Nữ Chính Hay Nữ Phụ, Tôi Tự Quyết Định - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-03-08 10:43:08
Lượt xem: 6,207
Buổi tối hôm đó, Bắc Kinh lên đèn.
Tôi xử lý xong công việc, ngồi trong văn phòng đọc tài liệu.
Điện thoại sáng lên, tôi liếc nhìn.
Là ảnh do Cố Thâm đăng lên.
Bức ảnh này ẩn ý không thể rõ ràng hơn, mà khuôn mặt cô gái trong ảnh, chính là Lục Gia Ninh.
Dòng trạng thái đi kèm:
"Một tháng hai mươi ba ngày, số thứ 285, phải ăn."
Trớ trêu thay, ngay bên dưới bài đăng của anh ta, chính là dòng trạng thái công khai tình yêu đầy buồn nôn của Lục Gia Ninh.
Khóe miệng tôi nhếch lên một nụ cười đầy châm biếm, ngay sau đó mở nhóm chat riêng trong vòng bạn bè.
Những gì Cố Thâm đăng trong nhóm so với trên trang cá nhân còn khó coi hơn gấp bội.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Trong đoạn video, bộ dạng thảm hại của Lục Gia Ninh được thể hiện rõ mồn một.
Cô ta cũng không khác gì 284 cô gái trước đó, đều tưởng rằng mình có thể trở thành "duy nhất" của thái tử gia Cố Thâm.
Tưởng rằng có thể một bước lên trời, vượt qua tầng lớp, trở thành thiếu phu nhân nhà họ Cố.
Nhưng thực tế, thứ cô ta nhận được chỉ là một dãy số lạnh lẽo.
Trở thành một trong những "chiến tích" của Cố Thâm.
Thậm chí, còn không ở bên cạnh anh ta lâu bằng cô trợ lý tốt nghiệp 985.
12
Ngày thứ hai sau Thất Tịch, mọi công tác chuẩn bị của Thẩm thị đã hoàn tất.
Buổi tối hôm đó, chúng tôi tham dự yến tiệc của Cố gia, danh nghĩa là đón tiếp đại tiểu thư Cố Sách du học trở về.
Nhưng trên thực tế, đây là buổi tiệc xem mắt dành cho Cố Thâm.
Những năm gần đây, tôi ngày càng mạnh mẽ.
Mà mẹ của Cố Thâm, vốn xuất thân tình nhân bé nhỏ, lại là người không có tầm nhìn xa.
Bà ta nhận ra tôi quá có chính kiến, không dễ thao túng, nên bỏ hẳn ý định liên hôn với Thẩm gia.
Trong bữa tiệc, bà ta khoác lên mình bộ trang phục lấp lánh, dáng vẻ lấy lòng vây quanh phu nhân nhà họ Vương.
Đó là một trong những gia tộc hiển hách nhất kinh thành, thậm chí còn hơn cả Cố gia.
Ai ngờ câu chuyện chưa nói được mấy câu, cha tôi đã dẫn theo Lục Gia Ninh xuất hiện.
Vừa trông thấy Cố Thâm, Lục Gia Ninh lập tức đỏ mặt, ngượng ngùng sà tới.
Nhưng ai mà ngờ, Cố Thâm hoàn toàn khác hẳn dáng vẻ thâm tình trên giường hôm qua, hờ hững đến mức mang theo vài phần chán ghét.
Lục Gia Ninh sững sờ ngay tại chỗ.
Em trai Thẩm Gia Hằng đứng cạnh tôi, cười lạnh nhìn cô ta tự rước lấy nhục:
"Chỉ là thứ không ra gì, còn mơ mộng được gả vào hào môn à?"
Lục Gia Ninh vẫn chưa từ bỏ, thấy mẹ của Cố Thâm đứng đó, cố gắng bám lấy.
Giới thượng lưu thành phố vốn là một vòng tròn nhỏ, mà những phu nhân quyền quý ở đây đều tai thính mắt tinh.
Thấy dáng vẻ lao đầu vào tìm chỗ dựa của Lục Gia Ninh, phu nhân nhà họ Vương cười khẽ, cố tình làm ra vẻ không biết, hỏi mẹ Cố Thâm:
"Vị tiểu thư này là của nhà ai? Nhìn cũng xinh xắn đấy."
