Ngã Rẽ Cuộc Đời - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-11-17 20:34:57
Lượt xem: 0
Lan Chi nghe vậy liền rụt tay ra, đứng nhìn Sơn Anh cô nghẹn ngào lên tiếng
-Hóa ra anh đã có người yêu, còn gọi tên cô ta trong cơn mơ? Vậy thì anh còn cưới tôi để làm gì hả?
Sơn Anh bị giọng nói hờn trách của Lan Chi làm giật mình, anh đưa tay day day vầng trán của mình sau đó ngồi bật dậy. Rồi nhìn Lan Chi anh khó chịu khàn giọng nói
-Vậy cô có người yêu chưa? Đừng nói không nhé vì tôi chẳng tin đâu?
Lan Chi thấy Sơn Anh cũng chẳng coi mình ra gì nên cũng chẳng ngại ngần mà trả lời
-Có chứ?
Sơn Anh nhếch môi cười khinh bỉ
-Cô cũng mạnh miệng lắm? Đứng trước mặt chồng mà dám trả lời như thế? Cô không sợ rớt răng à?
-Thế thì anh gọi tên em này em kia trước mặt vợ mình anh không thấy hổ thẹn à? Vẫn là câu hỏi anh nên trả lời đi. Anh không thích tôi anh cưới tôi làm gì?
-Cưới cô để làm gì? Cô đi hỏi mẹ tôi đó? Cũng vì cái con rồng của cô mà đời tôi nó khốn khổ thế này đây? Còn cô tại sao có bồ rồi còn lấy tôi hả?
-Anh đừng có khốn nạn đến mức hỏi lên câu đó? Tôi nghĩ anh cũng đủ thông Tâm để biết tôi về đây vì lý do gì? Chẳng cần phải nói xiên nói xỏ thế đâu?
Lan Chi tức giận lên tiếng, Sơn Anh cũng không vừa, anh đứng bật dậy, ánh mắt chán ghét nhìn Lan Chi rồi chỉ thẳng tay vào cô nó
-Cô không cần nói nhảm nữa? Sao còn chưa cút đi. Đây là phòng tôi cô có biết không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nga-re-cuoc-doi/chuong-6.html.]
Lan Chi trợn mắt nhìn Sơn Anh mà trả lời đầy ấm ức
-Anh tỉnh chưa hả Sơn Anh. Anh nhớ lại đi là do mẹ con anh tự chân đi rước tôi về đó. Anh bảo tôi cút thì cút về đâu đây?
-Thì về nơi mà cô đã sống. Cái xứ khỉ ho cò gái đó? Tôi đâu có mượn cô về đây?
-Anh!
-À mà thôi… cô mà cút giờ này mẹ tôi biết được lại tụng kinh sám hối cho tôi nghe bây giờ. Này cô ngủ ở đây đi, để tôi ra ngoài lấy cái ghế xếp vào cho cô nằm. Còn tôi tôi ngủ trên giường. Có cô giữ phòng xem ra tôi ngủ cũng ngon hơn.
Sơn Anh nói xong toang bước đi, nhưng thấy cái dáng vẻ xiêu vẹo của Sơn Anh thì Lan Chi liền lên tiếng ngăn cản. Cô thẳng thắng nói
-Không cần tôi nhà nghèo nên sống cực quen rồi. Để tôi bỏ mùng xuống cho anh rồi tôi xuống gạch nằm ngủ!
Sơn Anh nghe thế liền vui vẻ gật đầu. Anh nằm luôn xuống giường. Mặc tình cho cả đêm đó Lan Chi nằm co ro dưới gạch với cái mềm mỏng manh nhưng Sơn Anh chẳng hề nữa giây đoái hoài đến.
Những ngày tháng sau đó cuộc sống làm dâu của Lan Chi vẫn cứ thế tiếp diễn. Cô sống trọn đạo lo cho gia đình chồng và cư xử với ba mẹ chồng rất lễ phép dù cho đối với Sơn Anh anh vẫn chẳng coi cô ra gì? Ban ngày Sơn Anh đi rất sớm, cô nghe đâu anh ta đi quán bia ôm chơi với gái và những gả vô công rỗi nghề giống như anh ta. Đến tối thì khuya lơ khuya lắc với vác mặt về, mỗi khi về đều trong tình trạng say mèm, có khi còn kiếm cớ để gây sự nói những lời khó nghe với Lan Chi.
Những lúc ấy cô buồn lắm, cũng đôi lần không nhịn được cũng trả lời to tiếng lại với anh ta, nhưng xong chuyện là thôi, Lan Chi vẫn là người đêm đêm nằm cùng phòng, và dọn dẹp những hậu quả say sỉn của anh ta, có khi lại nghe những tiếng gọi tên một người con gái da diết trong những giất mơ của Sơn Anh. Mấy lần đầu cô còn tủi thân, nhưng sau rồi quen dần, Lan Chi lơ đi tất cả. Cứ thế thời gian dần trôi qua mấy tháng.
Đêm đêm Lan Chi ngủ bên cạnh Sơn Anh như cái xác không hồn, ban ngày thì cô phụ dì Hà lo việc nhà và đi gom hụi với mẹ chồng mình...Lắm lúc tủi thân và buồn lắm cô chỉ dám Tâm sự cùng dì Hà rồi hai dì cháu ngồi an ủi nhau nghe, chứ chẳng bao giờ cô dám phiền hà gì đến tai ba mẹ chồng. Bởi tính tình cô cam chịu và ngoan như vậy nên bà Tâm ưng bụng cô lắm.
…..Lại một ngày của những tháng kế tiếp trôi qua. Đêm qua gần 3h sáng Sơn Anh mới về nên vẫn còn ngủ say như chết. Còn Lan Chi khi đồng hồ vừa điểm 5h dù đêm qua cô cũng thức trắng nhưng đã lật đật dậy thật sớm để xuống bếp nấu cho Sơn Anh một nồi cháo trắng rồi đun nước sôi pha trà sau đó cô quay sang quét dọn nhà cửa, cho đến khi trời hửng sáng rõ, dì Hà thức giấc, thấy cô đang pha trà bà và ấm nước đang sôi dì liền vội vàng chạy đến mà gạt tay cô
-Trời ơi mợ hai, mợ làm thế này là mơ hại tôi đó? Bao nhiêu lần rồi tôi nói mợ cứ ngủ đi cho khỏe để tôi làm cho mà!