Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhờ Lần Đi Chơi Này Mà Tôi Thấy Được Bộ Mặt Thật Của Bạn Trai (Hoàn) - Chương 12

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-01-12 15:28:47
Lượt xem: 43

Chương 12

Cô cầm tay cô ta né s.ú.n.g qua một bên, tiếng s.ú.n.g vang lên làm cả hai ù cả tai đi.

 Việt Trạch thấy vậy nhanh chóng nhảy qua xác con quấn chiếu, bẻ một cái vảy trên người nó, lao về phía cô và cô ta đang vật lộn.

Con quái vật bạch tuộc bị b.ắ.n thương nhiều quá, nó dần dần đổ xuống về phía cô và cô ta.

Cô và Giai Tuệ nhìn tình hình, cả hai kéo nhau chạy nhanh vào cửa hang số 5 thoắt thân.

 Vào tới nơi cô ta đè cô xuống bóp chặt cổ cô, cô liếc nhìn s.ú.n.g bị văng ở cửa hang quá xa tầm tay.

Cô đỏ mặt cua tay loạn xa, vơ được bụi mịn tro núi lửa dưới đất, cô ném thẳng vào mặt cô ta.

Cô ta vội buông tay ra, dụi mắt và hét lên đầy tức giận.

“Con đ.I.e.m thối tha, tao sẽ G.I.E.C mày”

 “Tao đã thất bại lúc cố g.i.ế.c mày ở khe núi, nhưng bây giờ mày đừng mong ai cứu mày”

Cô ta nghiến răng, lau bụi trên mặt, cô thấy vậy ôm cổ nhanh chóng chạy ngược vào trong hang, cô ta đuổi theo phía sau.

Vào đến nơi, cô nhảy qua bên khối kim cương bên cạnh, nhặt một mảnh kim cương dài và nhọn lên làm vũ khí.

Cô ta bước vào, nhanh chóng choáng váng với quang cảnh bên trong.

Chưa kịp vui mừng thì cô nhảy ra lên lưng cô ta, vật cô ta xuống dùng mảnh kim cương định đập vào đầu cô ta.

Cô ta nhanh chóng né được, miếng kim cương lia qua cánh tay khiến cô ta bị thương, cô vội đè miếng kim cương vào cổ cô ta.

Cả hai nhìn nhau, cô ta nhìn cô khinh khỉnh nói.

“Mày không yếu đuối như tao nghĩ, cũng khá đấy nhỉ”

 “Tao còn hơn thế cơ con khốn”

Cô định lấy  miếng kim cương, tính đập lên đầu cô ta, làm cho cô ta ngất hẳn.

Đúng lúc này tiếng người vang lên sau lưng cô.

 “Thả cô ấy ra con thỏ nhỏ”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nho-lan-di-choi-nay-ma-toi-thay-duoc-bo-mat-that-cua-ban-trai-hoan/chuong-12.html.]

Giọng của Quân Thụy, hắn  đang dí s.ú.n.g vào đầu Việt Trạch.

Theo sau hắn là Quân Hạo, hắn rất tả tơi bị thương khá nặng ở cả tay và chân.

Cô ta sung sướng hất cô ra, nhổm dậy tiến về phía sau lưng hắn.

Hắn đẩy Việt Trạch về phía trước cô, ra lệnh cho cô.

“Con thỏ này, mày mau tìm cho tao lá cây giúp em tao trị thương, mau lên không tao b.ắ.n nát sọ nó bây giờ”

Cô miễn cưỡng đứng dậy, nhìn qua Việt Trạch anh cũng bị thương nhẹ, đang ôm cánh tay trái, cô nói với hắn.

 “Nó ở gần tán cây phía cửa hang”

 “Trông nó như thế nào”

Trần Thị Vui

“Lá màu xanh, hoa trắng, khi bóp hơi có màu đen”

Hắn liếc nhìn qua em trai, rồi nhìn qua Giai Tuệ.

Hắn hếch mặt lên bảo cô ta đi hái, cô ta không phục nhưng không dám phản ứng lại.

Tiến về phía tán cây gần cửa, cô ta hái một nhánh cây lên giơ cao hỏi cô.

“Đây đúng không”

Cô lắc đầu nói.

“Phía gần góc tường đó, cô vào sâu chút nữa”

Cô ta bực bội, lườm cô tiến vào, đến gần góc tường cô ta đang với tay ra, cố gắng hái hoa màu trắng đó.

Cánh tay cô ta gần với tới thân hoa, thấy vẫn chưa đủ độ dài, cô ta tiến lại gần hơn.

Bỗng Mục Dương nhảy ra, cầm cái d.a.o cắt ngang cổ cô ta, trong sự ngỡ ngàng của bọn chúng.

Cô ta ôm cổ trợn mắt nhìn Mục Dương, m.á.u ở cổ cô ta trào ra không ngớt, miệng mấp máy không phát ra được gì, tay gì chặt cổ mình.

Ngay lúc đó, Việt Trạch thấy thời cơ tới, tay anh đang giấu cái vảy con quấn chiếu, lia một đường qua tay Quân Thụy.

Hắn ta giật mình, bị thương vội buông s.ú.n.g xuống, anh nhanh chóng nhặt lên chĩa ngược lại bọn chúng.

Loading...