Nấu Cao Nhầm Xác Người - C4
Cập nhật lúc: 2025-01-01 11:00:29
Lượt xem: 37
Ờ ờ ờ. Chào chú tôi về.
Xé cái áo trên người buộc chặt vào chân chú Tưởng, nhanh chóng cõng lên vai. Chú Biểu lên tiếng:
Con rắn này vẫn chưa c.h.ế.t hẳn tạm thời bị điện giật tí thôi, để tôi đập c.h.ế.t mang về ăn hoặc ngâm rượu. Chú Được cất giọng:
Hồng
Hà Văn Hồng
Này thì lại ngon, cứ một lúc lại được như này thì tuyệt? Chúng tôi rời đi trước nhé?
Vậy thôi, chia tay nhau nhé.
Nhanh lên? Tí chú Tưởng có mệnh hệ gì chú tự chịu trách nhiệm nhé?
Chào chú Biểu, xin phép.
Lúc này ở trên giữa lưng rừng, Chú Ngọ phát hiện có những mảnh xương trần trũi. Hốt hoảng chú hét lên:
Mọi người ơi có xương?
Một lúc sau mọi người cũng có mặt. Ai lúc đầu tưởng là động vật nhưng khi để ý kĩ thì thấy cứ giống giống người?
Xem xét kĩ thì chú Cảm chắc chắn là người, ai cũng không tin cho rằng lại nói bậy.
Giờ chúng ta nhặt những thứ này xong mang ra tận ngoài công an để xem xét?
Ờ cũng được, à mà? Tìm kiếm xung quanh xem có cái gì không?
Ai cũng đi lân la khắp nơi cũng cũng không thấy gì thêm, mọi người cũng ngưng tìm kiếm, dục nhau rời khỏi rừng luôn.
Anh Doạt mệt mỏi, người lờ đờ không thôi, thấy bóng dáng thân quen miệng nói:
Này em? Như nào rồi? Thấy chị Nga không?
Em và mọi người tìm khắp nơi chẳng thấy gì? Nhưng thấy những mảnh xương này? Thì ai cũng nghi là xương người, bảo mang về để mai đem ra ngoài kia cho công an xem?
Ừ lấy cái này ra cho người ta xem, tiện thể trình báo luôn.
Đưa cho anh xem nào?
Cầm lấy những mảnh xương, một chút dính với tro, nhìn hình dáng rất giống người, hình như có bánh chè, sương sườn cả hàm răng, sọ người. Nhìn qua một lượt anh Khánh nheo mặt xong bảo:
Mà mang luôn ra công an ngay đi. Không chờ đến mai nữa. Anh cũng không rõ là gì?
Để em đi ạ.
Chiếc xe máy được nổ, thoáng cái đã vụt vụt đi, băng qua những con đường hẻo lánh gập ghềnh xa xăm, cái biển cũ ủy ban nhân dân Xã Thắng Sơn lộ diện. Nhớn nhác vài phút Doạt mới bắt đầu tiến vào trong, ngay đoạn bước vào anh gặp ngay đồng chí công an, thấy vẻ mặt khác thường người đàn ông lên tiếng:
Cho hỏi có chuyện gì không anh?
Thưa cán bộ tôi có chuyện muốn thưa?
Mời anh vào trong này.
Dạ vâng ạ? Anh Doạt bước vào ngồi vào cái bàn trống mỗi bên một người, giọng đồng chí công an kia cất lên:
Tôi là Đàm, vừa nãy tôi thấy cậu có chuyện muốn thưa? Chẳng biết có chuyện gì chăng?
Dạ tôi cũng xin thưa, ở Thôn đá Cốc chúng tôi, có chuyện, trả là 3 ngày nay nhận được tin chị gái tôi đi đâu không biết? Gọi điện hỏi những người thân thích thì ai cũng bảo không thấy đâu, nghĩ lên rừng nên cả thôn huy động nhau đi tìm, vào rừng là phát hiện có những mảnh xương, đang nghi ngờ là của người, mong các cán bộ công an điều tra xét nghiệm ạ, và mong muốn tìm lại chị gái của mình nữa ạ, nhờ các cán bộ.
Anh đưa những xương cốt đây, để chiều chúng tôi đưa thứ này lên bệnh viện tỉnh khám nghiệm, có kết quà mới điều tra, tạm thời tiếp nhận vụ việc, anh có thể về được rồi. À cho chút thông tin vào tờ giấy này nhé, có gì chúng tôi tiện liên lạc.
Vâng ạ. Cảm ơn cán bộ, nếu có thông tin về chị tôi hãy thông báo cho biết nhé. Tôi xin phép ra về.
Chào anh.
Anh Doạt trở về trong tâm trạng vơi bớt nỗi lo lắng, về tới nhà anh Khánh và mọi người đã túm lại hỏi:
Sao rồi em? Anh Doạt thở hồi lâu xong mới đáp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nau-cao-nham-xac-nguoi/c4.html.]
Công an đã tiếp nhận vụ việc, có gì sẽ điều tra thêm có kết quả sau?
Vậy thì bớt lo lắng rồi. Nói rồi Anh Doạt lao vào giường ngả lưng một chút.
Bà làm tử tế? Con tinh tinh quý chẳng mấy khi gặp, bà sơ chế thế? Tí sao mà nấu cao được? Thôi để đấy tôi làm. Lấy một ít vào tí nấu ăn. Nghe các ông cha ta bảo còn ngâm được rượu uống chữa bách bệnh, bà cứ căn mỗi việc một chút thịt tinh tinh ra nhé?
