MỸ NHÂN KHUYNH THÀNH - Chương 15
Cập nhật lúc: 2024-09-09 11:48:47
Lượt xem: 1,650
“Nàng trị bệnh cứu người, ta ở bên cạnh nàng làm hiệp khách, chúng ta du ngoạn khắp thiên hạ, hành hiệp trượng nghĩa.”
Nhưng sau đó, ta tự mình phá hủy ước định của hai người, ném trâm ngọc đính ước mà hắn ta từng tặng xuống sông.
“Ngươi chẳng thể cho ta bất kỳ cái gì, ngay cả hai lượng bạc mà ngươi cũng không có thì làm sao ta có thể gả cho ngươi? Huống chi ta chưa bao giờ thích ngươi, ta chướng mắt ngươi từ lâu lắm rồi. Ngươi đừng tới tìm ta nữa, chớ phá hỏng thanh danh của ta.”
Lúc ta xoay người rời đi, thiếu niên phía sau đỏ mắt nhảy xuống sông tìm trâm ngọc.
Sau đó, thiếu niên kia biến thành Anh Vương điện hạ, tự thỉnh binh lính đến biên cương bình định, thành sát thần lạnh lùng m.á.u lạnh.
Lời hứa một lòng bên nhau cùng hành hiệp trượng nghĩa, chung quy đều là hy vọng xa vời.
14.
Sau khi Trịnh Ý Nhi bị giáng làm Phi, nàng ta gọi bào muội của mình đến hành cung, còn có mấy vị vũ sư tới cùng.
Nàng ta tự nhốt mình trong viện, thường xuyên nghe thấy tiếng tỳ bà vang lên.
Nghe nói Trịnh Ý Nhi ‘thật’ gặp Tạ Nguyên Thần lần đầu tiên là lúc nàng ấy chơi một đoạn tỳ bà.
Khi đó Trịnh Ý Nhi chỉ là thứ xuất nhưng từ nhỏ đã trổ mã cực kỳ xinh đẹp.
Thừa tướng cố ý để nàng ấy gả cho Lại bộ thị lang Hồ Tiềm để lôi kéo quyền thế.
Nhưng Hồ Tiềm đã hơn 50 tuổi, phu nhân trong phủ vừa qua đời được ba tháng là lão đã lưu luyến nhạc phường, một lòng si mê nhạc kỹ biết đàn tỳ bà.
Trịnh Ý Nhi không phản kháng được mệnh lệnh của phụ mẫu nên bị ép phải học đàn tỳ bà, khổ luyện nhiều năm.
Lúc Thừa tướng thiết yến, Tạ Nguyên Thần vẫn còn là Hoàng tử vào nhầm viện của Trịnh Ý Nhi, tình cờ nhìn thấy bộ dáng đáng thương của nàng ấy phải đứng trong tuyết gảy đàn tỳ bà.
Vũ nghệ động lòng người như phi thiên thần nữ, đáy mắt rưng rưng, dường như phải chịu khổ sở cực lớn.
Bởi vậy mà hai người kết duyên với nhau.
Tạ Nguyên Thần vừa gặp đã yêu Trịnh Ý Nhi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/my-nhan-khuynh-thanh/chuong-15.html.]
Mà hiện tại Trịnh Ý Nhi ‘giả’ muốn mượn vũ điệu này để kích thích sự thương tiếc của Hoàng đế.
“Chủ tử, đây là bát canh do Minh Phi nương nương đưa cho Hoàng thượng vào ngày 15 hàng tháng, nô tỳ chỉ có thể trộm một chút như vậy, nhiều hơn sẽ rất dễ bị phát hiện.”
Phúc Quả bưng một cái bát nhỏ đặt ở trước bàn ta, trong bát chỉ có khoảng hai muỗng canh.
Ngay sau đó, ta chợt nghĩ tới cái gì, mừng rỡ lấy ra một tờ giấy từ trong tay áo.
“Đây là thứ mà Liễu Nhi cô nương bảo nô tỳ giao cho chủ tử.”
Ta mở tờ giấy kia, lấy bột phấn đặc biệt rắc lên, chỉ sau một lát đã hiện lên dòng chữ:
[Phủ Thừa tướng bỏ ra vạn lượng hoàng kim cầu gặp quỷ y, đã cho người đi tìm khắp nơi.]
Ta nhìn bát canh kia, chậm rãi thiêu hủy tờ giấy, ánh lửa chiếu rọi vào đôi mắt tràn ngập sát ý thấu xương.
Giờ là thời cơ thích hợp để ta nhìn xem Trịnh Ý Nhi có được thánh sủng hay là sẽ rơi vào địa ngục.
15.
Một tháng trôi qua, ngày cuối cùng trong hành cung.
Trong yến hội, ta ngồi bên cạnh Tạ Nguyên Thần, thỉnh thoảng rót đầy ly rượu cho hắn, trong mắt nở nụ cười yếu ớt.
Cực lực phớt lờ ánh mắt nóng rực của Tạ Tự Giác phía dưới.
Chỉ chốc lát sau, Trịnh Ý Nhi ôm đàn tỳ bà xuất hiện.
Nàng ta mặc vũ y rực rỡ, múa đàn tỳ bà bay lượn thu hút ánh mắt Tạ Nguyên Thần.
Dường như hắn thấy lại dáng vẻ năm xưa của Trịnh Ý Nhi khi hai người mới gặp mặt, hoa tiền nguyệt hạ* năm xưa, trong mắt hắn chợt hiện ra một chút hoài niệm.
(*) Hoa tiền nguyệt hạ: ý chỉ nơi nam nữ hẹn hò, nói chuyện yêu đương.