Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NGẪU NHIÊN HỘI NGỘ - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-01-19 14:16:07
Lượt xem: 3,357

Đây quả thật là một màn chuyên sủng chưa từng có.

 

Khiến toàn bộ hậu cung chấn động.

 

Nhiều người đêm đêm nghiến răng, nguyền rủa ta là hồng nhan họa thủy.

 

Hừ, hồng nhan cái gì?

 

Rõ ràng là một nha đầu tóc vàng.

 

Nhưng sau trận "đơn thương độc mã" hạ bệ quý phi thì ta nổi tiếng khắp hậu cung.

 

Khi danh tiếng của ta ngày một lan xa thì ta nhận được một tấm thiệp từ trong nhà gửi đến.

 

Kế mẫu và kế muội muốn vào cung thăm ta.

 

6.

 

Năm xưa sau khi sinh ta ra được vài tháng thì mẫu thân của ta qua đời vì sức khỏe suy yếu.

 

Phụ thân của ta đau buồn không lâu thì đã tái hôn với kế mẫu.

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟

 

Hơn một năm sau, mẫu kế sinh ra kế muội.

 

Thế là mọi chuyện bắt đầu.

 

Kế mẫu xuất thân bình thường nhưng tính tình hiếu thắng, luôn nghĩ trưởng nữ đo đích thê sinh ra như ta sẽ khiến nữ nhi của bà ta lu mờ.

 

Cho nên bao nhiêu năm ở trong phủ thì kế mẫu đối xử với ta nuông chiều hết mực.

 

Y phục, đồ trang sức, phấn son,... mọi thứ tốt nhất phải dành cho ta.

 

Ngay cả khi ta và kế muội có xích mích thì bà ta cũng nhất quyết đứng về phía ta vô điều kiện.

 

Gọi bằng cái tên mỹ miều là “sủng chết”.

 

Khiến người khác không hiểu nổi.

 

Ta cứ thế mà thuận buồm xuôi gió lớn lên.

 

Đến khi ta đến tuổi cập kê, cữu mẫu mới nhớ đến tình cảm với mẫu thân ta lúc sinh thời, muốn gả ta cho biểu ca.

 

Biểu ca là một quân tử chính trực, ta cũng không có ý kiến gì với mối hôn sự này.

 

Nhưng kế mẫu lại muốn kế muội thay ta gả đi.

 

Ngoài mặt bà ta từ chối khéo, nhưng sau lưng lại đưa tên ta vào danh sách tuyển phi.

 

Sau đó, thánh chỉ nhập cung được đưa đến phủ.

 

Hoàng Đế đã lớn tuổi, lại không gần nữ sắc, những năm này không hề có phi tần trẻ tuổi nào được sủng ái.

 

Ở trong cung mà không được được sủng ái thì còn không bằng con ch.ó ngoài cung tự do tự tại.

 

Khi đó cửu mẫu của ta giận tím người, đến mắng cho kế mẫu một trận, vạch trần hết mọi toan tính của bà ta.

 

Mối hôn sự giữa hai phủ tan vỡ.

 

Cữu mẫu của ta tuyên bố: Cưới chó cũng không cưới nữ nhi của ngươi.

 

Không cần nói cũng biết cảnh tượng đó khó coi đến mức nào.

 

Ta cứ nghĩ rằng kiếp này ta sẽ không gặp lại kế mẫu nữa.

 

Ai ngờ ta mới thăng lên chức vị tần chưa đầy nửa tháng mà đã nhận được thiệp của bà ta rồi.

 

Bà ta là trưởng bối trong nhà nên ta không thể không gặp.

 

Thế là trưa hôm sau, kế mẫu dẫn kế muội đến thăm ta.

 

Vừa gặp mặt thì bà ta đã nắm tay ta rồi trò chuyện thân thiết.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ngau-nhien-hoi-ngo/chuong-3.html.]

Ai ngờ ta mới thăng lên chức vị tần chưa đầy nửa tháng mà đã nhận được thiệp của bà ta rồi.

 

Bà ta là trưởng bối trong nhà nên ta không thể không gặp.

Thế là trưa hôm sau, kế mẫu dẫn kế muội đến thăm ta.

Vừa gặp mặt thì bà ta đã nắm tay ta rồi trò chuyện thân thiết.

 

Hết lượt trà này đến lượt trà khác, điểm tâm cũng đã dọn xong một vòng, nhưng họ vẫn chưa có ý định rời đi.

 

Ta không hiểu dụng ý của họ, nhưng cũng không tiện đuổi trưởng bối ra về, cho nên ta đành ngồi một bên cười gượng.

Chờ mãi chờ mãi, đến lúc mặt trời sắp lặn thì Hoàng Đế đến.

 

Vừa nhìn thấy bóng dáng mặc y phục vàng thì kế muội vốn đang ngáp dài lập tức ngồi thẳng lưng.

Linh cảm lóe lên trong đầu ta, ta chợt hiểu rõ.

Kế mẫu muốn để kế muội quyến rũ Hoàng Đế.

 

Bà ta tự cho rằng nhan sắc và tài năng của kế muội không thua gì ta.

Cớ sao ta được sủng ái mà kế muội lại không được?

Lẽ nào trên đời lại có chuyện như thế.

 

“Bệ hạ giá đáo…”

 

Nghe cung nhân tuyên gọi, mọi người trong Vĩnh Thọ Cung đều hành lễ.

Trong số đó, vòng eo của kế muội ta cong xuống mềm mại, vô cùng quyến rũ.

Hoàng Đế từng bước tiến lại gần hơn.

Ánh mắt của ngài ấy dừng lại trên người kế muội một chút rồi rời đi.

 "…Tại sao tiểu giá đỗ này lại ăn mặc lòe loẹt như thế?”

Ta nghe thấy tiếng lòng của ngài ấy.

 

7.

 

Tiểu giá đỗ sao?

 

Kế muội của ta là tài nữ nổi tiếng kinh thành đấy.

 

Nhưng suy nghĩ kỹ thì ta cảm thấy chuyện này cũng có lý.

 

Hoàng Đế hiện tại khác với các Hoàng Đế trước đây ở chỗ ngài ấy thích những thiếu phụ trưởng thành trên hai mươi tuổi.

 

Năm nay ta mới mười lăm tuổi, trong mắt ngài ấy ta chỉ là một tiểu nha đầu.

 

Kế muội của ta vừa tròn mười ba tuổi, chẳng phải chỉ là một “mầm đậu nhỏ” 

sao.

 

Thẩm mỹ đã không hợp nhau thì dù kế muội có dùng hết các chiêu trò cũng vô ích thôi.

 

Mặc kệ hai người họ có làm mọi cách thì phản ứng của Hoàng Đế vẫn rất thờ ơ.

 

Nhưng trong tai ta thì tiếng lòng của ngài ấy đã sục sôi rồi.

 

“Cứu mạng, người này đáng sợ quá đi.”

 

“Trẫm là người hướng nội, trẫm không muốn giao tiếp, trẫm chỉ muốn nghỉ ngơi.”

 

“Huệ Tần trầm tĩnh, hiểu chuyện đến thế, sao lại có một kế mẫu nhiều lời thế này?”

 

“Zzzz…”

 

Zzz?

 

Khi ta quay đầu lại thì thấy Hoàng Đế ngồi ngủ gật rồi.

 

Loading...