MỸ NHÂN CHẾT YỂU CHỐN HẬU CUNG - 3
Cập nhật lúc: 2025-02-06 07:00:46
Lượt xem: 49
Ta vốn cho rằng, gả cho người mình không yêu đã đủ khổ sở lắm rồi. Vậy mà không nghĩ tới, so với tưởng tượng của ta nàng còn khổ hơn gấp bội. Đức phi đã nói như thế.
Kỳ thực, Hoàng Thượng và Hoàng Hậu, còn có vị Tướng quân đã chet kia là ba người cùng nhau trưởng thành. Chuyện xưa của bọn họ còn đặc sắc hơn nhiều so với những gì viết trong thoại bản.
Thời niên thiếu, Hoàng Hậu nương nương là nữ tử tài sắc vẹn toàn hiếm có khó tìm khắp Thượng Kinh. Ban đầu, Hoàng Thượng thực sự thích nàng. Thế nhưng lòng dạ Đế vương có quá nhiều nghi kỵ. Sau khi vị Tướng quân kia qua đời, loại nghi kỵ này trở thành thanh đao sắc nhọn cứng rắn chặt đứt tình nghĩa bấy lâu của bọn họ thành những mảnh vụn vỡ. Làm một Đế Vương tuyệt đối không thể chấp nhận nữ nhân trong lòng mình lại có một nam nhân khác, dù cho kẻ đó đã là người chet.
Sau này, Hoàng Thượng vẫn toại nguyện cưới được Hoàng Hậu nương nương. Sau khi gả cho Hoàng Thượng được hai năm, Hoàng Hậu nương nương có thai. Trước đó, toàn Hậu cung không ai mang thai rồng. Ngay từ đầu, Hoàng Thượng thực sự vui mừng. Hoàng Hậu nương nương cũng thật hạnh phúc. Rốt cuộc thì nàng cũng bước ra khỏi đau thương. Nhưng cũng không biết vì sao. Có một ngày đột nhiên Hoàng Hậu nương nương chạy vào thư phòng của Hoàng Thượng, hai người cãi nhau một trận ầm ĩ.
Về sau, Hoàng Thượng bắt đầu chuyên sủng Quý phi, bỏ mặc Hoàng Hậu nương nương một mình quạnh quẽ. Thời điểm Hoàng Hậu nương nương bụng bầu tám tháng, Quý phi cố ý đẩy Hoàng Hậu, thai nhi sớm đã thành hình bởi vì thế mà sinh non, sau khi hạ sinh đã không còn nhịp thở. Thế nhưng Hoàng Thượng chỉ phạt Quý phi đóng cửa sám hối nửa năm.
Từ đó về sau, quan hệ Đế Hậu hoàn toàn rơi vào băng lạnh. Hoàng Hậu nương nương cũng không sa sút tinh thần giống như những phi tần khác vẫn nghĩ. Ngược lại, nàng nắm chặt quyền quản lý Hậu cung trong tay. Nàng dần trở nên cố chấp, điên cuồng làm theo ý mình, thậm chí không hề kiêng dè mà mắng Hoàng Thượng.
Đức Phi nói tới đây liền thở một hơi thật dài.
“Tất cả mọi người đều cảm thấy Hoàng Hậu nương nương bị kích thích.”
“Nhưng ta biết rõ, chỉ đơn thuần là Hoàng Hậu nàng không muốn làm Hoàng Hậu nữa mà thôi.”
“Nàng chờ đợi một ngày nào đó Hoàng Thượng có thể phế truất nàng.”
“Như vậy thì nàng có thể quay trở về làm Thẩm An An rồi.”
5.
Nghe nói Trương Quý phi bị nện vào đầu, ở trong tẩm cung mắng Hoàng Hậu một ngày một đêm. Lúc Hoàng Thượng tới gặp Trương Quý phi, nàng ta ồn ào muốn Hoàng Thượng làm chủ cho nàng. Thế nhưng làm người sáng suốt đều sẽ biết, chỉ cần một ngày mẫu gia phía Hoàng Hậu còn nhận được vinh sủng, vậy thì Hoàng Thượng còn chưa thể làm gì được Hoàng Hậu đâu. Nhưng để làm nhục một người sẽ có vô vàn cách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/my-nhan-chet-yeu-chon-hau-cung/3.html.]
Ngày đó, Hoa ma ma bên người Hoàng Thượng hạ lệnh đánh bảy mươi trượng.
