NGƯỜI HẦU NƠI BIÊN QUAN - Chương 06 - 07
Cập nhật lúc: 2024-03-25 19:36:51
Lượt xem: 2,368
06
Ta nhìn Lý Tĩnh Nan, mỗi lời hắn nói đều khó lay chuyển đến vậy.
Khí phách của hắn không thua kém Tần vương Lý Trung Lưu một chút nào.
“Lý Tĩnh Nan, ngươi…” Lý Tĩnh Nan vô cùng tức giận, trước giờ chưa ai dám không cho hắn mặt mũi như thế.
Mành trướng lại bị vén lên một lần nữa, Nghiêm Nhạc Xuân mặc kính y, hiên ngang xuất hiện trước mặt ta.
Phía sau nàng ta còn có một người trông rất quen mắt, đến khi ta nhìn rõ tướng mạo người nọ mới nhận ra chính là huynh trưởng Hồ Nghiễm Diệu của ta.
“A Tương, thân là tiểu thư Quốc công phủ lại đi làm người hầu trong quân doanh, muội muốn bôi nhọ Quốc công phủ sao?”
Ta thở dài trong lòng, ca của ta không phải đến nhận m.á.u mủ mà là lên án ta.
Lý Tĩnh Nan giận tái mặt.
“Ai dám nói thê tử của Lý Tĩnh Nan ta là bôi nhọ Quốc công phủ?”
Giọng hắn không lớn nhưng mỗi chữ thốt ra đều vô cùng mạnh mẽ.
Ca của ta không nói câu nào nữa.
Nơi đây là Ngọc Môn quan, kể cả là Lý Trung Lưu cũng không dám làm gì xằng bậy, dù sao Lý Tĩnh Nan cũng là nguyên soái cầm trọng binh trong tay.
Hắn ra lệnh một tiếng có thể điều khiển được thiên quân vạn mã.
Nghiêm Nhạc Xuân nghiến răng nghiến lợi “Hừ” một tiếng, quay người ra khỏi doanh trướng.
Đây là lần đầu tiên ta được chứng kiến Nghiêm Nhạc Xuân bị chịu thiệt.
Ở kinh thành, người người ca tụng Nghiêm Nhạc Xuân là Hoa Mộc Lan, là nữ hầu gia đầu tiên từ xưa đến nay, phụ thân ta còn xếp Nghiêm Nhạc Xuân lên trước cả nữ nhi thân sinh như bọn ta.
“Lý Tĩnh Nan, ngươi thật sự định cãi lời Hoàng thượng?” Lý Trung Lưu nắm chặt tay.
Lý Tĩnh Nan vẫn không nhìn hắn, lớn tiếng gọi binh sĩ bên ngoài doanh trướng.
“Đưa Tần Vương về doanh trướng nghỉ ngơi.”
“Ngươi…” Lý Trung Lưu tức đến dậm chân nhưng cuối cùng vẫn phải đi theo binh sĩ.
Chẳng hiểu sao, ta bật cười thành tiếng.
Ấm ức của mấy tháng qua, giờ phút này đã tan thành mây khói.
Ta cho rằng tất cả mọi người đều xoay quanh Nghiêm Nhạc Xuân nhưng vẫn còn Lý Tĩnh Nan luôn ở bên ta.
07
Từ miệng Lý Tĩnh Nan ta mới biết hắn với Nghiêm Nhạc Xuân là sư huynh sư muội, Nghiêm Nhạc Xuân là nữ nhi của sư phụ hắn.
Hai người bọn hắn cùng học binh pháp võ công, Lý Tĩnh Nan coi Nghiêm Nhạc Xuân là muội muội ruột nhưng Nghiêm Nhạc Xuân lại nảy sinh tình cảm với hắn.
Lần đó sau khi Lý Tĩnh Nan từ chối Nghiêm Nhạc Xuân, Nghiêm Nhạc Xuân muốn được Hoàng đế chỉ hôn, vì vậy đã giúp Lý Trung Lưu đánh Hề tộc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nguoi-hau-noi-bien-quan/chuong-06-07.html.]
Nhờ đó, Nghiêm Nhạc Xuân như nguyện có được thánh chỉ, chỉ hôn nàng ta cho Lý Tĩnh Nan.
“Nguyên soái, chàng thật sự định kháng chỉ sao?”
Lòng ta vô cùng lo lắng.
“Vì nàng, cho dù có phải lên trời xuống biển ta cũng không ngần ngại.”
Ta mỉm cười, lời nói của hắn đều là lời thề.
Đến tối, hoàng huynh mời ta đến doanh trướng của hắn nói chuyện.
Lúc đầu Lý Tĩnh Nan muốn đi cùng nhưng ta sợ bọn họ đánh nhau nên từ chối.
Trong doanh trướng, hoàng huynh đã chờ ta từ lâu, khi ta bước vào hắn đã có phần không kiên nhẫn.
“Ca, phụ mẫu vẫn khỏe chứ?”
“Ngươi còn nhớ đến họ à!” Ca của ta khịt mũi.
Ta biết hắn hận ta lấy danh nghĩa người hầu bước vào quân doanh, làm xấu mặt Quốc công phủ, vứt bỏ mặt mũi công tử thế gia của hắn.
“Ca, huynh nói đi, có chuyện gì? Ta còn đang bận.”
Dù sắp trở thành phu nhân nguyên soái nhưng ta vẫn may vá quần áo cho binh sĩ bình thường, làm gương như Lý Tĩnh Nan.
“Tần Vương bảo ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi không lấy Lý Tĩnh Nan, hắn sẽ lấy ngươi làm Tần vương phi.”
“Tại sao lại thế?” Ta không hiểu.
“Tần vương yêu Nhạc Xuân nhưng Nhạc Xuân lại yêu Lý Tĩnh Nan sâu đậm nên Tần vương chỉ có thể lấy ngươi, vậy là Nhạc Xuân có thể gả cho Lý Tĩnh Nan.”
Ta yên lặng nhìn hoàng huynh của ta rồi lắc đầu.
“Ngươi vẫn không muốn à? Chẳng phải ngươi luôn muốn làm Tần vương phi hay sao? Bây giờ được như ý rồi còn gì.”
Ta nói không nên lời.
Lý Trung Lưu dựa vào cái gì mà cho rằng ta vẫn muốn gả cho hắn chứ?
“Ca, huynh cũng yêu Nghiêm Nhạc Xuân đúng không?”
Ta không thương tiếc vạch trần hoàng huynh.
Hắn ngẩn người: “Ta không xứng.”
Đúng là hắn không xứng, ngay cả Lý Trung Lưu cũng không xứng.
Nghiêm Nhạc Xuân vẫn có mắt nhìn, người xứng đôi với Nghiêm Nhạc Xuân chỉ có Lý Tĩnh Nan.
Mỗi lời nói của hắn đều có sức nặng tựa núi.
“Ca, huynh nói với Tần vương, Hồ Tương ta chỉ gả cho Lý Tĩnh Nan, cả đời này sẽ không bao giờ thay đổi.”
Khoảnh khắc ấy, ta bỗng hiểu tại sao bản thân có thể từ bỏ Lý Trung Lưu nhưng lại không thể từ bỏ Lý Tĩnh Nan.
Bởi vi Lý Trung Lưu cũng không xứng với ta.
Nam nhân đứng núi này trông núi nọ sao có thể xứng đôi với Hồ Tương ta?