Nữ Phụ, Phản Diện Tới Rồi - 20
Cập nhật lúc: 2024-12-15 12:19:14
Lượt xem: 66
"Hệ thống, mày có đang bị nhốt không?"
Trịnh Tiêu nhỏ giọng gọi, đôi mắt to thỉnh thoảng lại liếc trộm phản diện đại nhân đang bàn chuyện làm ăn cách đó không xa.
Với cự ly này, không biết hệ thống có bị hệ thống chủ xích lại chưa nữa.
Mập
Trịnh Tiêu kiên nhẫn chờ một lúc, ngoài ý muốn thật sự chờ được hệ thống đáp lại: [Ký chủ, có chuyện gì sao ạ?]
"Mày không bị xích hả, tao chỉ muốn xác nhận chút xem có phải lát nữa sẽ xuất hiện tình tiết truyện ở nơi này không thôi."
[Dạ, ngài đợi tôi kiểm tra nha.]
"Ừ."
Trịnh Tiêu nắm chặt đĩa đồ ăn trong tay, kiên nhẫn chờ đợi hệ thống trả lời, chỉ có điều, cô càng chờ càng không thấy hệ thống đâu. Tên vô dụng đó lại mất hút rồi à?
Cô tức giận miết mạnh cái đĩa, không ngờ dùng quá lực, đem đống đồ trên đĩa thẳng tay đổ xuống sàn nhà.
Trịnh Tiêu: "..."
Sẽ không ai nhìn thấy đâu nhỉ?
Cô thần bí liếc mắt, phát hiện đám nữ nhân phía xa đã không ngừng chỉ về phía mình, tốc độ đóng mở miệng còn nhanh hơn trước.
"..."
Cô thật sự không cố ý. Đừng nhìn cô nữa. Hệ thống rách kia, chỉ hại cô là giỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nu-phu-phan-dien-toi-roi/20.html.]
Trịnh Tiêu đưa mắt tìm sự giúp đỡ, thật may bắt gặp cô nàng mặc đồ phục vụ đứng cách đó không xa: "Này cô, giúp tôi xử lý chỗ này một chút."
Cô gái quay đầu nhìn Trịnh Tiêu, trong đôi mắt to tròn chứa thêm mấy phần sợ hãi. Cô gái nhìn cô đầy lo lắng, phòng bị làm theo lệnh của cô.
Trịnh Tiêu: "..."
Nhìn cô giống ác quỷ lắm hả? Cô đâu có hút m.á.u con gái nhà lành đâu.
Ăn nhiều khiến bụng cô hơi chướng, nhịn không được ý nghĩ muốn đi dạo tiêu cơm. Cô đi một chút, sẽ không bị phản diện xích lại như hệ thống đâu ha. Trong lúc cô vẫn còn đang đấu tranh tư tưởng xem có nên đi khỏi căn phòng tiệc này hay không thì phía xa, ngay giữa sảnh chính tràn lên đống ồn ào. Một nhóm người cả nam lẫn nữ quây thành vòng tròn, hình như là có chuyện gì đáng xem lắm.
Trịnh Tiêu đưa mắt nhìn nhưng vì khoảng cách quá xa, đám người kia lại bâu quá dày, dù cố gắng cô cũng không thể nhìn rõ bên trong. Chưa đầy một phút sau, đám đông tản ra, để lộ bóng dáng quen thuộc.
Trịnh Tiêu: "..."
Ồ, phản diện đại nhân, mặt lạnh cũng rất đẹp trai.
Ồ, cô gái phục vụ vừa nãy giúp cô dọn đống thức ăn bị rơi dưới sàn nhà, sao lại bị phản diện nắm chạy tay không buông thế kia.
Trịnh Tiêu cảm thán hai câu, ngay lập tức nhận ra vấn đề.
Tình tiết chính, tình tiết chính. Đừng nói với cô, nhân viên phục vụ kia là nữ chính đó nhé!
Đụ má, cô, vừa rồi cô còn ra lệnh cho người ta dọn thức ăn... sẽ không sao chứ? Nam chính sẽ không lột da cô đâu ha.
Đụ má, phản diện đại nhân bị đổ thức ăn lên người mà vẫn cười, nữ chính, chắc chắn là nữ chính. Bây giờ cô mới liên hệ bộ phận đặt hòm còn kịp không? Kiếp này dù không được sống cuộc đời huy hoàng thì cô vẫn mong được nằm trong quan tài lộng lẫy.
Trước khi chết, mong rằng bản thân có thể được hít thở không khí trong biệt thự thêm mấy ngày.
Trịnh Tiêu sống không còn gì luyến tiếc, nhân lúc phản diện đang bận thực hiện tình tiết với nữ chính, cô tranh thủ lách người, đánh bài chuồn. Cô nào biết rằng, ngay khi cô rời khỏi phòng, bên trong náo nhiệt đến mức khiến bất kì nữ nhân nào cũng phải trầm trồ. Một nữ hai nam, một nhân viên phục vụ và hai thiếu gia của hai gia tộc lớn, mới nghe thôi đã thấy kích thích lắm rồi.