Nghệ thuật sát phu - 11
Cập nhật lúc: 2024-11-20 12:47:04
Lượt xem: 152
"Đại nhân, tiểu cô nương đó chính là người quét sân trong viện của tiểu nữ. Nếu tiểu nữa làm chuyện ác độc như vậy, chẳng lẽ không cần tìm người thân tín hay sao?"
Lời nói của ta nhẹ nhàng lọt vào tai mọi người, không hề phát ra âm thanh nào. Bên ngoài ồn ào nói rằng ta bị oan, người hầu của nha môn mang một chiếc ghế đẩu đến đặt ta lên đó mà không một lời giải thích. Bốn cái thẻ đen, điều này sẽ khiến ta c..hết ở nha môn này.
“Chờ đã!” Trong lúc ồn ào, một giọng nói chói tai truyền đến từ bên ngoài công đường. Sau khi người ở hai đầu nhường đường, tỷ tỷ ta mặc y phục đẹp đẽ bước vào một cách trang nghiêm.
"Ta cũng không biết, đã nhiều năm không về nhà, lần này có thể nhìn thấy Huyện lệnh phán xử vụ án như thế này."
"Ngươi là ai? Sao một nữ nhân có thể can thiệp vào việc xử án của ta?"
Huyện lệnh không nhận ra, nhưng Tạ Chỉ thì có. Đôi mắt hắn mở to kinh ngạc: "Là nàng..."
"To gan! Hôm nay trắc phi của Vận Vương đến đây."
Sắc mặt của Huyện lệnh tối sầm ngay sau khi nghe những lời này. Hắn vốn biết tỷ tỷ của ta là ai, chỉ có điều không ngờ hôm nay trắc phi có thể trở về quê hương.
Hắn vội vàng đứng dậy nịnh nọt chào, nhưng tỷ tỷ ta giơ tay chặn lại: "Ngươi hãy xử lý việc của mình, ta sẽ từ bên dưới quan sát. Xem ngươi xử như thế nào!"
Ta ngơ ngác nghe những lời hùng hồn của tỷ tỷ, khi ở nhà tỷ tỷ vẫn là cô nương hiền lành, dễ thương nhất thành, nhưng mấy năm nay tỷ tỷ đã nóng tính quá. Ta nằm xuống ghế, mím môi mỉm cười, thật tuyệt khi có thân tộc che chở cho mình.
Bây giờ Vận Vương đã được Thánh thượng sủng ái, có thể bàn việc trong triều, phê chuẩn tấu chương ở thư phòng, ước gì có thể lúc nào cũng giữ ngài bên mình, rất có tư thế bồi dưỡng thái tử. Tỷ tỷ ta tình cờ lại là người mà một Huyện lệnh đơn thuần không thể xúc phạm.
"Ngươi đang nói về cái gì vậy? Nào, mời ngồi."
Tỷ tỷ ta không trốn tránh, nha dịch đó gật đầu cảm tạ và ngồi xuống.
Vừa lau mồ hôi, sư gia vừa cúi xuống nhặt bốn chiếc thẻ đen lên.
"Này, giúp Ngụy phu nhân nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên."
Tạ Chỉ và mẹ chồng chán nản như cà tím bị sương lạnh đ..ánh tan.
"Đại nhân, thảo dân không muốn kiện nữa. Bây giờ thảo dân không có gì để kiện cả!"
“Đúng vậy, ngươi chỉ là tham lam của cải của người khác mà thôi. Hiện tại hai người cuộc sống êm ấm, sao lại vu oan cho thê tử của mình tội cướp gia sản. Tỷ tỷ của thê tử ngươi đã quay về, lúc này đừng nói gì nữa."
"Tiểu nhân!"
"Buồn nôn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nghe-thuat-sat-phu/11.html.]
Hoán Ngọc dẫn dắt mọi người la ó, bên ngoài hò hét rất lớn.
Ta đứng dậy, vuốt thẳng nếp gấp y phục trên người, lau nước mắt trên mặt: “Tạ lang ngừng kiện vì cảm thấy lời mình vừa nói là vu cáo, hoặc vì cảm thấy Huyện lệnh không thể xét xử rõ ràng.”
Tạ Chỉ liếc mắt nhìn Huyện lệnh, vén y phục quỳ xuống: “Đại nhân, là do thảo dân và mẫu thân đang bối rối.”
Tỷ tỷ ta không thể nhịn được nên cười lớn.
Huyện lệnh do dự, hiển nhiên hắn chưa từng xét xử vụ án khó khăn như vậy.
"Một tên nô tài ngang ngược, dám cắn chủ nhân, kéo hắn xuống đánh bốn mươi gậy là chuyện nên làm! Tạ Chỉ là kẻ liều lĩnh, quấy rối triều đình, bị trừng phạt hai mươi gậy, có thể lấy tiền chuộc lại!"
Lúc này mẹ chồng vội vàng nói: "Tiền chuộc, chúng ta dùng tiền chuộc!"
"Mẹ chồng, thà phạt còn hơn. Tướng công con hôm kia làm ăn thua lỗ mười nghìn lạng bạc. Nhà chúng ta bây giờ không có tiền mặt phải không?"
Tạ Chỉ sửng sốt một chút, có vẻ xấu hổ: “Huệ Nương, đừng đi quá xa.”
Ta muốn cười nhưng đang ở chốn công đường nên đành nhịn: “Tướng công có thể tự mình ra ngoài, đương nhiên ta sẽ không ngăn cản”.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Cuối cùng, mẹ chồng sai người về nhà tìm một số đồ trang sức đem bán nên Tạ Chỉ mới tránh khỏi bị đ..ánh.
15
Lúc ta và tỷ tỷ về nhà, tình cờ gặp Tần Thập Nhị, ta nhờ người dừng xe, mở rèm gọi nàng: “Tần đại phu, nàng đi đâu mà gấp thế?”
Tần Thập Nhị ngước mắt ngạc nhiên nhìn ta: “Ta còn tưởng là nàng…”, mới nói được nửa câu thì chợt nhận ra, trợn mắt tức giận và bất lực: “Nàng đúng là nữ nhân.”
Trước kia ta giả vờ quá khách sáo, bây giờ lại vui vẻ trêu chọc nàng, không nhịn được cười: “Không có gì, hôm khác lại đến ăn tối nhé!”
Tần Thập Nhị thở dài nhẹ nhõm, phớt lờ ta rồi bước đi.
Khi ta quay lại, tỷ tỷ mỉm cười nhìn ta: “Hắn là một thiếu niên tuấn tú.”
Ta không nói nên lời: “Nàng... nàng không thích hợp.”
Ta không khỏi nhớ đến cuốn sách cấm ta đọc dưới đèn, khuôn mặt đỏ bừng: “Hơn nữa, muội không muốn hòa ly với Tạ Chỉ.”
Tỷ tỷ nhìn ta với ánh mắt sâu sắc: “Đây là lý do tại sao muội bảo tỷ ở trong thành ba ngày mà mới xuất hiện? Tỷ luôn không hiểu được tình cảm giữa muội và phụ thân dành cho Tạ gia, nhưng lần sau nếu không cẩn thận, tỷ sẽ không quay lại dễ dàng như vậy đâu."