Nữ Hiệp Này Sẽ Không Tấn Công - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-03-20 11:36:54
Lượt xem: 1,885
34
Vì vậy, Nhật Nguyệt giáo đã tập hợp nhiều tinh anh tu hành ma công, tấn công bất ngờ vào Côn Lôn, nhanh chóng phá vỡ Hộ Sơn đại trận của Côn Lôn, bao vây chặt chẽ nơi đây.
Đội hình mạnh mẽ đến mức thậm chí còn bao gồm nhiều tông sư nổi danh lâu năm như Yêu Đạo Tri Hạc đứng thứ hai trong Thiên bảng và Tà Hỏa Kiếm Lý Tử Hựu đứng thứ bảy Thiên bảng.
Hơn nữa bọn họ còn chuẩn bị kỹ lưỡng, cử bảy cao thủ Thiên bảng tạo thành Thất Tinh Kiếm Trận đã thất truyền từ lâu, không thể phá vỡ, chặn đứng các đồng minh chính đạo đến cứu viện ở ngoài núi.
Ngay cả đại sư Viên Thông, trụ trì của Thiếu Lâm Tự, đứng đầu Thiên bảng, sử dụng Như Lai Thần Chưởng cũng không thể làm gì.
Tình hình nguy cấp, e rằng có thể dẫn đến họa diệt môn.
Đọc đến đây, lòng ta như bị một cú đ.ấ.m vô hình siết chặt.
Không thể kìm được mà mắng chửi sự vô sỉ của ma giáo.
Thứ mình không có, không nghĩ cách nỗ lực đi thu thập, mà lại trực tiếp nhắm vào kho báu của người khác.
Cái kiểu hành vi và tác phong này, không lạ gì khi bị gọi là tà đạo!
Nhưng trong khi cảm thấy lo lắng, ta cũng không khỏi nghi ngờ.
Theo ghi chép lịch sử, Hộ Sơn đại trận của Côn Lôn cực kỳ kiên cố, ba nghìn năm chưa từng bị phá vỡ một lần.
Với một tông sư võ lâm như sư phụ trấn giữ và chỉ huy, càng nên là vững chắc không thể phá vỡ.
Tại sao lần này, chỉ trong thời gian vài câu nói, đã bị phá hủy một cách nhẹ nhàng?
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Ta nhíu mày, cảm thấy nhất định có điều gì đó bất thường.
Nếu tin tức bên ngoài lan truyền không sai, đại trận này, e là đã bị kẻ nào đó mở ra từ bên trong.
35
"Nội bộ Côn Lôn bị kẻ địch trà trộm vào?!"
Nghĩ đến đây, ta không khỏi kinh ngạc.
Phải biết rằng Côn Lôn không phải là một địa điểm cho người khác du lịch tham quan.
Bình thường, sơn môn luôn đóng kín, không phải người trong môn phái thì không thể lên núi một bước.
Tất nhiên không có khái niệm lén lút vào trong môn phái.
Người có thể mở Hộ Sơn đại trận chỉ có thể là một vị sư huynh hoặc sư tỷ ẩn náu trong môn phái.
Tuy nhiên, khi ta cẩn thận hồi tưởng lại, các đồng môn cùng ta lớn lên từ nhỏ đều là những người lương thiện lòng đầy chính trực.
Trong số đó không thiếu hiệp khách sớm đã nổi danh thiên hạ.
Ngay cả vị sư huynh có gia đình mười hai người cũng từng là một trong bốn đại danh bộ nổi tiếng.
Dù đã về hưu, cũng không thể làm những việc đê tiện như vậy.
Trong tình thế khẩn cấp, ta vội vàng lấy ra các bức thư đã trao đổi với sư phụ và các sư huynh trong ba năm qua, không ngừng lật đọc lại, cố gắng tìm ra những thay đổi trong ba năm qua và tìm kiếm chi tiết trong đó.
Khi tìm kiếm, ta thực sự đã tìm thấy một số dấu vết nhỏ.
36
Một tháng trước, sư phụ đã nhờ người gửi cho ta một bức thư.
Nội dung trong thư vui vẻ, thoải mái, đầy cảm xúc hân hoan.
