Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Niên Niên - C7

Cập nhật lúc: 2024-04-07 20:06:14
Lượt xem: 246

Hồ ly tỷ tỷ híp mắt cười, con ngươi lúng liếng, sau đó ghé vào tai ta thấp giọng thầm thì một hồi.

Ta dùng vẻ mặt nghiêm túc tràn ngập mấy chữ "thì ra nó là như thế" liên tục gật đầu với tỷ ấy, sau đó nhanh chóng biến hóa, y phục trên người lập tức biến thành một bộ nghê thường vũ y tiên khí phiêu dật.

Đêm khuya sâu thẳm, bờ sông bên ngoài cửa sổ vẫn có tiếng tỳ bà vang lên.

Lúc ta xuất hiện trước mặt Thẩm Ngọc Đường, trên mặt là một nụ cười vô cùng mê hoặc lòng người, lại còn làm ra vẻ mà cong ngón tay thành hoa lan chỉ*, tái hiện đầy đủ đáng điệu tiên nữ hạ phàm---

[*hoa lan chỉ hay còn gọi là tạo dáng ngón tay thành hình hoa lan thường rất hay xuất hiện trong các bộ phim cổ trang.]

🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳

"Thẩm Lang...." Ta nũng nịu.

Dựa theo sự dạy bảo của hồ ly tỷ tỷ, ta chỉ cần đối diện với ánh mắt của hắn, sau đó là có thể thi triển ảo thuật khiến hắn tưởng lầm đây là cảnh trong mơ.

Chàng công tử thế gia vốn đang ngồi uống rượu một mình bên cửa sổ, bóng dáng trông có vẻ hơi vắng lặng, lúc hắn ngẩng đầu nhìn ta, lộ ra một khuôn mặt nhẹ nhàng phong nhã.

Tiếp đó sự kinh ngạc trong mắt hắn dần tiêu tán, tay nắm chặt ly rượu, chần chừ nhìn ta: "Cô nương là ai? Sao lại xuất hiện ở đây?"

Thẩm Ngọc Đường không chỉ có dung mạo khôi ngô tuấn tú, ngay cả giọng nói cũng êm tai, dễ nghe cực kỳ, giống như một cơn gió nhẹ phất ngang trái tim.

Ta cố hết sức nghiêm mặt, chân thành nói: "Thiếp chính là một tiểu tiên dưới tòa của Thượng Nguyên phu nhân, hôm nay đi ngang qua núi Lộc Ổ thấy Thẩm lang anh tuấn gan dạ, lại có một tấm lòng bồ tát, ngay cả xương trắng treo trên cây cũng muốn an táng siêu độ nên không nhịn được sinh lòng ái mộ, khó tự kiềm chế. Vì vậy, vì vậy..ừm...thần nữ của Tương Vương, sáng thì, sáng thì là mây trên trời, cũng là mưa trên trời..."

Trời đánh má nó! Hồ ly tỷ tỷ dạy câu dài quá ta không thể nào nhớ hết được.

Ta cấu chặt hoa lan chỉ, khóe mắt hơi run rẩy, khóe miệng cũng run không kém.

Thẩm Ngọc Đường lại đột nhiên cười rộ lên, đôi mắt khẽ cong, hắn nói với ta: "Thiếp ở tại phía nam núi Vu Sơn, đèo cao cách trở, sáng thì làm mây, chiều thì làm mưa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nien-nien/c7.html.]

"Đúng đúng đúng, chính là câu này, ta đến để chung chăn gối với chàng."

Ta vui vẻ vô cùng, tay cũng không cong nữa, vội vàng xách váy đi về phía hắn. Sau đó trực tiếp ngồi vào lòng hắn, vòng tay lên cổ hắn, ghé vào vành tai hắn thổi một hơi: "Thẩm Lang liệu có bằng lòng?"

Thẩm Ngọc Đường vẫn rất phong lưu, một tay ôm trọn eo của ta, thuận thế áp trán lên trên trán ta, hai hàng lông mi đen như lông quạ rủ xuống, gần trong gang tấc, không thấy rõ vẻ mặt.

Hắn cười: "Tiên tử yêu mến, tại hạ nào dám không theo."

Hơi thở của hắn ấm áp lại dễ ngửi, xen lẫn chút chuếnh choáng xôn xao.

Thì ra để có thể tạo ra cảnh tượng này không chỉ là do ảo thuật của ta, rõ ràng hắn đã hơi say ngà ngà.

Ta giơ tay muốn tháo thắt lưng nơi áo dài của hắn, nhớ lời dặn của hồ ly tỷ tỷ, nhân tiện đụng một cái vào đôi môi kia.

Đôi tay ôm eo ta thoáng chốc đã siết chặt lại, rồi lại mau chóng buông lỏng ra, đôi mắt đen láy khép hờ nhìn ta.

Hồ ly tỷ tỷ nói, ta không cần làm gì cả, chỉ cần tháo thắt lưng của hắn ra, hôn một cái vào môi hắn thì hắn tự sẽ đảo khách thành chủ, sau đó âm dương giao hợp với ta một cách tự nhiên.

Nhưng sự thật lại chẳng phải như vậy!

Hắn lẳng lặng nhìn ta tháo thắt lưng của hắn, hôn môi hắn, chỉ bày ra điệu bộ lười biếng ngồi đó rồi ngẩng đầu lên cười.

Rất phối hợp, nhưng không làm gì cả.

Ngược lại còn vào lúc ta không thể nào thuận lợi cởi thắt lưng của hắn ra, hắn nhìn rồi bật cười thành tiếng: "Tiên tử có vẻ hơi ngượng tay, không quá thuần thục nhỉ."

Ta nóng nảy, ngẩng đầu lên nói: "Câm miệng!"

Loading...