Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NGỤY HOÀNG HẬU VÀ PHU QUÂN THỔ PHỈ CỦA NÀNG - 3

Cập nhật lúc: 2024-12-13 11:31:37
Lượt xem: 1,480

Ta bước thêm mấy bước, thấy không xa phía trước có một dãy nhà đất nhỏ, nằm khuất sau những hàng cây.  

 

Sau dãy nhà là núi phía sau, nơi ấy rừng rậm um tùm, nhìn từ xa chẳng thấy khe hở nào.  

 

Riêng nhà của Tống Thập Bát xây ở vị trí cao hơn, nổi bật hẳn lên.  

 

Từ cổng viện nhìn ra xa, đường mòn dẫn lên núi dưới chân núi hiện rõ mồn một.  

 

Muốn lên Tây Sơn chỉ có con đường này.  

 

Đường đi chỉ một lối, lối ra chắc chỉ có những người trên núi mới rõ ràng.  

 

Xem ra, Tống Thập Bát không phải loại thổ phỉ bình thường, hắn đúng là có đầu óc.  

 

“Liên quan sao không? Ai chẳng biết tỷ tỷ của ta muốn gả cho Thập Bát gia.”  

 

Cô bé ngẩng đầu, giọng đầy khinh miệt đáp lại ta.  

 

“Tỷ tỷ của cô muốn gả cho Tống Thập Bát, cũng là chuyện của tỷ tỷ cô với hắn. Nói tới nói lui, chuyện này liên quan gì đến ta?”  

 

Thì ra là vì tỷ tỷ của nàng ta.  

 

Ta mỉm cười, rồi hướng về phía dãy nhà tìm kiếm, nơi nào có người ở, tất nhiên sẽ có đồ ăn.  

 

“Chẳng lẽ đứa trẻ trong bụng cô không phải của Thập Bát gia?”  

 

Cô bé lẩm bẩm theo sau ta.  

 

“Tất nhiên là của hắn.”  

 

“Cô đã mang con của hắn, sao dám nói chuyện này không liên quan đến cô? Nếu Thập Bát gia cưới cô, thì tỷ tỷ của ta phải làm sao?”  

 

“Tống Thập Bát có nói sẽ cưới ta sao?”  

 

Đường đi hẹp và khó, ta sợ bị ngã, liền đưa tay nắm lấy cô bé. Cô bé cau mày đầy khó chịu nhưng cũng không hất tay ta ra.  

 

Nàng ta nắm tay ta, đôi bàn tay nhỏ nhắn, ấm áp, dắt qua đoạn đường gập ghềnh, đến khi tới nơi bằng phẳng mới buông ra.  

 

Đôi khi, cái ác chưa hẳn là ác, còn cái thiện lại xuất phát từ bản chất lương thiện vốn có.  

 

“Không nói.”  

 

“Nếu vậy, hẳn hắn vẫn sẽ cưới tỷ tỷ cô chứ?”  

 

“Vậy cô và đứa trẻ trong bụng tính sao?”  

 

“Thì hắn nuôi chứ sao.”  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

Ta mỉm cười với cô bé.  

 

Cô bé ngây người ra, nghiêng đầu không biết đang nghĩ gì.  

 

Những căn nhà thấp lè tè vây thành nửa vòng cung, bảy tám phụ nhân tụ lại giặt đồ và nói chuyện, còn mấy cô gái khác thì đẩy cối xay.  

 

Chắc họ là vợ con của đám thổ phỉ này.  

 

Cái sơn trại nhỏ bé thế này, nếu không phải thời loạn, chắc đã sớm bị quan phủ tiêu diệt.  

 

“Cô định làm thiếp của Thập Bát gia sao?”  

 

Cô bé cuối cùng cũng phản ứng, chạy đến nắm lấy ống tay áo ta, ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm.  

 

“Ta chỉ là mẹ của con hắn.”  

 

04

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nguy-hoang-hau-va-phu-quan-tho-phi-cua-nang/3.html.]

“Ta đói rồi, có thể chỉ cho ta bếp ở đâu được không?”  

 

Ta vươn tay xoa đầu cô bé.  

 

Nàng ấy còn nhỏ, chưa hiểu được nhiều chuyện.  

 

Đêm đó giữa ta và Tống Thập Bát, thực sự không thể nói là đẹp đẽ.  

 

Hắn vừa bước vào, ta đã biết ngay mình không thể trêu vào hắn.  

 

Ta sống trong nội trạch hơn mười năm, chứng kiến kế mẫu và di nương đấu đá không ngừng nghỉ.  

 

Chuyện gì mà ta chưa từng thấy qua?  

 

Tống Thập Bát vừa bước vào, ta đã nhận ra ngay, hắn bị hạ dược.  

 

Cha ta làm quan không ai chê trách, nhưng làm cha và chồng, cũng chẳng để người ta chê trách gì.  

 

Ông là kiểu người thấy ai cũng thương, nhưng trong dạy dỗ con cái lại cực kỳ nghiêm khắc.  

 

Cha ta chỉ có một yêu cầu với con cái, bất kể lúc nào cũng phải sống có cốt cách.  

 

Chính vì cốt cách ấy mà ông mất mạng.  

 

Nhưng con cái của ông chẳng ai có được cốt cách đó. Nếu có, ngày ông chết, chúng ta đều nên đi theo ông mà chết, chứ không phải quỳ xuống đất hô vạn tuế khi nhận được thánh chỉ xá tội cho gia quyến.  

 

Nếu thực sự làm theo lời dạy của ông, đêm ấy ta nên liều c.h.ế.t với Tống Thập Bát.  

 

Nhưng ta biết mình không đấu lại hắn, người c.h.ế.t cuối cùng chắc chắn là ta.  

 

Nhưng ta không muốn chết.  

 

Ta dễ dàng thuyết phục bản thân chấp nhận hắn.  

 

Sống bám lấy mạng còn hơn c.h.ế.t mà tự cho mình là đúng.  

 

Như cha ta, tưởng rằng cái c.h.ế.t của mình sẽ chấn động trời đất, nhưng thực ra chỉ là c.h.ế.t mà thôi.  

 

*

 

Cô bé tùy tiện chỉ tay về một hướng, rồi quay người chạy đến chỗ một cô gái khác đang cầm nia, thì thầm to nhỏ điều gì đó.  

 

Ồ!  

 

Ta đoán đó hẳn là tỷ tỷ của nàng ta?  

 

Ta men theo hướng cô bé chỉ tìm đến bếp. Bếp đơn sơ, nhưng khi mở nắp nồi, bên trong có một chậu gỗ chất đầy màn thầu.  

 

Ta với tay lấy một cái, nhìn vào nồi khác thấy cháo trắng vẫn đang bốc khói nghi ngút.  

 

Cháo nóng ăn kèm với màn thầu.  

 

Trong thời buổi này, đi theo thổ phỉ mới có được những ngày lành như thế này.  

 

“Cô cần dưa muối không?”  

 

Ta ngồi trên chiếc ghế gỗ nhỏ trước bếp.  

 

Ngoảnh đầu lại, thấy một đám người vây ở cửa bếp, đứng trước nhất là tỷ tỷ của cô bé kia.  

 

Nàng ấy trông rất giống muội muội mình, chỉ là cao hơn, dáng người thanh thoát, vừa nhìn đã biết là người tháo vát.  

 

Nàng ấy không ngượng ngùng, cũng không e dè, đôi mắt đen láy nhìn ta, thẳng thắn và dứt khoát.  

 

Ta đời này sợ nhất là gặp phải những người như thế.  

 

Ta gật đầu, cười với nàng ấy.  

Loading...