Nam Nữ Chính Xuyên Không? Bản Cung Xử Tất! - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-02-25 07:41:36
Lượt xem: 323

Tống Cẩn Hành bí mật trở về cung.

 

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Tin tức về vật tư trị thủy vẫn chưa truyền về kinh thành, hắn tạm thời giữ được mạng sống, toàn thân đẫm m-áu chạy thoát khỏi tay thích khách, điên cuồng tra khảo tất cả những kẻ bên cạnh mình:

 

"Là ai! Rốt cuộc là ai trong số các ngươi đã bán đứng cô?"

 

Khi Tống Cẩn Hành sắp mất lý trí vì hoảng loạn.

 

Ta bèn ‘tặng’ cho hắn một "bảo vật".

 

Người đó tự nhận mình là kẻ được phái đi để đánh tráo vật tư.

 

Còn tin tức về tuyến đường vận chuyển, người đó nói: "Từ Cảnh Vân Lâu!

 

"Bọn ta đều biết được tin tức từ Cảnh Vân Lâu, ngoài ra thì không biết gì khác…"

 

Trong số những người Tống Cẩn Hành quen biết, người có liên quan đến Cảnh Vân Lâu chỉ có duy nhất Thương Họa.

 

Trong mắt Tống Cẩn Hành, Thương Họa quả thực là người có thể vì giận dỗi mà dùng cách này để dạy cho hắn một "bài học nhỏ".

 

Thế là Thương Họa bị hắn "mời" vào cung.

 

Nàng ta lê chiếc chân phải bị bọn đòi nợ đánh gãy, lúc này vẫn rất kiêu ngạo:

 

"Ôi, đây chẳng phải là Thái Tử điện hạ sao?

 

"Sao hả, bây giờ biết đến nhận lỗi với ta rồi sao?

 

"Ta nói cho chàng biết, muộn rồi! Bên cạnh ta sớm đã không thiếu một kẻ theo đuổi như chàng nữa đâu!"

 

Sắc mặt Tống Cẩn Hành âm trầm đến đáng sợ.

 

"Vì sao ngươi lại phản bội ta? Ngươi chính là con đ-àn bà dơ bẩn bị cả ngàn người cưỡi!"

 

Tống Cẩn Hành không thèm để ý đến sự có mặt của ta, mạnh mẽ bóp chặt cổ Thương Họa:

 

"Không thiếu một kẻ theo đuổi như ta? Nhưng lại có rất nhiều nam nhân muốn chơi đùa với con đà bà dơ bẩn như ngươi, phải không!"

 

Thương Họa sợ hãi đến mức rơi nước mắt: "Tống Triết, chàng đừng như vậy, ta sợ…”

 

"Tống Triết, thả ta ra đi, ta sẽ không bướng bỉnh với chàng nữa, ta ngoan ngoãn làm Thái Tử Phi của chàng, có được không? Ta không chê chàng đâu, thật đấy!"

 

Hai câu này.

 

Mới thật sự khiến nàng ta rơi vào địa ngục.

 

Tống Cẩn Hành đ.ấ.m mạnh một phát vào mặt Thương Họa.

 

M-áu đỏ tươi b.ắ.n lên gò má hắn.

 

"Ngươi đã hủy hoại cả cuộc đời ta! Nếu không phải tại ngươi…”

 

“Bây giờ ta lại phải quay về sống những ngày tháng nghèo hèn như chó sao!"

 

Một đấm.

 

Lại một đ.ấ.m nữa.

 

Ta gần như không còn nghe thấy tiếng khóc bên ngoài bức bình phong nữa.

 

Chỉ nghe được tiếng Tống Cẩn Hành tức giận thở dài một hơi, lạnh lùng ra lệnh:

 

"Nếu con ti-ện nh-ân này thích làm k-ỹ nữ của Cảnh Vân Lâu đến vậy, thì cứ sung ả vào quân doanh cho làm quân kỹ đi, để ả thỏa mãn giấc mộng của mình!"

