Nhu Nhu của anh - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-07-12 15:51:57
Lượt xem: 264
12
Nhu Nhu, anh để chiếc nhẫn lại đó cho em.
Giống như đã được nói trước đó.
Hãy quên anh đi.
Chính em mới là người nên tiến về phía trước. Còn anh sẽ tự nguyện ở lại đây.
Hãy bảo vệ những kỷ niệm của chúng ta.
Nhu Nhu, tạm biệt.
Anh quay lại trong tuyệt vọng. Nếu anh ở đó thêm một giây nữa, em sẽ nhận ra mất.
Chỉ trong vài phút, anh đã cưỡng lại được sự thôi thúc muốn nhìn em cả trăm lần.
13
Nhu Nhu, anh đã nghe thấy rồi.
Anh vẫn có thể nói anh yêu em chứ?
Anh Yêu Em.
Anh thật sự yêu em.
14
Sau khi rời khỏi nghĩa trang, anh chợt cảm thấy chân mình hơi loạng choạng.
Cô gái đi cùng phàn nàn rằng anh nắm tay quá mạnh khiến cổ tay cô ấy đỏ lên.
Cô ấy tháo chiếc nhẫn ra và đưa lại cho anh, lịch sự an ủi.
"Tại sao anh phải làm điều này? Đã đến lúc anh phải buông bỏ thôi.”
Anh mỉm cười nói: “Quên đi, tôi đã từ buông bỏ từ lâu rồi”.
15
Vừa mở cửa, Trà Sữa đã lao thẳng về phía anh.
Dường như nó biết anh buồn và muốn ở cạnh anh vậy.
Đột nhiên, anh dường như nhìn thấy bóng của em.
Em đang tựa người vào sofa, ôm Trà Sữa trên tay, nghiêng đầu nhìn anh.
“Quan Kỳ, tối nay chúng ta đi xem phim nhé.”
"Em muốn xem phim gì?"
"Muốn xem chút phim kinh dị."
"Ừm?"
"Điều này sẽ cho em một lý do hợp lý để lao vào vòng tay anh đấy."
"Thật sáo rỗng. Tuy nhiên, không có lý do gì em cũng có thể nằm gọn trong n.g.ự.c anh mà."
16
Anh đã bối rối trong vài ngày, tất cả trong bóng tối đều là em.
Nhu Nhu có đi không?
Anh muốn gặp em lần cuối.
Xin lỗi Nhu Nhu.
Anh không thể ngăn được bản thân mình.
Anh nói chúng ta phải nói lời chia tay một cách chính thức.
Anh thấy rồi, em vẫn chưa rời đi.
Nhu Nhu, tại sao em không nghe lời?
Anh đã nói những lời gay gắt.
Đôi mắt em nhòe đi vì nước nhưng em vẫn muốn mỉm cười và nói rằng không sao đâu.
Xin lỗi, Nhu Nhu.
Đây sẽ là lần cuối cùng anh làm em khóc.
17
Đã lâu rồi anh không đến đó nữa.
Cho đến khi mùa đông đến và đột nhiên trời bắt đầu có tuyết.
Anh mới dám bước vào nơi này.
Bây giờ Nhu Nhu thực sự đã biến mất, xung quanh yên tĩnh đến lạ thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nhu-nhu-cua-anh/chuong-7.html.]
Anh nhìn bia mộ và mắt chợt đỏ hoe.
Anh ngồi một mình rất lâu.
Cuối cùng không còn dấu vết của em ở nơi này nữa rồi.
Chỉ có một mình anh.
Cuối cùng anh cũng có thể thoải mái nhìn xung quanh.
Mỗi lần đến đây, anh đều không dám lơ là.
Anh sợ anh không thể rời mắt khỏi em
Anh chỉ có thể lén lút nhìn mỗi khi em quay đầu đi thôi .
Ai muốn lúc nào cũng nhìn vào tấm bia mộ lạnh lẽo đó?
18
Đang là lễ hội mùa xuân đấy, Nhu Nhu.
Đây cái Tết đầu tiên mà không có em.
Anh muốn trang trí nhà cửa của chúng ta thật đẹp.
Nhưng Trà Sữa cũng đột ngột bỏ đi.
Lần đầu tiên trong những năm này, khi anh mở cửa, nó không đến chào anh.
Gần đây anh đã thay một khung leo trèo cho mèo mới và chưa có thời gian vứt bỏ khung cũ.
Thức ăn cho mèo trong bát vẫn chưa hết.
Con bé chỉ vừa rời đi.
Lúc trước con bé vẫn hay làm nũng với anh, anh vẫn vuốt ve bụng nó.
Nói đi, bố chỉ có mình con thôi.
Con cũng sẽ không bỏ bố mà đi, phải không?
Lúc đó nó đã khẳng định là sẽ không rời bỏ anh.
Nó cũng đi theo em rồi à?
Em thậm chí chẳng để lại cho anh chút gì, đồ vô tâm.
Dù sao đi nữa, điều đó cũng tốt thôi.
19
Sau khi Trà Sữa đi rồi, anh vẫn im lặng trước căn phòng trống.
Anh chợt nhìn lên.
Pháo hoa nổ ngoài cửa sổ.
Sau đó, hết chùm pháo hoa này đến chùm pháo hoa khác bắt đầu nở rộ.
Em thích xem pháo hoa nhất.
Ít ra em nên báo mộng cho anh vào các ngày trong tuần chứ.
Tết rồi đấy, Nhu Nhu à.
20
Anh ngày càng ít đi ra ngoài.
Anh nói ít hơn.
Họ đều nói anh bị bệnh.
Nhưng anh không ốm gì cả.
Anh chỉ nhớ em nhiều mà thôi.
Anh không buồn ngủ.
Nhưng anh không muốn đối mặt với mọi thứ.
21
Vương mập đột nhiên đến gặp anh.
Khó khăn lắm mới có người còn nhớ đến anh.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Các con của cậu ấy biết đi cả rồi, tên còn rất hay nữa.
Duyệt Duyệt.
Vương béo cười đến nỗi không nhìn thấy mắt đâu.
Cậu ấy nói rằng mình hy vọng có được cái tên thì con gái sẽ luôn hạnh phúc.
Duyệt Duyệt
Anh lẩm bẩm cái tên này, thật trùng hợp.
Lúc đó em cũng thích tên Duyệt Duyệt.