Nhờ Lần Đi Chơi Này Mà Tôi Thấy Được Bộ Mặt Thật Của Bạn Trai (Hoàn) - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2025-01-12 15:21:03
Lượt xem: 55
CHƯƠNG 1
Hiểu Khê vừa định nằm xuống ngủ thì nhận được tin nhắn của Chí Bảo người yêu cô, anh nhắn rằng.
“Khê Khê em nhớ 8h sáng ngày mai nhé, anh rất mong chờ lần đi leo núi này, à quên vì Giai Tuệ cũng đi cùng chúng ta nên em nhớ đem theo bình xịt chống muỗi thêm nhé, cô ấy hay bị muỗi đốt lắm”
Cô nhổm dậy đọc đi đọc lại 5 lần tin nhắn đó, đầu hiện vô số dấu chấm hỏi, anh ta bị sao vậy, anh ta nhờ cô mua đồ cho một cô gái khác vì lo cho cô gái đó.
Cô vội sờ lên đầu mình cô cảm giác có chút sừng nhô ra rồi, cô tính không định đi leo núi lần này, nhưng do có theo một vị giảng viên m.á.u lạnh trong truyền thuyết cùng đi, nên cô đành cắn răn đi theo.
Vị giảng viên này tên Việt Trạch , là người rất khó tính, anh ấy nổi tiếng với biệt dành đánh rớt sinh viên, anh ta còn rất trẻ lại đẹp trai nên số nữ sinh viên đ.â.m đầu vào khoa cũng không ít.
Nhớ lại tin nhắn anh bạn trai vừa gửi, cô nghĩ mình lên trả lời để anh ta rõ ràng một chút nhỉ, chứ cô thấy anh ta đúng là hỏng não rồi, cô chậm rãi nhắn lại một tin cho anh ta.
“Em không có rảnh để ra ngoài mua, anh biết mấy giờ rồi không hả, sao anh không tự mà đi nhỉ hay là, anh đang bận gì đó với cô ta nên không đi được”.
Nhắn xong cô vất điện thoại qua bên, nằm xuống giường thầm nghĩ, tên bạn trai này có lẽ cần phải đổi thôi.
Tiếng điện thoại đổ chuông liên tục, cô cầm lên nhìn là Chí Bảo gọi lại, cô mở máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nho-lan-di-choi-nay-ma-toi-thay-duoc-bo-mat-that-cua-ban-trai-hoan/chuong-1.html.]
“Sao anh muốn giải thích gì”
Trần Thị Vui
“Em hiểu nhầm anh rồi, vì anh nhớ dười lầu chỗ em có tiệm thuốc nên mới nhờ thôi, anh với học muội không có gì cả”
“ừ thế thôi tôi cúp nhé, à mai tôi không tham gia nữa đâu”
Anh ta vội nói.
“Sao vậy, sao em lại không đi nữa, em không muốn khám phá địa hình khu hang đó sao”
“Không hết hứng rồi”
“Em đừng như vậy, anh rất vất vả mới mời được anh Việt Trạch tham gia, anh ấy có thể mời gọi nhà đầu tư sau này cho nghiên cứu chúng ta đó”
Cô ngẫm nghĩ một chút, đúng là đánh vào kinh tế ghê thật.
Cô phải tính thiệt hơn chứ, đâu thể vì một thằng đàn ông mà đánh đổi sự nghiệp của bản thân.
Cô nhanh chóng trả lời anh ta rồi cúp máy rụp.
“Được mai tôi sẽ vẫn có mặt”
Nằm ra giường cô chợt nghĩ, lý do gì mà cô mà Chí Bảo lại thành người yêu nhỉ, anh ta chưa bao giờ là hình mẫu của cô cả.
Có lẽ anh ta hơi giống ba cô, người lúc nào cũng tốt với mọi người, tính ra anh ta cũng không phải là quá tệ, cũng rất yêu thương chăm sóc cô, cô có thể nhận ra được.
Anh ta cũng không ngần ngại tìm cách giúp cô rất nhiều việc, tỉ dụ như lần leo núi này, chỉ là cô vẫn cảm thấy có gì đó rất lạ, giác quan thứ 6 của phụ nữ cảnh báo cho cô biết, Giai Tuệ này không đơn giản chút nào.