NUÔI DA - Chương 17
Cập nhật lúc: 2025-03-13 07:25:33
Lượt xem: 44
Những cô gái bị trói đều mặt mày tái mét như tro tàn.
Không còn thời gian để nghĩ nhiều, tôi chọn thời cơ thích hợp rồi nhảy thẳng từ thang dây xuống boong tàu. Để tự tạo thêm dũng khí, tôi còn hét lớn: “Tế cái con m ẹ mày!”
Nghe thấy tiếng của tôi, khuôn mặt của Lưu Vân Vân lập tức bừng sáng, cô hét lên phấn khích: “Xuân Ni thật sự bay tới cứu chúng ta rồi!”
Lưu Vân Vân đúng là biết cách khích lệ tinh thần.
Tiếng hét của cô khiến những cô gái khác cũng phấn chấn hẳn lên, đồng loạt hét lớn: "Xuân Ni, cứu với!"
Thường Đại Lập không biết từ đâu rút ra một cái loa: “Tôi cũng tới rồi, đừng sợ, tôi sẽ bảo vệ mọi người! Tên côn đồ trên tàu, các người đã bị bao vây, mau giao người ra…”
Trà Sữa Tiên Sinh
Tôi tức giận trừng mắt nhìn anh ta. Có cái loa này mà không đem ra cho chị dùng sớm hơn!
Đột nhiên, anh ta cũng nhảy từ trực thăng xuống.
Khi thấy chúng tôi đã lên tàu thành công, tên phù thủy thay đổi sắc mặt, nghiến răng nghiến lợi: "Rút vài người ra! Ngăn chặn hai người bọn họ! Giờ lành đã đến, đừng để họ phá hỏng nghi lễ!"
Mộc Khả Khả thấy tôi, như gặp phải người thân. Cô ấy cố gắng ngồi dậy, hết sức hét lên: “Xuân Ni! Cứu tôi với! Cứu tôi!”
18
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nuoi-da/chuong-17.html.]
Tên phù thủy có lẽ bị tiếng kêu của cô làm phiền, liền nhanh tay nhét cuộn sách vào miệng cô, tiếp tục lắc chuông và niệm thần chú.
Mộc Khả Khả ngay lập tức bị làm câm, chỉ biết mở to đôi mắt ngốc nghếch nhìn tôi.
Tôi quay đi không nhìn cô ấy, lưng dựa vào Thường Đại Lập, đối mặt với ba tên áo đen đang bao vây chúng tôi.
Vì từ nhỏ đã học đạo với sư phụ, tôi biết một số võ thuật như Bát Quái Chưởng và Ngũ Hành Quyền.
Tôi quyết định đánh vào tên trông dữ nhất, đưa tay vào cặp sách để lấy ám khí.
Nhưng chưa kịp ra tay, Thường Đại Lập đã đá một cú quét chân, hạ gục cả ba tên áo đen một cách nhanh chóng. Anh ta còn hỏi tôi có thấy anh ta đẹp trai không.
Tôi thật sự muốn t át anh ta một cái. Đã giỏi thế này mà không nói sớm?
Vượt qua đống xác của các tên áo đen, chúng tôi tiến về phía tên phù thủy.
Hắn nhíu mày, vừa niệm chú vừa ra lệnh cho những tên áo đen khác, phải khống chế chúng tôi.
Tất cả các tên áo đen ngay lập tức dừng lại mọi hành động, đồng loạt bao vây chúng tôi.
Tôi căng thẳng đến mức đầu óc trống rỗng, nghĩ rằng lần này có thể sẽ phải c.h.ế.t ở đây.
Vào thời điểm then chốt, Thường Đại Lập dùng khuỷu tay đụng vào tôi, bảo tôi đừng sợ. “Chị, đừng nói gì cả, tôi có một chiêu ‘Cao Tân Chú’, chắc chắn hiệu quả!”