NGỌC TRẤN THI - C4
Cập nhật lúc: 2025-01-17 14:01:53
Lượt xem: 42
Kỷ Lê không chịu, tiếp tục lấn tới:
"Sợ rồi sao? Bịa chuyện xong là muốn chạy?"
"Cô phải xin lỗi tôi, nếu không tôi chắc chắn không để cô yên đâu."
Bình luận cũng đồng loạt hùa theo:
[Gây chuyện xong muốn bỏ chạy, trên đời làm gì có chuyện dễ dàng vậy?]
[Đúng đấy, đừng để cô ta thoát. May mà gặp phải Kỷ Lê, chứ người khác chắc bị cô ta lừa rồi.]
[Tôi đoán thử xem, chắc cô ta định ép giá, ai ngờ gặp phải cao thủ, haha.]
[Đồng ý! Không chừng từ trước đến giờ cô ta toàn giở trò vậy để kiếm lời.]
Kỷ Thức Du bất đắc dĩ lắc đầu, dịu dàng nhìn Kỷ Lê:
"Thôi bỏ đi, trên mạng kiểu người nào chẳng có, cần gì phải so đo?"
6
Tôi nhìn theo hướng âm thanh, vừa nhìn thấy Kỷ Thức Du liền biến sắc.
"Tiểu quỷ!"
Khán giả trong phòng livestream còn tưởng tôi đang gọi Kỷ Lê.
[Phó Diên bị điên rồi sao? Lại gọi người khác là quỷ nhỏ.]
[Kỷ Lê dù nhỏ tuổi nhưng cũng đâu đến mức bị gọi là quỷ nhỏ chứ?]
Kỷ Lê ngẩn ra một giây, sau đó chỉ thẳng vào tôi mà mắng chửi.
"Phó Diên, cô chiếm lợi của tôi còn gọi ai là quỷ nhỏ đấy hả?"
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Kỷ Thức Du kéo cô ấy lại, ra hiệu đừng giận.
"Tiểu Lê, thôi đừng phát livestream nữa, nghỉ sớm đi."
Đúng vậy, bây giờ quả thực cũng không còn sớm.
Đúng vào 12 giờ nửa đêm, cũng là lúc mắt âm dương của tôi mở ra.
Tiểu quỷ mà tôi vừa nhắc đến, không phải Kỷ Lê, mà chính là tiểu quỷ trên lưng Kỷ Thức Du.
Tiểu quỷ đó trông chỉ khoảng sáu, bảy tuổi, miệng và mắt bị đóng đinh lại. Thông thường, làm như vậy để dễ dàng khống chế tiểu quỷ hơn. Nhưng loại tiểu quỷ này vốn chỉ nghe lệnh từ vu sư hoặc vu cổ sư, tại sao lại xuất hiện trên người Kỷ Thức Du?
Sắc mặt tôi trở nên u ám khó đoán.
Kỷ Lê nũng nịu nói với Kỷ Thức Du:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ngoc-tran-thi/c4.html.]
"Cậu ngủ trước đi, cháu sắp xong rồi."
Kỷ Thức Du như bất lực với cô ấy, bất đắc dĩ nói:
"Được, nhưng lát nữa nhớ nghỉ sớm."
7
Nhìn bóng lưng Kỷ Thức Du rời khỏi màn hình, tôi thận trọng lên tiếng:
"Kỷ Thức Du có phải sức khỏe không tốt lắm đúng không?"
Kỷ Lê cảm thấy kỳ lạ, phản ứng lại:
"Phó Diên, cô bị bệnh hả? Dám nguyền rủa cậu tôi?"
Tôi lắc đầu, nghiêm túc nói với cô ấy:
"Kỷ Lê, nghe tôi nói, cậu cô có khả năng đã mời tiểu quỷ rồi."
Nghe đến đây, bình luận trên màn hình nổ tung.
[Ai đó quản cô ta đi?]
[Bắt đầu vu khống người khác rồi.]
[Đầu óc có vấn đề hả? Vừa nói người ta sức khỏe kém, giờ lại nói nuôi tiểu quỷ, thù sâu thế nào vậy?]
[Đừng nói với tôi là cô ấy thực sự nhìn thấy ma quỷ nha.]
Tôi gật đầu.
"Đúng vậy, tôi có thể nhìn thấy ma quỷ."
Tiểu quỷ trên lưng Kỷ Thức Du trông giống loại từ khu vực Đông Nam Á.
Tôi tiếp tục hỏi:
"Gần đây cậu cô có phải đi xa không?"
Kỷ Lê vừa định mắng tôi thì đột nhiên nhớ ra gì đó, khựng lại một chút.
"Cậu tôi tháng trước từng đi Thái Lan."
Mắt tôi sáng lên, dường như nắm được manh mối.
"Vậy trước khi đi, sức khỏe ông ta có phải không tốt?"
Kỷ Lê cảnh giác nhìn tôi, nhưng vẫn trả lời thật:
"Đúng vậy, trước đó cậu ấy từng bị bệnh và nhập viện một lần."