Nhất Mộng Hồng Trần - Chương 15
Cập nhật lúc: 2024-05-08 19:33:57
Lượt xem: 12
Thanh Ninh công chúa trầm ngâm một lát lại nói:
- Nhạc Nhi ngươi không định nói cho ta sao? Ta biết ngươi chê ta không đủ tầm hợp tác cùng ngươi, nhưng mà ta cũng có quyền thế. Ngươi nói cho ta, sau này chí ít cũng có thể trợ giúp ngươi một chút.
Nghinh Nhạc nhìn nàng nói:
- Thanh Ninh, ngươi có phải là thích đại ca ta hay không? Không phải ngại ngùng, chúng ta là bằng hữu, ta biết được sẽ có thể trông chừng hắn một bận.
Thanh Ninh công chúa thẹn thùng gật đầu một cái, Nghinh Nhạc cười như không cười, mà Thanh Ninh công chúa cũng ngầm biết được sự thật.
Sân tiệc bày biện lên đến vài trăm chậu mẫu đơn quý hiếm đến từ các vùng khác nhau, đẹp đẽ không tả xiết. Bên nhóm nữ quyến Triều Dương công chúa cao ngạo đang cùng bọn họ thưởng hoa nói chuyện. Nhìn thấy Nghinh Nhạc đi cùng Thanh Ninh công chúa, lập tức có người ghen tị trong lòng, bọn họ mắt to trừng mắt nhỏ đang ám chỉ cái gì.
Thượng Quan Diệp một bộ dáng yểu điệu thục nữ đi đến hướng này, nàng ta nhún người với Thanh Ninh công chúa. Nghinh Nhạc không có hứng thú với loại nữ nhân này, nàng nói với Thanh Ninh công chúa:
- Ta sang bên kia xem một lát.
Nhưng Thượng Quan Diệp đột nhiên chặn bước nàng, nàng ta không dám đối diện ánh mắt của Nghinh Nhạc.
- Thượng Quan tiểu thư có gì chỉ giáo?
Nghinh Nhạc giọng điệu lạnh nhạt hỏi, nàng ta làm ra bộ dáng cười khẩy nói:
- Ngươi sao không hướng ta hành lễ. Không có mắt sao?
- Ta không nghĩ hướng ngươi hành lễ, theo lí mà nói thì Thượng Quan tiểu thư đây phải là người hành lễ mới đúng. Nhưng ta không có ý định đề tỉnh ngươi, bất quá người bị xấu mặt cũng không phải phụ thân ta.
Nghinh Nhạc nói xong đã phủi áo bước đi, kẻ nàng để tâm hôm nay không phải là nàng ta. Thượng Quan Diệp nội thương nhìn Nghinh Nhạc dõng dạc bước đi. Thanh Ninh công chúa cũng là không buồn đếm xỉa nàng ta, cho nên đi tìm Bạc thái hậu.
- Thái hậu. Hoàng hậu nương nương đến.
Tiếng công công vang lên, ai nấy đều đồng loạt hành lễ. Bạc thái hậu vịn tay Tôn hoàng hậu đi ra, Thanh Ninh bồi bên cạnh hai nàng.
- Miễn lễ đi, tất cả cứ tự nhiên thưởng thức không cần câu nệ.
Sau đó Bạc thái hậu gọi Nghinh Nhạc đến gần, Nghinh Nhạc đi đến quy củ hành lễ:
- Thần nữ đa tạ Tuyết Liên của thái hậu ban tặng, chỉ là dạo trước thân thể vẫn chưa khỏi nên không dám tiến cung. Mong thái hậu thứ tội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nhat-mong-hong-tran/chuong-15.html.]
Bạc thái hậu ôn hoà khai một nụ cười, chứng tỏ nàng ta ưu ái Nghinh Nhạc bao nhiêu. Cũng phải thôi, nếu các ngươi cũng dám liều mạng như Nghinh Nhạc đi rồi nói tiếp.
- Ngươi hiểu biết như vậy thật tốt, huống hồ ngươi là bằng hữu mà cũng là ân nhân của Thanh Ninh cho nên không cần câu nệ. Khỏi rồi là tốt, ngày sau có cần đến vật gì cứ hướng ai gia ngỏ lời. Bây giờ hãy đi thưởng hoa đi, ai gia không giữ ngươi nữa.
Nghinh Nhạc còn chưa li khai đã nghe tiếng thông tri "Tề Ngạn vương, Ninh Đô vương, Tiêu Khánh vương đến"!
