Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhờ Lần Đi Chơi Này Mà Tôi Thấy Được Bộ Mặt Thật Của Bạn Trai (Hoàn) - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-01-12 15:22:22
Lượt xem: 76

Chương 3

Phía trước đường đã bị chặn do sạt lở, cảnh sát giao thông đang điều tiết giao thông, thấy vậy Mục Dương gọi tên hai người phía cuối xe.

“Quân Hạo, Quân Thụy xuống xe hỏi đường cùng tôi đi”

Cô lúc này để ý đó là hai cặp sinh đôi, họ nhìn khá giống nhau nhưng cô phân biệt được, người đeo bông tai đen là Quân Hạo, còn lại Quân Thụy.

Cả hai bước xuống xe, tiến về phía trước hỏi cảnh sát, họ nói chuyện một lúc quay lại vào xe, Quân Thụy bảo.

 “Phía trước không đi được rồi, nếu có đi cùng mất thêm 5 tiếng nữa, vòng xe lại chúng ta đi đường khác”

 

“Đen thật đấy nhỉ, mà trời lại sắp mưa nữa chứ”

Mục Dương bực mình nói, bỗng Việt Trạch lên tiếng.

“Đến khách sạn ở tạm qua đêm đi, mai chúng ta tính tiếp”

“Trạch ca nói đúng đó cậu mau quay xe đi”

Giai Tuệ nhanh nhẩu nói theo anh, anh khẽ nhíu mày lại, Mục Dương đồng ý quay xe ngược lại đỗ vào một khách sạn.

Chủ khách sạn ra tiếp đón, ông ta nhanh chóng mời mọi người đăng kí thông tin, sau đó Chí Bảo lên tiếng hỏi ông.

“Này ông chủ, chúng tôi cần tìm một cái hang tên là Răng Nanh, ông có biết đường tắt nào tới không”

 

Ông chủ nghe tên đó ngạc nhiên, lại lo sợ  nói với mọi người.

“Tôi biết nhưng tôi khuyên các cậu đừng tới đó, rất nhiều vụ mất tích rồi, nhà nước cũng cấm du khách tới”

 Cô nghe vậy tức giận quay qua nhìn Chí Bảo nói.

“ Anh nói với tôi chúng ta đến hang  Tinh Tú mà, hang Răng Nanh này là sao”

Trần Thị Vui

Anh lôi cô qua một bên giải thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nho-lan-di-choi-nay-ma-toi-thay-duoc-bo-mat-that-cua-ban-trai-hoan/chuong-3.html.]

“Em chẳng phải muốn tìm dược liệu, để phát triển loại kháng sinh mà chúng ta đang nghiên cứu sao”.

“Anh tìm thông tin nó ở trong hang đó, cơ hội ngàn năm chúng ta được đi đến, tài trợ vào đó không mất tiền, em không muốn sao”

Cô dù bực tức nhưng anh ta nói đúng, cô không thèm nói thêm nữa, lấy chìa về phòng, Chí Bảo không thèm đi theo, mà giúp Giai Tuệ sách đồ đi lên phòng cho cô ta.

Mục Dương nhìn theo đám người lắc đầu cười, anh ta cũng cầm đồ đi theo.

Anh ta nhìn lại phía sau thấy Việt Trạch, không thấy đi cùng mọi người mà anh ta dừng lại ở sảnh, anh cất tiếng hỏi.

“ Anh không đi luôn sao Trạch ca”

“Cậu lên trước đi tôi có việc chút”

 Việt Trạch dừng lại nhìn vào màn mưa, rồi gõ tay lên bàn chỗ ông chủ.

Thấy mọi người tản đi hết, ông chủ kính cẩn khẽ nói.

 

“Đồ cậu chủ cần đều ở trong này cả”

Anh nhìn vào hộp, khẽ gật đầu nhìn ông ta nói.

“Tốt lắm, cất vào phòng tôi đi, tôi không muốn thiếu sót gì đâu”

Nói xong, anh bước lên phía lầu.

 Giữa hành lang anh thấy Hiểu Khê, cô đang dò sóng từ chiếc điện thoại vệ tinh.

“Vụ sạt lỡ ảnh hưởng tới cột sóng rồi, em có dò nữa cũng không ra đâu”

Anh làm cô giật cả mình, cô nhìn anh, thấy tay anh đưa ra trước mặt cô nói.

“Chúng ta chưa chính thức làm quen nhỉ, anh là Lâm Việt Trạch giảng viên khoa địa chất thuộc đại học S”

Loading...