Bảy mươi trượng, ngay cả thanh niên trai tráng hằng năm luyện võ cũng đều không chịu nổi, huống chi là một ma ma đã qua tuổi năm mươi. Đây là Hoàng Thượng muốn giet gà dọa khỉ, dùng mạng của Hoa ma ma để khôi phục uy nghiêm của Đế Vương như hắn, cũng là để xoa dịu giận dữ của Quý phi.
Ta nhớ rõ, buổi tối mùa hạ ngày hôm ấy trút xuống cơn mưa rất lớn, Hoàng Hậu nương nương một thân kiêu ngạo lần đầu tiên thấp hèn cúi đầu. Nàng quỳ ở bên ngoài tẩm cung của Hoàng Thượng suốt cả một đêm. Khi ba mươi trượng kia đánh xuống, Hoa ma ma cũng trút xuống hơi thở cuối cùng. Người ấy cười rất hiền từ, luôn vuốt đầu ta, ma ma làm bánh hoa quế cho ta đã rời đi rồi. Thế nhưng đám thị vệ hành hình không dám dừng tay. Bảy mươi trượng, một trượng cũng không thể thiếu. Thế nên, trên người Hoa ma ma không có miếng thịt nào là lành lặn, đến cả thi the cũng không còn nguyên vẹn. Cung nhân đi ngang qua đã nói, thời điểm Hoa ma ma bị kéo đi, m/áu tươi rải khắp đường cung nhưng rồi cơn mưa lớn ấy đã gột rửa đi hết thảy.
Hoàng Hậu nương nương bệnh nặng một trận. Mạnh Kiều đưa ta đến thăm nàng. Vốn dĩ là một người với sức sống mãnh liệt đến thế, giờ phút này nằm trên giường sắc mặt tái nhợt đến không tưởng nổi. Thế nhưng trông thấy ta đến, Hoàng Hậu nương nương vẫn kéo lấy tay của ta, từ tốn vuốt ve.
“Bé ngoan, khiến ngươi sợ hãi rồi.”
Ta lắc đầu, nước mắt cứ thế rơi xuống. Ta chán ghét Hoàng Thượng. Cũng chán ghét Trương Quý Phi. Bọn họ đều là người xấu xa.
Hoàng Hậu nương nương xúc động mà cười, nhàn nhạt nói:
“Nếu như chưa từng thích hắn thì tốt rồi.”
Lúc này ta mới biết được chuyện xưa càng bi ai hơn nữa. Thì ra, Hoàng Hậu nương nương đã từng thật lòng thích Hoàng Thượng. Nhưng vì Đế Vương thời niên thiếu đa nghi khiến hắn không nhận ra chân tình của Hoàng Hậu. Hắn điên cuồng ghen ghét tình nghĩa của Hoàng Hậu cùng vị Tướng quân kia. Vốn dĩ là bằng hữu tốt lại trở mặt thành thù. Thiếu niên Tướng quân vì cô nương yêu dấu trong lòng mà chạy tới biên cương, cuối cùng lại chet trong sự đố kỵ cùng nghi ngờ của Đế Vương.
Hoàng Hậu nương nương chỉ nhận ra mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi không biết tự bao giờ từ sau khi bản thân gả cho chàng thiếu niên mình yêu mến. Đế Hậu kiêu ngạo không chịu thừa nhận tình cảm. Cũng may sao đứa bé kia đã đến khiến cho quan hệ giữa bọn họ trở về như lúc ban đầu. Đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời của Hoàng Hậu nương nương.
Đáng tiếc làm sao.
Nàng vẫn biết được chân tướng về cái chet của thiếu niên Tướng quân. Mười hai phong thư cầu chi viện ra roi thúc ngựa đưa đến Hoàng thành đã bị dập tắt bởi lòng đố kỵ của Đế Vương. Hắn không chịu phái binh. Cứ thế trơ mắt nhìn người anh em cùng lớn lên từ thời thơ ấu vật lộn trong cuộc chiến đến chet. Cuối cùng, đến thi the cũng chẳng còn nguyên vẹn.
Ngày hôm ấy, Hoàng Hậu nương nương xông vào thư phòng của Hoàng Thượng, hai người cãi nhau một trận ầm ĩ. Hoàng Hậu không muốn tin rằng Đế Vương mà bản thân nàng cảm mến lại nhẫn tâm đến thế này. Hoàng Thượng lại càng khẳng định Hoàng Hậu không chung thuỷ.
Vốn dĩ Đế Hậu nên ân ái đến bạc đầu giờ đây lại trở thành đôi ta người hận kẻ oán.