Mười chín năm Bình Kinh - Chương 05
Cập nhật lúc: 2024-12-01 03:47:55
Lượt xem: 1,523
Cậu của Lục Hâm Nam, có thân hơn nữa thì cũng chỉ là cậu.
Còn vợ chồng mới là cùng thịnh cùng suy, cùng vinh cùng nhục.
Khi đó tôi nghĩ, người này không thể đắc tội.
Tôi không làm kinh doanh, một phần vì đã từng thất bại khi khởi nghiệp thời đại học, phần khác vì tính tình tôi nóng nảy, sợ khi bàn chuyện kinh doanh với người ta, sẽ không kìm được tức giận mà cầm ngay cái gạt tàn đập vào đầu người ta.
Nhưng tôi chơi chứng khoán, quỹ đầu tư khá giỏi, miễn cưỡng có thể chen chân vào giới cao thủ.
Việc này tôi giấu rất kỹ, đến cả ba mẹ tôi cũng không hay biết.
Hiện tại, cậu của Lục Hâm Nam đã cai thuốc từ sau ca phẫu thuật ung thư phổi hai năm trước. Khi cơn thèm thuốc kéo đến, ông thích xoay quả óc chó trong tay. Dấu vết thời gian để lại trên gương mặt ông rất ít, có lẽ là tiền tài dưỡng người, nên trông ông chỉ như người hơn bốn mươi.
"Không phải cậu." Ông nói: "Chuyện tình cảm của vợ chồng các cháu, không đến mức cậu sẽ không nhúng tay vào."
"Cậu không sợ cháu hãm hại Hạ Mẫn, rồi khiến đứa cháu cưng của cậu cũng thân bại danh liệt sao?" Từ trước đến giờ tôi nói chuyện luôn rất thẳng thắn.
Ông ngước lên nhìn tôi, ánh mắt từ sự toan tính của một doanh nhân dần chuyển sang sự tán thưởng và quan tâm của một bậc trưởng bối: "Không đến mức đó. Hâm Nam không phải kiểu người làm chuyện ngoại tình. Dù cho cuối cùng có làm rùm beng lên thì cũng chỉ bị người ta mắng vài câu là đàn ông tồi, đối với nhà họ Lục mà nói, chỉ mất chút thể diện thôi."
"Cháu biết đấy, khi một gia tộc đủ mạnh, không tránh khỏi một vài mâu thuẫn. Nhưng chuyện đó thì có gì quan trọng? Người ta chỉ dám nói sau lưng, chứ khi gặp mặt vẫn phải cố gắng nịnh nọt."
"Tình Lâm, tôi coi trọng cháu là vì muốn cháu góp sức cho nhà họ Lục. Thực tế đã chứng minh cháu thực sự có năng lực và thủ đoạn. Nhà họ Lục đã có một Hâm Xuyên, còn Hâm Nam, chỉ cần cháu đừng đi quá giới hạn, nhà họ Lục sẽ không bận tâm cháu làm gì."
Ông mang theo sự tự tin chắc thắng: "Cậu nói đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/muoi-chin-nam-binh-kinh/chuong-05.html.]
Tôi cố tìm dấu hiệu nói dối trên gương mặt ông, nhưng thất bại, chỉ đành rời đi.
Tôi lại tìm đến Trần Ỷ, cô bạn thân đang ở Paris, để hỏi xem liệu có phải cô ấy là người đè hot search xuống hay không.
Cô ấy phủ nhận và cung cấp cho tôi một manh mối khác— Lý Khiêm Tự.
Ký ức như sóng biển dâng trào, cuồn cuộn không ngừng.
4
Tôi gặp Lý Khiêm Tự lần đầu vào đầu học kỳ hai năm hai đại học, khi tôi vừa thất bại trong việc khởi nghiệp và quyết định chuyển sự tập trung sang kiếm điểm học phần để làm đẹp bảng thành tích.
Từ một huyện nhỏ thi đỗ vào Bình Kinh, tôi đã thấy được sự trang trọng kiên cường của Bình Kinh, cũng thấy được một Bình Kinh ngợp trong vàng son. Tôi chứng kiến sự xuất sắc của những người xung quanh, và nhận ra có những người vừa sinh ra đã ở vạch đích.
Ở nơi mà tiền bạc trải khắp đất, điểm số cao trong kỳ thi đại học của tôi chẳng đáng là gì.
Tôi muốn ở lại Bình Kinh.
Nhưng tôi hiểu rằng, nếu chỉ dựa vào việc chăm chỉ học tập, sau khi tốt nghiệp rồi lại làm việc một cách bình thường thì tôi chỉ có thể kiếm đủ để sống tạm bợ.
Nhưng tôi muốn nhiều hơn thế, muốn cắm rễ ở đây, để đời đời nối tiếp, hưng thịnh rạng rỡ.
Vì vài phần điểm học phần nhỏ nhoi từ buổi hội thảo, tôi xách máy tính đến hội trường từ rất sớm để tranh chỗ. Hôm đó diễn giả có lẽ là một nhân vật tiếng tăm trong ngành nào đó. Dù đến sớm bốn mươi phút, tôi thấy hầu như chỗ ngồi đã kín.