"Xem ra quan hệ với Cố thiếu gia cũng không tệ, đúng là trai tài gái sắc."
Nghe vậy, Lục Gia Ninh lập tức đỏ mặt, chẳng buồn nghĩ xem câu đó có phải là lời châm chọc không.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nu-chinh-hay-nu-phu-toi-tu-quyet-dinh/chuong-9.html.]
Nhưng mẹ Cố Thâm thì sốt ruột.
Bà ta trừng mắt liếc thằng con trăng hoa một cái, rồi vội vàng cười làm lành:
"Chỉ là con gái của một người giúp việc nhà họ Thẩm thôi, nào có phải người trong giới, sao có thể nói là thân thiết được?"
"Vương phu nhân là người từng trải, chắc chắn cũng hiểu rằng với những gia tộc như chúng ta, chuyện kết hôn sinh con đều phải môn đăng hộ đối."
Nói xong, mẹ Cố quay sang con trai, giọng đầy lạnh lùng:
"Mẹ đã nói rồi, hôm nay là tiệc tiếp đón người nhà, không phải bữa tiệc của mấy đứa!"
"Con mang thứ gì vào cũng được à?!"
"Còn không gọi quản gia đuổi cô ta ra ngoài?!"
Vừa nghe vậy, hốc mắt Lục Gia Ninh lập tức đỏ hoe.
Cô ta hoảng loạn nhìn về phía đám vệ sĩ đang bước tới, vội vàng tóm chặt lấy Cố Thâm:
"Cố Thâm! Anh không thể đối xử với em như vậy!"
"Đêm qua chúng ta còn ở bên nhau! Anh đã hứa sẽ đưa em đến gặp cha mẹ anh mà!"
Câu nói này vừa thốt ra, sắc mặt Cố Thâm lập tức trở nên khó coi đến cực điểm.
Vương phu nhân nhướng mày, khoanh tay đứng xem kịch hay, ánh mắt tràn đầy hứng thú nhìn biểu cảm đặc sắc của cả nhà họ Cố.
Em trai Thẩm Gia Hằng đứng bên cạnh tôi, hả hê cười lạnh:
"Nên nói thế nào nhỉ, con người vẫn nên sống thật thà một chút."
"Giờ thì hay rồi, lật xe rồi nhé."
Bị bóc trần đời tư ngay giữa bàn dân thiên hạ, trước mặt các nhân vật tai to mặt lớn, Cố Thâm lập tức hất mạnh tay Lục Gia Ninh ra:
"Cô đừng có ăn nói lung tung!"
"Tôi với cô chẳng có quan hệ gì cả!"
Lục Gia Ninh trợn mắt, không thể tin nổi:
"Anh... Anh dựa vào cái gì mà đối xử với tôi như thế?!"
"Cố Thâm, tôi đã dâng hiến tất cả cho anh rồi!"
Cô ta còn định nói tiếp mấy lời táo bạo, nhưng ngay lập tức bị vệ sĩ nhà họ Cố bịt miệng.
Mẹ Cố Thâm cười xòa với Vương phu nhân, giọng điệu đầy khinh miệt:
"Chỉ là một đứa con gái thủ đoạn hèn hạ, muốn trèo cao thôi, phu nhân đừng để trong lòng."
"Nhà bà to nghiệp lớn, chắc cũng từng gặp loại người thế này rồi."
Nói xong, bà ta không ngừng ra hiệu cho người phía sau, bảo họ mau chóng kéo Lục Gia Ninh đi.
Nhưng Lục Gia Ninh liều mạng giãy giụa, đến mức cha cô ta cũng không thể ngồi yên.
Ông ta bước lên trước, gằn giọng giận dữ:
"Nhà họ Cố các người đừng có quá đáng!"
"Con gái giúp việc cái gì?! Đây là con gái ruột của tôi!"
"Cậu ngủ với con gái tôi, bây giờ lại muốn phủi sạch để cưới con nhà danh giá khác?!"
"Tôi mặc kệ! Nhà các người phải chịu trách nhiệm đến cùng!"
Vừa dứt lời, cả khán phòng đều sững sờ.
Mặc dù ai cũng ngầm hiểu Lục Gia Ninh là con riêng, nhưng đưa chuyện này ra trước mặt mọi người lại là chuyện khác.
Huống chi, ai mà không biết bản di chúc của ông cụ Thẩm trước khi mất….