô hân hoan của Hổ Tử: “A Nhan, đoàn rước dâu đến rồi!”
22. Ngoại truyện: Sau hôn lễ
Trước khi đến kinh thành, ta đã từng nghĩ đến rất nhiều khả năng khi gặp quận chúa.
Chỉ không ngờ rằng chúng ta lại trở thành bằng hữu tốt.
Vĩnh An quận chúa là một cô nương ngây thơ hoạt bát.
Thực sự là một cô nương rất tốt.
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟
Trong một bữa yến tiệc, vì không quen với quy tắc nên ta bị một phu nhân chế giễu, chính Vĩnh An quận chúa đã lên tiếng giải vây cho ta, giúp ta thoát khỏi tình huống xấu hổ.
Đó là lần đầu tiên ta gặp nàng ấy.