Quả thật là đông đúc nha, Nghinh Nhạc không biết đi đâu cho phải, đành chôn chân tại chỗ qua sát. Tề Ngạn vương tứ đại vai không thoải mái tiến vào bên cạnh Bạc thái hậu. Tiêu Khánh vương cùng Lư trắc phi theo sau tiến vào. Ninh Đô vương ngồi trên xe lăn, Ninh Đô vương phi Tử Khâm Thanh Đàn đẩy hắn, phía sau trong đám người nha hoàn có một nữ nhân Hoàng y trạc mười tám mười chín tuổi. Nàng ta diện mạo xinh đẹp hơn hẳn Tử Khâm thị, nhìn qua vừa lương thiện vừa có đôi nét trải đời, trẻ trung mị hoặc đến khó cưỡng.
Nghinh Nhạc trong lòng cười một cái, hoàng y nữ tử kia chính là kỹ nữ Thuý Nồng trong lời đồn. Ninh Đô vương hôm nay đem nàng tới đây sẽ không phải đơn thuần sủng thiếp đâu. Nàng lẳng lặng tìm một chỗ an ổn đứng nhìn bọn họ một thôi một hồi hành lễ ngang dọc.
Vốn dĩ cục diện đã quá mức rối loạn mà lúc này còn xuất hiện thêm một vị vô cùng phiền toái. Hoa quý phi Khước Dật Lạc Hoa yêu kiều đi đến, nàng ta ỷ sủng sinh kiêu chỉ bái Bạc thái hậu không bái Tôn hoàng hậu. Tôn hoàng hậu không phải dạng hoa lê chịu mưa gì, nàng ta hướng Hoa quý phi nở một nụ cười uy h.i.ế.p nói:
- Hoa muội muội xem trời bằng vung rồi, xem ra muội đã quên tỷ tỷ ta xuất thân từ đâu rồi thì phải.
Tôn Tĩnh Lan là đại công chúa Đông Ngạc quốc, được hoàng đế sủng hạnh vạn phần. Nếu như Tôn Tĩnh Lan không yêu Thẩm Minh, hắn sẽ không gả nữ nhi bảo bối đến Bắc Lịch xa xôi này. Hoa quý phi nhớ đến đây đương nhiên vội vã hành lễ với Tôn hoàng hậu.
Thẩm Gia Ngạn hàn huyên cùng Bạc thái hậu và Thanh Ninh công chúa đôi câu sau đó hắn lượn mất tăm. Hắn đi đến nhà ấm trong cung đem ra một chậu thanh mẫu đơn, dự tính mang đến cho Nghinh Nhạc thưởng thức. Không ngờ được tìm một vòng không thấy nàng, hắn lo lắng phái hộ vệ đi tìm, rốt cuộc tìm được nàng ở phía sau núi giả.
Nghinh Nhạc là lúc muốn đi xem Thuý Nồng kia, ngược lại bị Khước Dật Hoằng chặn đường. Kia hắn nguyên bản còn đang chống gậy, vẻ mặt thâm hiểm nhìn Nghinh Nhạc. Nghinh Nhạc điềm nhiên nhìn hắn, tròng mắt còn chẳng mảy may lay động, huống chi là kinh sợ. Khước Dật Hoằng mong muốn nhìn thấy vẻ sợ hãi nơi Nghinh Nhạc, nhưng hiện tại không như ý muốn, cho nên hắn thêm bội phần địch ý.
- Khước Dật công tử, xem ra hết thảy nhân Khước Dật gia đều làm việc đồ hồ không suy nghĩ nhỉ?
Nghinh Nhạc dõng dạc nói hắn, nàng vốn dĩ muốn để hắn sống một chút nữa. Ai ngờ hắn lỗ mãng như vậy, dám ra tay ám sát mẫu thân nàng, hiện tại còn có ý đồ khinh bạc nàng, đây là nhanh muốn tìm c.h.ế.t nha.
Khước Dật Hoằng giận dữ thấy rõ, hắn biết rằng nữ nhân này vốn độc miệng, sở trường của nàng là châm chọc bới móc người khác. Song mỗi khi nghe nàng nói, hắn lại không thể nào dằn được tức giận trong lòng. Hắn nhếch môi nói nàng:
- Tốt nhất lo thân ngươi trước, nếu hiện tại bị ta khinh bạc, ngươi chỉ có thể uất hận mà gả cho ta. Còn về sau ngươi sống như thế nào, còn tuỳ ta quyết định.
Nghinh Nhạc vỗ tay ba cái, trên mặt lộ rõ ý châm chọc, mà con ngươi sâu thẳm như giếng cổ kia vẫn an tĩnh không hề gợn sóng:
- Nha, hận ta tới như vậy sao? Rất tiếc, ngươi còn chưa rõ ràng Khuynh Trường Nghinh Nhạc ta là loại người gì đã vội muốn động thủ. Ngươi không nghĩ xem một thân ta làm sao dám đến đây?
Khước Dật Hoằng tiến thêm một bước nói:
- Để xem miệng ngươi nhanh hay tay ta nhanh? Thật muốn nhìn thấy bộ dáng ngày sau ngươi cầu xin ta như thế nào. Còn về ngươi là loại người gì, về sau ta sẽ khai phá.