Ngày xuân tiêu tán - Chương 18
Cập nhật lúc: 2024-05-16 20:43:35
Lượt xem: 730
18
Mùa hè kết thúc, lá cây trong ngự hoa viên chuyển sang màu vàng.
Tất Du Lễ đứng bên trái ta, tính đến nay đã hơn nửa tháng kể từ ngày đào thịt Tiêu Dật Hiên.
Cơn Sốt của Tiêu Dật Hiên đã giảm đi rất nhiều, tinh thần cũng ngày càng tốt.
“Việc mà công chúa phân phó thuộc hạ đã làm xong, ta qua Bích Xuân cô nương đã vào tẩm cung của Tiêu tướng quân.”
Ta gật đầu: “Vậy thì vở kịch chính ta nay cũng sắp bắt đầu rồi, làm phiền ngươi.”
Tất Du Lễ hờ hững ừ một tiếng, điều này cũng phù hợp với tính cách bình tĩnh của y.
Ta vừa định rời đi, y đột nhiên lên tiếng hỏi:
“Thần có một điều không hiểu, tại sao công chúa lại thích Tiêu đại nhân như vậy? Rồi sao lại có thể hận y nhiều đến thế?”
“Ta ư?” Không đúng, nếu như ta không được sống lại một lần nữa thì ta vẫn sẽ lao đầu vào vòng tay của Tiêu Dật Hiên thôi.
“Vì sao ư? Có lẽ là do hồi còn bé có một lần ta và tỷ ta trốn khỏi cung đi chơi, suýt chút nữa thì bị cướp bắt đi, lúc nguy hiểm thì Tiêu Dật Hiên đã cứu được cả hai chúng ta.”
“Năm mười tuổi sao?” Mắt y hơi động đậy, biểu cảm trên mặt có chút kinh ngạc.
“Ừ, chính là năm đó, bây giờ nghĩ lại thì lúc đó y chỉ muốn cứu tỷ ta thôi, chứ cũng không phải là hận ta, chỉ là đáp trả thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ngay-xuan-tieu-tan/chuong-18.html.]
Ta lại nhìn về phía Tất Du Lễ, biểu cảm trên mặt y đã trở lại vẻ hờ hững như không có chuyện gì xảy ra.
Hệt như sự kinh ngạc vừa rồi chỉ là do ta ảo giác mà thôi vậy.
“Thuộc hạ đã biết, nếu công chúa không còn việc gì nữa thì thuộc hạ xin phép rút lui trước.”
“Khoan đã.” Ta tiến lên kéo tay áo màu trắng của Tất Du Lễ, một mùi hoa nhài tỏa ra, thường ngày nhìn y mặc quân phục nhiều hơn, giờ thì đổi hẳn sang thường phục, lại là một dáng vẻ khác.
Y rũ mắt xuống, nhìn bàn tay của ta.
“Ngươi phải cẩn thận khi đi.”
Nói đến mối quan hệ giữa ta và Tất Du Lễ thì phải kể lại từ nhiều năm trước.
Lúc đó, Tất tướng quân đã ch//ết trong trận chiến, y là con của tướng quân, được đưa vào cung học hành, sau khi lớn lên, y cũng lập được không ít chiến công, danh tiếng vang xa.
Lúc còn nhỏ, chúng ta chơi với nhau khá tốt, nhưng y không thích tỷ ta cho lắm, ngược lại còn có thể tươi cười với ta đôi lần.
Nói như vậy thì, ở kiếp trước, Tất Du Lễ đã làm những gì thế nhỉ?
Ta vẫn bị giam lỏng, không biết tin tức gì về y cả, có lẽ vẫn luôn là người được Hoàng huynh sủng ái.
Thì kiếp này ta sẽ giúp đỡ y thêm một bước nữa, chắc hẳn là sau này y sẽ càng suôn sẻ hơn.
Cũng tốt thôi, coi như giúp Hoàng huynh ban thưởng cho người trung thành thực sự.