Nhặt được hoàng thượng trong rừng - Chương 17
Cập nhật lúc: 2024-11-10 01:15:40
Lượt xem: 2
Ca ca ta sai người đưa ta trở về phủ, để Lý Trăn cùng bọn họ tìm kiếm Ân Thương Quận. Đến lúc đó cũng tiện cho việc chăm sóc, nhiều người tìm kiếm cũng nhanh hơn.
Có lẽ xuất phát từ cẩn thận, Lý Trăn từ chối.
Đã hơn nửa tháng kể từ khi về phủ, thế nhưng ta không thể vui vẻ chút nào.
Bên ngoài đều đang truyền tin Ân Thương Quận mất tích, lòng người trong triều dưới dân ai ai cũng lo lắng, nghi kỵ lẫn nhau.
Ca ca thỉnh thoảng thăm dò ý tứ của ta, hỏi ta về chuyện Ân Thương Quận.
Tối qua, ta mơ thấy Ân Thương Quận toàn thân đầy m-á-u, thân thể tứ chi bị người ta chặt đứt.
Sợ những hình ảnh trong mơ sẽ ứng nghiệm với hiện thực, ta quyết định sẽ nói ra tất cả những gì mình biết, không giấu giếm gì cả.
"Ra ngoài đi dạo?"
Mẫu thân thấy ta từ khi về đến nay, cứ buồn rầu ủ rũ trốn trong phòng không tiếp xúc với ai.
Thương con, bà cho rằng ta đang lo lắng cho Ân Thương Quận.
Sợ ta suy nghĩ nhiều, bà sai người ngày nào cũng tìm đồ chơi vui vẻ cho ta.
Nếu là trước đây, ta chắc chắn sẽ rất vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nhat-duoc-hoang-thuong-trong-rung/chuong-17.html.]
"Tiểu thư, bên ngoài có một cô nương nhờ ta đưa cho người."
Nha hoàn đưa cho ta một phong thư chưa mở.
Chính là lúc ta và Lý Trăn tách nhau ra, ta bảo hắn ta nếu có tin tức gì về Ân Thương Quận thì hãy báo cho ta biết.
Hắn ta tìm được rồi!
Ta vui mừng giấu phong thư ở trong tay áo.
Theo địa chỉ trong thư mà đi tìm.
Lúc cánh cửa mở ra nhìn thấy người mà ta hằng mong nhớ xuất hiện, lưỡi d-a-o treo lơ lửng trên tim ta cuối cùng cũng bị phá hủy.
Nửa tháng không thấy Ân Thương Quận không có chút thay đổi nào. Ánh mắt như đuốc dừng lại trên người ta, từ khi ta bước vào đến giờ.
Đúng lúc ta đang vui mừng, phía sau truyền đến tiếng bước chân ồn ào nặng nề.
Ngôi nhà nhỏ bị một đám người mặc áo đen đeo kiếm chặn kín lối đi.
“Thật đúng là khó tìm.”
Ca ca?