Nữ Hiệp Này Sẽ Không Tấn Công - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-03-20 11:36:42
Lượt xem: 476
[FULL] Nữ Hiệp Này Sẽ Không Tấn Công
Tác giả: Đạo Sĩ Thập Thất
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Edit: Hồng Tụ Thiêm Hương
︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵
Vì quá sợ đau, ta học toàn bộ võ công đều là loại phòng thủ.
Kim Chung Tráo, Thiết Bố Sam, Kim Cang Bất Hoại Công…
Cái gì chịu đòn tốt là ta học cái đó.
Sư phụ thường trách mắng ta, nói rằng thiên phú tuyệt thế của ta lại bị dùng để làm mai rùa, thực sự là quá lãng phí.
Ngươi đoán thử xem?
Buồn cười thật, căn bản là không thể nói nổi.
1
Ta tên Khương Tử Ngọc, là đệ tử phái Côn Lôn.
Bởi vì thiên phú cực cao, có thể chất đặc biệt nên đã được đưa lên núi tập võ từ rất nhỏ.
Còn nhớ ngày ta lên núi đó chấn động toàn phái, ngay cả chưởng môn bế quan nhiều năm cũng cố ý xuất quan để giám định thể chất cho ta.
Đệ tử Côn Lôn sôi nổi đến xem, bao vây đạo tràng trên đỉnh núi chật như nêm cối.
Chưởng môn kéo tay ta, nhẹ nhàng bắt mạch, đầu tiên là khiếp sợ, sau đó lại nhăn mày.
Sau khi thở dài một hơi, cuối cùng mới mở miệng: “Vậy mà lại là Hỗn…”
Dưới đài lập tức ồ lên.
Không ít sư huynh thấy nhiều biết rộng đã bắt đầu cao giọng giải thích.
“Thể chất Hỗn Ma!”
“Thể chất tuyệt vời để đánh cận chiến, luyện võ không hề gặp bình cảnh!”
“Xem ra Côn Lôn ta lại xưng bá chốn giang hồ rồi!”
Nhưng chưởng môn cong môi, nói ra đáp án hoàn toàn khác.
“Vậy mà lại là thể chất Hỗn Ngưng Thổ!”
Ngày ấy, gió đỉnh núi Côn Lôn thổi rất nhẹ nhàng.
Các sư huynh: “Hả???”
2
Cái gọi là thể chất Hỗn Ngưng Thổ, đặc điểm cốt lõi chính là, cứng.
Đã từng có tiểu sư huynh chơi đuổi bắt với ta, không cẩn thận va răng vào lưng ta.
Ôi trời, ta không bị làm sao nhưng răng y thì bị gãy.
Đừng thấy bây giờ y đã lớn, trở thành một đại hiệp trong thế hệ Quan Nội.
Nhưng cái miệng vẫn chỉ có bốn chiếc răng như trước đây.
3
Bởi vì thể chất đặc biệt, lượng cơm ta ăn cũng cực kỳ kinh người.
Không quá khoa trương khi nói lượng cơm một mình ta ăn có thể bằng nửa phái Côn Lôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nu-hiep-nay-se-khong-tan-cong/chuong-1.html.]
Phụ bếp nhà ăn thường tỏ vẻ biết ơn đối với ta.
Hắn nói, nếu không có ta, tiền lương của hắn mãi mãi không thể đạt đến mức độ hiện tại.
4
Năm mười tuổi ấy, chưởng môn chính thức nhận ta làm để tử thân truyền.
Ngài ấy gọi ta vào Tàng Thư các, bên trong lưu trữ tất cả bí tịch võ công của Côn Lôn.
Khi nói về những võ công hoa hòe lòe loẹt này, ánh mắt sư phụ tỏa sáng lên.
Thuộc như lòng bàn tay.
“Cái này là Lạc Nhạn chưởng, thoắt ẩn thoắt hiện, nhạn sà xuống cát, g.i.ế.c người vô hình.”
“Đây là Thiên Cương chưởng, dùng xảo chế lực, nổi danh võ lâm.”
“Vũ kiếm pháp đánh bay hóa, thay đổi linh hoạt, khó chống đỡ nổi.”
Nhìn sư phụ cười hiền từ, ta tự hỏi rốt cuộc nên học võ công nào.
Ta là kiểu người không thích đấu đá, chỉ muốn thảnh thơi ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn.
Mỗi lần nhìn thấy khung cảnh giang hồ đánh đánh g.i.ế.c giết, các hiệp khách c.h.é.m nhau, m.á.u tươi chảy ròng ròng, ta đều sẽ không nhịn được mà cảm thán.
Nhìn đau quá đi!
Bởi vì quá sợ đau, ta quyết định tập trung phát triển sở trường của mình, phòng ngự.
Mỗi môn võ công mà sư phụ đặt kỳ vọng cao, ta đều lựa chọn bỏ qua hết.
Trực tiếp chạy đến loại võ công chịu đòn bị phủ bụi trong góc.
Kim Chung Tráo, Thiết Bố Sam, Kim Cang Bất Hoại thần công…
Đóng gói toàn bộ mang đi.
Ngày đó, sư phụ nhìn bóng lưng bận rộn của ta, trầm tư rất lâu.
5
Năm mười lăm tuổi, ta đuổi kịp đại hội tông môn.
Tất cả đệ tử trẻ tuổi của Côn Lôn sơn lần lượt bước lên lôi đài.
Tỉ thí võ nghệ, quyết định thắng thua.
Người thắng cuối cùng chính là thủ lĩnh thế hệ này.
Nói thật, vốn dĩ ta không muốn tham gia loại thi đấu này.
Luyện Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam hồi lâu, đến bây giờ ta cũng không biết cầm kiếm nên dùng tư thế gì.
Nhưng sư phụ đã lên tiếng nên ta không thể từ chối.
Ta đành phải run rẩy đi lên lôi đài.
Sư huynh đối diện cả người tràn đầy năng lượng, hiển nhiên đã chuẩn bị rất lâu cho lần lên lôi đài này.
Chỉ nghe thấy hắn ta hét một tiếng thật dài, mặc kệ đối phương là nữ tử đã lập tức rút kiếm lao tới.
Tốc độ cực nhanh, ta cũng kịp thấy rõ thì đã c.h.é.m lên người ta rồi.
Trong chớp mắt, trên lôi đài chỉ còn lại tiếng va chạm vang dội.
Mọi người ngơ ngác nhìn chúng ta.
Bởi vì kiếm bị gãy.
Nếu chỉ như vậy thì cũng không có gì quá mức ngạc nhiên.