Tôi biết rồi.
Để nấu cao cần làm như sau, chuẩn bị nguyên liệu: xương hoặc da của động vật cần nấu cao hoặc những thứ khác. Các thảo dược, gia vị: gừng, hành, rượu, muối.
Các dụng cụ: Nồi đất hoặc nồi gang lớn. Bếp than hoặc bếp củi để giữ nhiệt độ ổn định và dụng cụ lọc.
Các bước thực hiện như sau:
Bước 1: Sơ chế nguyên liệu: Nguyên liệu (xương, da hoặc các thứ khác có thể làm được) cần được làm sạch và chặt nhỏ để dễ nấu. Đối với xương, có thể rang hoặc nướng sơ để tạo mùi thơm..
Bước 2: Nấu nguyên liệu:
Cho nguyên liệu vào nồi, thêm nước ngập hết phần nguyên liệu. Đun sôi nước, sau đó hạ lửa để nước sôi lăn tăn và giữ lửa nhỏ liên tục trong suốt quá trình nấu.
Quá trình nấu có thể kéo dài từ vài ngày đến một tuần, tùy vào loại cao. Thường xuyên thêm nước để duy trì mức nước.
Bước 3: Lọc và cô đặc:
Khi nguyên liệu đã nhừ, lọc qua vải để loại bỏ xương, bã và các tạp chất. Tiếp tục đun phần nước cao đã lọc ở lửa nhỏ để cô đặc lại. Quá trình này kéo dài đến khi cao đặc lại thành dạng keo.
Bước 4 : Hoàn thiện:
Khi cao đã cô đặc, đổ ra khuôn hoặc đĩa để nguội tự nhiên.Cắt thành từng miếng hoặc viên nhỏ khi cao đã nguội và cứng lại.
Bảo quản nơi khô ráo, thoáng mát. Những thông tin trên chúng ta mang tính chất tham khảo qua cho biết. Không nên thực hiện.
Ông Khê cũng làm theo như những quy trình trên, bên trong gian bếp bà vợ ông nấu thịt tinh tinh mà kêu oai oái:
Cái thịt gì đâu mà ngon thế? Ngậy tuyệt đối. Thế này vào cơm lắm đây?
Tiếng của ông Khê vang lên:
Này ra gọt cái củ khúc khắc rửa sạch, sao vàng hạ thổ xong cho rượu vào ngâm cho tôi nhé.
Cái củ này ở Phú Thọ rất là hoang nhiều, làm thuốc quý chữa đau nhức xương khớp rất tốt, ở chốn khác thì không rõ ra sao, chỉ biết nơi này có cây này và gọi theo cách đó.
Đến bữa bày ra một đĩa thịt tinh tinh, món ngon hiếm khi được ăn. Miệng ông Khê chóp chép từng miếng nghe ngon lành, mồm luôn khen:
Cái con tinh tinh đột biến này ăn cũng mới lạ và ngon quá? Ăn nhiều vào đi bà.
Hai ông bà có một đứa con, nhưng không may một lần theo ông Khê vào rừng, tìm nguyên vật liệu đã bị rắn cắn, đến khi phát hiện thì ông Khê đã mất đi một người con, hiện tại hai ông bà một mình cô đơn dựa vào nhau mà sống.
Chiều bà bày tí thịt ra chỗ cổng kia kìa, rình những người ở xa giàu có tới đây thì giới thiệu? Còn người ở thôn mình không bán? Bọn nó á, không có tiền rồi còn mó mùi thơm.
Tôi biết rồi.
Có ai ở nhà không thế? Đang ăn dở vội lau vào quần đứng dậy xách lên, ông Khê bước ra ngoài mặt mũi tươi nở, mở lời:
Chào chú và anh đây? Hai người ở chỗ nào đến đây lạ quá? Mà vào đây mua cao ạ?
Chúng tôi từ Tân Sơn xuống đây ông ạ? Nói thật tôi là Thầy Pháp tên là Lễ Lé, 36 tuổi, mắt tôi ngày xưa bị ngã nên sứt thành lé, nên là người ta gọi tôi vậy, đây là Bốn Soáy, học trò của tôi, 30 tuổi có 4 cái xoáy trên đầu, có vẻ như mụ đã chấm, nên gọi vậy.
Chúng tôi đang đi khắp nước Việt Nam để cứu dân độ thế, đó là nhiệm vụ mà Đạo Pháp đã giao cho chúng tôi, chúng tôi buộc phải vượt qua thử thách này mới được thành chính quả.
Hôm nay lạc ngay ở chốn này. Hình như vẫn ở địa phận Phú Thọ nhỉ? Ông Khê bình tĩnh đáp:
Đúng rồi.
Chưa cả ra khỏi tỉnh ngay trong này lại có cớ sự rồi?
Ý chú là?
Thì chốn nãy sắp có hoạ đấy. Nhìn ông đầy sát nghiệp? Hỏi kông phải ông g.i.ế.c người à?
Ấy chú nói thế là không phải? Nhà tôi quanh năm nấu cao chữa trị bệnh cứu giúp người ta, đầy phúc lại bảo là nghiệp, ăn nói vớ vẩn.
Nhà ông nấu cao bằng gì?
Từ những động vật sống đến c.h.ế.t và các thứ khác.
Đấy nghiệp đó chứ đâu? Giết sát sinh động vật quả báo sẽ đến sớm thôi? Ông Khê mặt bực tức chỉ thẳng mặt: