Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã - 13 (END)
Cập nhật lúc: 2024-12-09 05:15:55
Lượt xem: 1,924
Trước khi tôi có thể phản ứng, tôi nghe thấy anh ấy cao giọng.
“Anh nói cái gì?”
“Hãy nói to để mọi người nghe cho rõ.”
Những người còn đang thì thầm bỗng im bặt vì xấu hổ.
“Anh là ai mà trượng nghĩa như vậy,” anh ấy chế nhạo: “Vội vội vàng vàng thương thuyết cho người ta.”
“Thế nào, cô ta mang thai con của anh à?”
“Chính chủ còn chưa lên tiếng, anh lại một cái tám cây gậy đánh không được nhảy lên nhảy xuống, cho người ta xem khỉ nhảy múa sao?”
“Mẹ nó ngươi...” - Hoàng Hạo nổi giận, xắn tay áo định đi lên.
Cố Lãng cười nhạo một tiếng: “Tôi nói này anh Giang, người anh em của anh rất trượng nghĩa, trà xanh bên cạnh anh còn chưa mở miệng, anh ta đã vội vàng trút giận.”
“Anh và cô ta có quan hệ gì?”
“Liên quan gì đến anh?” Hoàng Hạo thấy không ổn, liền quay đầu trừng tôi: “Cô ăn cắp tiền đều là dùng để nuôi trai sao?”
“Con c.h.ó này thực sự bảo vệ chủ. Một kẻ đạo văn!”
Làm thế nào mà hắn biết về điều này?
Nghĩ đến chiếc máy tính tôi để lại trong phòng chung với Giang Trầm, tôi đột nhiên nhận ra lịch sử trò chuyện gần đây như đẩy tôi vào chỗ chết!
Tôi tức giận đến nghiến răng ngứa ngáy, thấp giọng nói với Cố Lãng. Cố Lãng phản ứng so với tội còn trực tiếp hơn.
24
Thực ra cũng không khó đoán.
Nhìn vào sự yêu thích của Thư Dao đối với Cố Lãng đã tăng trở lại 70%, và sự ghê tởm siêu cao của cô ta đối với tôi đã giảm xuống 10%.
Những người như Thư Dao luôn thấy đồ củangườii khác tốt hơn đồ cô ta có. Cái gì không lấy được cũng là tốt hơn.
“Chính anh là người tung tin đồn tôi ăn cắp ý tưởng, và cung cấp bằng chứng cho Ba Ngàn Nhược Thủy?”
“Tôi không biết cô đang nói cái gì.” Hoàng Hạo đương nhiên phủ nhận.
“Lịch sử trò chuyện nằm trong máy tính.” Tôi bình tĩnh nhìn vào mắt anh ta: “Mấy năm nay tôi ở cùng Giang Trầm, sinh hoạt phí đều do thu nhập từ bản thảo của tôi trang trải, tôi không nói cho mọi người biết là vì giữ thể diện cho anh ta.”
“Anh cần xem bằng chứng không? Tôi cho anh xem? Lịch sử các cuộc trò chuyện vẫn còn đó.”
“Giang Trầm sẽ chỉ đến với tôi khi anh ta cần ai đó để đổ lỗi.”
Tôi thậm chí không thể nhịn cười thành tiếng.
“Giang Trầm, anh có biết không, “người anh em” tốt nhất của anh thực sự đã thèm muốn người phụ nữ anh yêu thích đấy. ”
“Anh cảm thấy thế nào?”
Chắc là do tôi cười quá to nên Hoàng Hạo không khỏi có chút bực bội.
“Lục Sa Sa, cô điên rồi?”
Tôi cười ngặt nghẽo đến nỗi suýt rơi nước mắt.
“Anh rõ ràng là rất thích Thư Dao, tại sao không công khai theo đuổi cô ta đi?”
“Cảm giác thế nào khi nhìn thấy người phụ nữ mình thích lấy người khác?”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Sắc mặt Hoàng Hạo đột nhiên thay đổi.
“Yêu bạch nguyện quang của bạn mình, xanh đến mức khiến anh ta hoảng sợ rồi.”- Cố Lãng chậm rãi bổ sung một câu, rất thích hợp với tình huống này.
Giang Trầm sững sờ tại chỗ, hắn nhìn Hoàng Hạo, lại nhìn Thư Dao, sắc mặt trở nên có chút khó coi.
Đang căng thẳng thì giáo sư đã đích thân đến nâng cốc chúc mừng.
Vừa nhìn thấy Cố Lãng, thầy lập tức vui mừng: “Tiểu Cố, sao em lại ở đây?”
Một câu nói của thầy lập tức đập tan tuyên bố Cố Lãng chỉ là một nam Bồ tát ở phòng livestream..
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, giáo sư đích thân đi tới nắm tay Cố Lãng.
“Giới thiệu với các em, đây là Cố Lãng, tiền bối của các em, hiện tại là người phụ trách đầu tư Bảo Lai.”
“Tiểu Hoàng, Tiểu Giang, dự án trước đây các em làm đều là do công ty em ấy đầu tư, chưa gặp mặt sao?”