Ngài ấy nói với ta, một sư huynh đã mất liên lạc suốt mười hai năm đã trở về.
Sư huynh này tên là Trương Minh, từng là một cô nhi bị bỏ rơi ở chợ rau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nu-hiep-nay-se-khong-tan-cong/chuong-7.html.]
Năm đó sư phụ còn trẻ, xuống núi du ngoạn, thấy hắn ta đáng thương, chỉ có thể tìm những đồ ăn thừa bị dẫm nát để ăn, nên đã nhận nuôi và nạp làm đệ tử thân truyền.
Vừa như sư đồ, vừa như cha con.
Ngài ấy nhìn Trương Minh dần dần trưởng thành, phát hiện ra năng khiếu xuất sắc, võ công tiến bộ vượt xa bạn đồng lứa, làm ngài ấy càng ngày càng tự hào.
Sư phụ đã từng nói rằng, Trương Minh sư huynh là đệ tử thân truyền thứ hai mà ngài ấy hài lòng nhất trong đời.
Tất nhiên, người đầu tiên là ta.
Nhưng chính đồ nhi mà ngài ấy tự hào như vậy lại mất tích khi xuống núi du ngoạn ở tuổi mười tám.
Vừa bước vào thế tục, giống như biến mất khỏi trần gian, không thể tìm thấy dấu vết.
37
Sư phụ đã xuống núi vội vàng tìm kiếm.
Tốn nửa năm thời gian, làm hỏng nhiều đôi giày, nhưng vẫn không có kết quả.
Bất đắc dĩ, ngài ấy chỉ có thể chấp nhận một kết quả.
Trương Minh sư huynh có thể đã sớm qua đời.
Chết trong sự hỗn loạn của giang hồ.
Không để lại dấu vết gì, ngay cả việc trả thù giúp hắn ta cũng không thể làm được.
Sư phụ thất vọng trở về Côn Lôn, từ đó không còn hỏi đến các việc vặt trong môn phái, chỉ chuyên tâm luyện võ.
Cuối cùng trở thành một tông sư, đứng thứ tám trong Thiên bảng, kế thừa vị trí chưởng môn Côn Lôn.
Mặc dù võ công đã đạt đến viên mã, nhưng Trương Minh sư huynh đã trở thành một nút thắt không thể xóa nhòa trong lòng ông.
Cho đến tháng trước, một bóng dáng quen thuộc lại lạ lẫm đã gõ cửa ở dưới núi.
Kỳ Lân Nhi mất tích từ lâu, đã trở về.
Hắn ta không chết.
Sư phụ ôm chặt hắn ta trong lòng, vui mừng đến nỗi sắp khóc.
Vội vàng viết một bức thư thông báo tin vui, gửi cho ta.
Ngài ấy nói rằng từ nay Trương Minh sư huynh sẽ ở lại Côn Lôn, sau này đợi ta trở về tông môn, sẽ giới thiệu chúng ta với nhau.
Khi đó ta rất vui mừng và cảm thấy vui cho sư phụ.
Nhưng giờ đây, khi nhìn thấy tờ giấy này, thân thể ta đầy lạnh lẽo.
Hai tay không ngừng run rẩy.
Trương Minh, Trương Minh, Trương Minh.
Khi mở ra, lại gọi là…
Nhật Nguyệt giáo.
38
Sau khi suy nghĩ rõ ràng về mối liên hệ, ta không khỏi siết chặt nắm đấm, móng tay đ.â.m vào da thịt, không kiềm được mà chảy ra vài giọt máu.
Cảm giác tự trách trào dâng trong lồng ngực.
Nếu ta sớm nghe thấy hành tung của Nhật Nguyệt giáo, ta đã có thể sớm phát hiện ra điều nghi ngờ, báo lại cho sư phụ, cẩn thận cảnh giác...
Người suốt đời làm việc cẩn thận, nếu không phải vì niềm vui đã mất mà tìm lại được tràn đầy trong đầu, sao lại không có chút đề phòng nào với Trương Minh chứ?
Tên cướp đáng ghét này không biết đã uống phải loại thuốc mê gì sau khi xuống núi.