 

Sau khi Thương Họa bị kéo xuống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/nam-nu-chinh-xuyen-khong-ban-cung-xu-tat/chuong-7.html.]

Tống Cẩn Hành đi vòng qua bức bình phong, toàn thân run rẩy gọi ta một tiếng "mẫu hậu".

 

Xem ra, thần trí hắn đã bắt đầu có vấn đề.

 

Tin tức việc vận chuyển vật tư trị thủy thất bại rất nhanh đã truyền về kinh thành.

 

Dưới sự sắp xếp của ta.

 

Nhân dân càng thêm căm phẫn với Tống Cẩn Hành.

 

Kết hợp với chuyện hắn từng muốn cưới Thương Họa làm Thái Tử Phi, chỉ trong chốc lát, hắn đã trở thành cái gai trong mắt mọi người.

 

Ta phái Tống Duyên đi xử lý hậu quả.

 

Con bé làm rất tốt.

 

Những ngày tháng tích lũy vừa qua, đủ để con bé giành được lòng dân.

 

Còn về triều đình, Dương Tịch Quân đã sắp xếp xong tất cả.

 

Bây giờ, chỉ còn chờ thánh chỉ phế Thái Tử.

 

Tống Cẩn Hành sợ nhất cũng chính là điều này.

 

Nếu hắn bị phế, vậy thì thực sự sẽ chẳng còn gì cả.

 

Lựa chọn duy nhất của hắn.

 

Chính là g.i.ế.c vua trước khi thánh chỉ phế Thái Tử được ban xuống.

 

Tống Cẩn Hành bị ta chặn lại trong tẩm cung của bệ hạ.

 

Hắn run rẩy cầm kiếm chỉ vào ta, trên gương mặt là nỗi sợ hãi không thể che giấu:

 

"Đừng... đừng tới đây! Ta sớm đã không còn là con của ngươi nữa! Hôm nay... hôm nay nếu ngươi giả vờ như chưa nhìn thấy gì, sau khi ta đăng cơ làm Hoàng Đế, nhất định vẫn sẽ phong ngươi làm Thái Hậu!"

 

Ta tiến lên một bước.

 

Lập tức, hắn đặt kiếm kề sát bệ hạ.

 

"Ta đã nói rồi, đừng có tới đây! Nếu ngươi tiến thêm bước nào nữa, ta... ta sẽ g.i.ế.c ông ta! Khi đó, ngươi không chỉ mất đi con trai mà còn mất cả phu quân. Đến lúc ấy, ngươi cũng sẽ giống như ta, chẳng còn gì cả!"

 

Ta không nhịn được.

 

Bật cười thành tiếng.

 

Ta ra hiệu cho hắn kiểm tra hơi thở của bệ hạ.

 

Khi ngón tay hắn chạm vào chóp mũi bệ hạ, toàn thân hắn như bị rút hết m-áu.

 

Không còn hơi thở nữa.

 

Lợi dụng lúc hắn thất thần hoảng loạn, ta nắm chặt cổ tay hắn, đ.â.m mạnh thanh kiếm vào tim bệ hạ:

 

"Đồ ngu. Người đâu! Có thích khách!"

 

Lời còn chưa dứt, một nhóm thị vệ liền xông vào, còn ta lui về phía sau, để tất cả mọi người thấy được cảnh tượng trước mắt — Thái Tử đang cầm kiếm đ.â.m vào tim bệ hạ.

 

Thái Tử g.i.ế.c bệ hạ, bị tống vào thiên lao.

 

Nguyên nhân là vì hắn bất mãn với việc tiên đế định truyền ngôi cho Trưởng Công Chúa Tống Duyên.

 

Trưởng Công Chúa Tống Duyên dù đôi chân tàn tật, nhưng lại tinh thông mưu lược đế vương, dưới sự phò trợ của Thái Hậu và Dương nữ tướng, Trưởng Công Chúa nhanh chóng giành được lòng tin của bá quan và sự ủng hộ của bách tính.

 

Thịnh thế đầu tiên của Đại Chu đã đến.

 

Loading...