Một sự im lặng c.h.ế.t chóc. Hoàng Hạo và Giang Trầm trông giống như những người mẹ đã khuất của họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nguu-tam-nguu-ma-tam-ma/13-end.html.]
Chỉ sau đó, giáo sư mới nhận ra có điều gì đó không ổn và nhìn xung quanh một cách nghi ngờ : “Làm sao vậy? Vừa rồi không phải các em trò chuyện rất náo nhiệt sao?”
Thầy đúng là hoàn toàn đứng ngoài cuộc.
“Các em nên học hỏi nhiều hơn từ Tiểu Cố. Mặc dù cậu ấy nhỏ tuổi hơn các em, tính cách không thích thể hiện, nhưng đúng là cậu ấy đã trở thành người phụ trách từ khi còn trẻ.”
Cố Lãng cười một cách dè dặt.
Không đúng, chẳng phải anh ấy thích thể hiện sao? Chỉ cần có tình huống nghiêm trọng là anh ấy thể hiện ngay.
25
Trên đường trở về, Cố Lãng, người đã gây chuyện lớn, vẫn còn bực tức :.
“Nếu không có thầy ở đó, anh đã đánh lũ k.h.ố.n đó rồi.”
“Đúng là rác rưởi.”
Tôi im lặng một lúc: “Anh thực sự là nhà đầu tư thiên thần à?”
“Trông anh không giống sao?” Anh hỏi ngược lại tôi.
“Thành thật mà nói ... trông không giống lắm.” Tôi trả lời một cách chân thành.
Cố Lãng “Chậc chậc” một tiếng, “Anh bình thường ra ngoài bàn công việc đều có mặc quần áo!”
Tôi đang hỏi cái này à?
Anh bật cười ôm lấy tôi, hôn tôi thật mạnh, mắt anh sáng long lanh.
“Mặc dù anh được gọi là nhà đầu tư thiên thần, nhưng anh không phải là thiên thần thực sự.”
“Tên họ Hoàng và họ Giang n.g.u dốt như vậy, trời trở lạnh rồi, để hai tên n.g.ố.c này phá sản đi.”
Tôi không thể không cười thành tiếng.
Mãi sau này tôi mới biết, công ty của Cố Lãng thực sự đã rút khoản đầu tư vào công ty của Giang Trầm và Hoàng Hạo.
Công ty nhỏ mà họ có nhiều hy vọng có vòng gọi vốn không kéo dài, bọn họ đổ lỗi cho nhau, dứt áo ra tay, cắt bỏ công lý.
Điều thú vị nhất vẫn chưa đến.
Sau khi đứa con của Thư Dao được sinh ra, nhóm m.á.u không tương thích với Giang Trầm. Xét nghiệm DNA thì lại có quan hệ cha con với Hoàng Hạo.
Khi đó, Thư Dao và Giang Trầm đã nhận được Giấy chứng nhận kết hôn. Điều này khiến Giang Trầm cảm thấy tồi tệ hơn cả việc c.h.ế.t đi.
Thư Dao vốn là từ nước ngoài trở về đào mỏ, là bởi vì cảm thấy tương lai Công ty của Giang Trầm sẽ phát đạt nên mới đu vào, hiện tại thấy không thể xơ múi nữa, lại có thể vì kết hôn mà gánh chịu một khoản lớn nợ chung, cô ta đương nhiên cao chạy xa bay.
Giang Trầm đã bị phản bội bởi thanh mai và người bạn tốt của anh ta, một người sỉ diện như hắn lại chỉ có thể đi công ăn lương. Nghe nói rằng hắn đang gánh những khoản nợ khổng lồ, sống một cuộc đời khốn khổ.
Đây là những gì hắn xứng đáng nhận được.
Tôi nghĩ rằng hắn đã hoàn toàn rời khỏi cuộc sống của tôi kể từ đó nhưng tôi không ngờ rằng vào đêm trước ngày cưới của tôi, hắn không biết từ đâu gọi điện cho tôi trong nước mắt.
“Sa Sa, giờ anh mới nhận ra rằng người anh yêu mãi mãi là em.”
“Em có thể tha thứ cho anh được không?”
“Anh theo đuổi Thư Dao lâu như vậy, thực sự quá mê muội, kỳ thật anh đã yêu em từ lâu rồi!”
“Hối tiếc lớn nhất trong cuộc đời anh là không kết hôn với em!”
“Anh……”
Hắn vẫn muốn nói.
Cố Lãng bên cạnh không chút do dự vươn tay cúp điện thoại.
“Phiền phức.”
Tôi không nhịn được cười ra tiếng, ôm lấy con c.h.ó vô cùng đáng yêu này, hôn nhẹ lên khóe miệng anh ấy.
“Yên tâm đi, em sẽ không bị hắn lay động đâu.”
“Em là của anh.” Anh ấy dụi dụi vào tôi như một con c.h.ó.
“Vâng, vâng, em là của anh.”
“Anh yêu em.”
Thế giới này thật đáng khinh bỉ và tàn nhẫn. Một số người luôn thích bắt cá hai tay, họ quá tham lam.
Tôi thật may mắn biết bao khi được gặp được Cố Lãng.
(--END--)