Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NẮM TAY CŨNG CÓ THỂ MANG THAI - 4

Cập nhật lúc: 2024-12-27 08:36:18
Lượt xem: 471

4

 

Kỳ thi đại học nhanh chóng kết thúc, mỗi người một nơi.  

 

Lớp tổ chức một buổi liên hoan. Tôi tìm một góc yên tĩnh ngồi xuống.  

 

Nhờ có "con", hai năm qua tôi bắt Thẩm Việt làm không ít việc. Điều này đã tạo thành phản xạ tự nhiên cho anh.  

 

Sau khi ngồi xuống, anh rót nước trái cây cho tôi, còn xoa bóp chân tay, mang thêm vài đĩa bánh ngọt từ bàn khác.  

 

Trông hệt như một người chồng tận tụy.  

 

Tôi hài lòng nhìn anh.  

 

Kiếp trước, khi ra nước ngoài, tôi gầy đi rất nhiều, vòng eo cũng nhỏ lại, bụng phẳng lì.  

 

Kiếp này, ăn uống tốt, tôi không cố gắng hóp bụng, nhìn giống như đang mang thai thật.  

 

Thẩm Việt luôn tin chắc về đứa con này, cam tâm tình nguyện chăm sóc tôi.  

 

Và tôi cũng rất hưởng thụ điều đó.  

 

---  

 

Khi đứng dậy lấy nước, tôi thấy anh bị mấy bạn nam chặn lại. Tôi không nghe rõ họ nói gì.  

 

Một bạn nam có vẻ khá thân với Thẩm Việt nháy mắt đầy ẩn ý:  

 

“Anh Việt, anh là người duy nhất thoát ế trong phòng 501. Em có thứ hay lắm muốn tặng anh.”  

 

Thẩm Việt nhướng mày:  

“Là gì?”  

 

Cậu bạn liếc nhìn bạn khác, mỉm cười đầy ý tứ:  

 

“Vài GB tài liệu, về từ từ xem nhé.”  

 

---

 

Sau bữa tiệc, có người đề nghị đi hát karaoke, nhưng Thẩm Việt nói tôi là bà bầu, không thể thức khuya, nên cả hai về sớm.  

 

Vừa hay, tôi cũng muốn về đọc truyện đêm nên đồng ý.  

 

---

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nam-tay-cung-co-the-mang-thai/4.html.]

Về nhà, rảnh rỗi, Thẩm Việt mở tài liệu được bạn gửi.  

 

Trong video, ban đầu là giáo viên dạy học sinh. Với hai năm học hành điên cuồng, phản xạ của anh khiến anh ngồi thẳng lưng chăm chú xem.  

 

Nhưng vài giây sau, hình ảnh trở nên không bình thường.  

 

Nhận ra đây là gì, anh run rẩy muốn tắt video, nhưng lỡ tay nhấn nhầm vào nút âm lượng.  

 

Âm thanh làm người khác đỏ mặt tim đập vang lên không ngừng.  

 

Anh uống liền hai cốc nước mới dập tắt được cảm giác khó chịu trong lòng.  

 

Nghĩ lại, anh cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng không nghĩ ra là gì.  

 

Nửa đêm, khi đang ngủ ngon, anh mơ một giấc mơ khó nói thành lời.  

 

Giật mình tỉnh dậy, anh đột nhiên nhận ra:  

 

“Không đúng!  

 

“Nắm tay làm sao mà có thai được chứ!”  

 

—--------

 

Kiếp trước, tôi ở nước ngoài nên không rõ tình hình của Thẩm Việt. Chỉ nhớ rằng trong kỳ thi đại học, anh đã đánh một người bị thương, khiến người đó không thể tham gia thi.  

 

Bây giờ nghĩ lại, người đó có lẽ chính là nam chính. Nhưng ở kiếp này, nhờ lời nói dối thiện chí của tôi, Thẩm Việt không còn thời gian nghĩ đến mấy chuyện đó nữa. Anh bận rộn làm bài thi, thậm chí không kịp uống nước.  

 

Đàn ông có tiền dễ sinh hư, nên tiền tiêu vặt của anh cũng phải nộp lại cho tôi. Nhờ đó, anh không còn thù hằn sâu sắc với nam chính.  

 

Tôi cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. Vì thức đêm, tôi ngủ thẳng đến tận 3 giờ chiều mới tỉnh.  

 

Vừa tỉnh dậy, tôi thấy tin nhắn mới. Thẩm Việt giờ đã hình thành thói quen báo cáo mọi việc với tôi.  

 

Ở đầu danh sách là tin nhắn mới nhất của anh:  

 

> [Thẩm Việt]: Dư Minh rủ anh đi chơi xe. Em từng nói sau khi thi đại học xong thì được chơi, nên anh đã đồng ý.

 

Anh còn quay video tại hiện trường gửi cho tôi xem, trong đó chỉ có các bạn cùng lớp, không có ai có ý đồ xấu.  

 

Rõ ràng là anh rất có ý thức sinh tồn, thể hiện rất tốt.  

 

Tôi yên tâm, mắt vẫn lờ đờ vì buồn ngủ, trả lời:  

"Được, cứ chơi đi."  

Loading...