Nàng dâu giấy - End
Cập nhật lúc: 2024-08-07 16:09:56
Lượt xem: 1,511
11.
Ông ba kể rằng dì Văn Tú trước khi c.h.ế.t đã cắn một đoạn ngón tay út của mình và nhét nó vào bụng cậu bé đã chết.
Để mẹ con họ có thể đoàn tụ ở kiếp sau.
Và ông nội tôi là người duy nhất biết t.h.i t.h.ể cậu bé ở đâu.
Bây giờ ông ấy đã trở thành một nửa con rối giấy.
Ông ba thẳng lưng cứng ngắc, ngẩng đầu thở dài:
"Đã quá muộn...là quả báo! Quả báo! Mọi người...sẽ chết!"
Tôi nhìn lên và dường như có những bông tuyết đen đang rơi xuống.
Tôi với lấy nó.
Đó là lúc tôi phát hiện.
Rõ ràng đó là tro bụi giấy!
"Chạy...về phía đông, ra khỏi làng..."
Ông ba quay lưng lại với tôi, khi nói đến đây, cổ họng cứ phát ra những âm thanh "ho-ho" kỳ lạ, sau khi miễn cưỡng nói xong, ông loạng choạng và ngã xuống đất.
Tôi hoảng hốt đưa tay ra để nắn thẳng cơ thể ông ba, rất nhẹ!
Một khuôn mặt trắng bệch hiện ra, m.á.u đã cạn kiệt.
Gần giống hệt người giấy.
Ông ba... đã mất rồi! ?
Tôi sợ đến mức bò ra khỏi cửa.
Trong lòng chỉ nghĩ, phải đi về phía đông!
Phía đông!
Nhưng chưa kịp chạy xa thì một nhóm hình nhân bằng giấy đột nhiên xuất hiện và chặn đường tôi.
Nhìn quần áo và nét mặt của họ, tôi mơ hồ nhận ra đây là các cô chú trong làng. ˆ
Giống như một đoàn quân giấy bị giật dây, từ một góc làng kéo đến.
Một ngọn lửa đã cháy ở hướng đó, lửa cháy bừng bừng, khói đỏ cuộn lên.
Những hình nhân giấy này lần lượt nhảy vào và biến thành tro đen, lơ lửng trong không trung.
Nhưng tôi không thể quan tâm được nhiều như vậy, bây giờ tôi chỉ muốn trốn thoát.
Cánh tay của tôi đã bị ai đó nắm lấy.
Khi tôi quay lại, đó là ông bà nội của tôi!
Hầu như chỉ còn lại một con mắt trên toàn bộ khuôn mặt của họ, vẫn giữ nguyên dáng vẻ con người.
Ông tôi hỏi: “Con đi đâu thế? Sao con không đi chúc mừng chú Vĩnh Vượng của con đi!”
Một bên nhãn cầu to đến mức gần như nổ tung.
Bà nội cũng muốn xông lên và kéo tôi đi.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Không đúng! Họ không còn là ông bà tôi nữa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nang-dau-giay/end.html.]
Tôi muốn chạy, nhưng bàn tay của người giấy dường như mọc rễ trên người khiến tôi không tài nào rút ra được.
Tôi vùng vẫy và muốn chạy.
Nhưng ngày càng có nhiều hình người bằng giấy nhìn về phía này và tạo thành một vòng tròn xung quanh tôi.
Mùi c.h.ế.t chóc tràn ngập trong không khí, tôi trông giống như một con gà sắp bị sói ăn thịt.
Ngày càng có nhiều bàn tay giấy bám lấy tôi.
Khi tuyệt vọng, tôi lấy chiếc bùa cứu mạng màu vàng mà ông ba để lại và dán nó vào cánh tay ông nội.
Trong chốc lát! ˆ
Ngọn lửa lan theo vòng tròn của những hình nhân giấy và thiêu rụi một khu vực rộng lớn.
Chỉ trong chớp mắt, ông tôi đã mất đi một cánh tay.
Tôi nhân cơ hội đó thoát ra khỏi vòng vây của những hình nhân giấy.
Nín thở và liều mạng chạy về phía cổng làng.
Nhìn tấm bia đá ở cổng làng ngày càng gần hơn.
Niềm hy vọng sống đang ở ngay trước mắt.
Nhưng tôi bất ngờ bị vấp và đập đầu vào đá.
Một vật thể lạ đột nhiên phun ra từ sâu trong cổ họng tôi, tôi ngước lên trước khi bất tỉnh.
Một ngón tay dính đầy chất nhầy nằm lặng lẽ trên mặt đất.
Trong cơn hôn mê, tôi cảm thấy một cảm giác nóng rát như bị thiêu trên ngọn lửa.
Khi tôi mở mắt ra, tôi đã được ôm trong vòng tay của một người phụ nữ.
Khi mở miệng muốn hỏi, chỉ có thể phát ra những tiếng khóc của trẻ sơ sinh.
Người phụ nữ không nói gì, chỉ mỉm cười và chạm nhẹ vào mặt tôi.
Tiếng lửa cháy lách tách vang lên bên tai.
Tro đen bị người phụ nữ xua đi trước khi rơi xuống mặt tôi.
Tôi quay đầu lại thì thấy vô số hình nhân bằng giấy lần lượt xếp hàng nhảy vào hố lửa trước mặt.
Bọn chúng ngay lập tức bị cuốn đi bởi những lưỡi lửa, tàn tro đen và đỏ bay lơ lửng trên bầu trời.
Đột nhiên, khung cảnh thay đổi. ˆ
Trước mặt tôi là một nhóm những gương mặt quen thuộc đang xếp hàng để được vào một căn nhà nhỏ.
Tiếng cười của đàn ông chói tai, kèm theo tiếng rên rỉ đau đớn của phụ nữ.
Khi hai cảnh tượng đan xen vào nhau, làn khói dày đặc đột nhiên bốc lên từ ngôi nhà nhỏ.
Những người đàn ông lao ra ngoài vừa khóc vừa đập lửa trên người nhưng vô ích.
Ngọn lửa dường như đã mọc thêm chân và chạy dọc theo những đống củi xung quanh.
Khi người giấy cuối cùng ném mình vào lửa,
Toàn bộ ngôi làng chìm trong bóng tối sau trận hỏa hoạn.
"-Hoàn toàn văn-"