NỮ ĐẾ - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-10-30 18:36:47
Lượt xem: 95
Ta cảm thấy có chút hối hận về việc đồng ý để Tiêu Ly làm tiên sinh của mình.
Hắn không dễ đối phó như Lưu học sĩ. Lúc ở trong núi, mỗi công khoá của ta đều do chính hắn dạy cho nên Tiêu Ly biết rõ những mánh khoé nhỏ của ta. Mỗi lần bị phát hiện thì cũng bị phạt nặng hơn bình thường.
“Bây giờ ta đã lớn, loại chép phạt này chỉ dành cho tiểu hài tử ham chơi thôi!”
Mấy ngày tiếp theo, ta đều sáng sớm thì lên triều, tối đến thì thức khuya học bài. Nhưng tối hôm qua vì quá buồn ngủ cho nên không thể hoàn thành bài tập Tiêu Ly giao, vậy mà người này lại thực sự phạt ta đi chép sách.
Hi~~~ Vịt nè
“Nhất định phải chép!” Tiêu Ly ngồi trên ghế của ta, chậm rãi thong thả uống một chén trà, đôi mắt chưa từng rời khỏi đĩa bánh ngọt trước mặt.
Ta tức đến bật cười.
Đi tới cướp đi miếng bánh ngọt trên tay hắn, Tiêu Ly giơ cao đĩa. Đôi mắt ta híp lại khoé miệng nhếch lên, Đưa tay chạm vào cơ quan trên tay vịn, chớp mắt chiếc ghế bị ngả ra phía sau. Tiêu Ly theo quán tính bám lấy vai ta khiến cả hai đề ngã ra ghế dựa.
Chiếc đĩa sượt qua vành tai ta đập vào người Tiêu Ly.
“Hừ....” Tiêu Ly ở phía dưới ta phát ra tiếng rên nhẹ.
Ta cúi đầu, nhìn thấy đuôi mắt hắn khẽ ửng đỏ, cho rằng bản thân đã đập đau hắn.
Mặt ta nóng bừng nhanh chóng chống tay lên n.g.ự.c Tiêu Ly rồi bò dậy.
Tiêu Ly thong thả đứng dậy, nghiên cứu cơ quan trên ghế rồi đánh giá “ Cơ quan của chiếc ghế này sợ là cần cải tạo rồi!”
Ta ngoảnh đầu đi nơi khác, lùi về phía sau mấy bước định gọi thái y tới.
Tiêu Ly lắc đầu.
Chỉ thấy hắn cẩn thận nhặt bánh ngọt rơi vãi vào đĩa, sau đó bình tĩnh nhìn về phía ta “ Không tôn sư trọng đạo, phạt c.h.é.m thêm một lần nữa!”
Ta không phản bác, chỉ ngồi bên cạnh cửa sổ im lặng chép hết buổi chiều. Nhưng cuối cùng vẫn không xong được vì Bùi Chuẩn tới.
Ta nhìn Tiêu Ly, hắn vẫn im lặng ngồi đọc sách ở bên cạnh không thèm chú ý tới ta.
Được rồi, ta đứng dậy nhảy vài cái rồi đi vòng vòng cho đôi chân đỡ bị tê sau đó cho người tiến vào.
Lúc Bùi Chuẩn vào phòng nhìn thấy Tiêu Ly ngồi ở trên ghế mà ta lại đứng ở bên cạnh, hắn ta lập tức sa sầm mặt.
Ta im lặng chắn lại ánh mắt đang nhìn về phía Tiêu Ly của hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nu-de/chuong-9.html.]
“Có việc gì sao?”
Sắc mặt Bùi Chuẩn càng kém, từ trong n.g.ự.c lôi ra một bản danh sách dâng lên cho ta.
Ta mở tờ danh thấy thấy bên trong là tên những vị đại thần sẽ tham dự hội săn b.ắ.n ở Thương Sơn vào tháng sau.
“Không có Lưu học sĩ à?”
“Sau khi kết thúc lễ hội dâng hương, Lưu học sĩ đã quay về quê ở Hoài Nam rồi ạ!”
Sao lại đi gấp như vậy, nhìn những người trong danh sách được sắp xếp theo phẩm cấp trong triều đúng là không có chút gì sai sót.
“Thêm tên của Tiêu Ly vào” Ta cuộn lại danh sách đưa cho Bùi Chuẩn.
“Tiêu tiên sinh tuy là Đế sư nhưng lại không có chức vị trong triều. Theo quy chế Đại Lương sợ là có chút không thích hợp”
Nghe vậy ta không khỏi cười khẽ một tiếng, nhướn mày nhìn về phía Bùi Chuẩn.
“Bùi tướng, đừng để trẫm nói lần hai”
Người đặt ra quy chế sớm đã nằm sâu dưới nắm đất vàng, thời gian trôi qua đã hoá thành cát bụi. Hiện tại người đặt ra quy chế mới của Đại Lương không phải là ta sao?
Nếu không vì sao ta lại chấp nhận rời khỏi Tiêu Ly, trở thành Đế cơ bị người người soi mói chứ.
Ta xoay người không biết từ lúc nào Tiêu Ly đã đặt sách xuống, im lặng nhìn ta.
“Sao lại nhìn ta như vậy?”
“Không có gì, chỉ là nhận ra tiểu cô nương trên núi bây giờ đã trưởng thành rồi!”
Ta nhún vai, ngồi lại xuống bàn.
Có thể nói Thịnh Kinh là một nơi vô cùng phồn hoa nhưng cũng vô cùng nguy hiểm. Chỉ dựa vào những gì ta học ở trên núi thì căn bản không thể nào đối phó được.
Trăm năm qua Đại Lương chưa từng có nữ tử làm đế vương. Năm đó khi Vương tướng quân đưa ta về kinh đã đảm bảo rằng ta sẽ lên ngôi. Nhưng ba năm trôi qua, những chi nhánh trong hoàng thất không một ai là ngừng việc dòm ngó soi mói cuộc sống của ta.
Ta không được phép vô dụng chỉ biết ăn chơi đàng điếm, cũng không thể ưu tú quá mức khiến bọn hắn đứng ngồi không yên. Người cầm quyền giống như ta có thể làm đến bước này đúng là vô cùng khó khăn.
Nếu như người ngôi lên vị trí này là hoàng huynh hoặc hoàng đệ của ta thì đám người đó còn dám hành động như vậy sao?
Đáng tiếc, các huynh đệ không có mệnh cách như ta.