Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mùa xuân bất ngờ - 1

Cập nhật lúc: 2024-11-13 22:12:58
Lượt xem: 1,250

MÙA XUÂN BẤT NGỜ [FULL]

 

Tác giả: 精彩评价

Nguồn: Zhihu

Raw: Deĩng

Edit: Nhân Trí

 

 

Ngày kết hôn chớp nhoáng với Chu Thanh Dã, thanh mai của hắn khóc lóc hỏi hắn: "Sau này em cùng chị ấy cãi nhau, anh sẽ giúp ai?"

 

Chu Thanh Dã không kiên nhẫn nói cô ta làm loạn, nhưng lại nhiều lần đứng ở bên cạnh cô ta.

 

Khi thanh mai tự biên tự diễn rằng mình bị bạo lực trên mạng, Chu Thanh Dã nhận định là tôi gây nên, ép tôi làm sáng tỏ và nhận sai lầm của mình trên mạng: “A Âm, làm sai thì phải xin lỗi.”

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Nhưng hắn không biết, mỗi một lần xin lỗi là một lần đếm ngược thời gian chia tay.

 

Hoàn thành ba lần xin lỗi cuối cùng của nội dung vở kịch, tôi có thể thoát ly khỏi hệ thống để về nhà.

 

1

 

Tiểu Hoa nổi tiếng Tô Nguyên bị vạch trần chen chân vào tình yêu của tôi và Chu Thanh Dã, biết là tiểu tam mà vẫn làm.

 

Hôm đó cô ta xông vào studio và làm cổ tay tôi bị thương.

 

Lúc chị Lam nắm lấy Tô Nguyên định báo cảnh sát, Chu Thanh Dã chạy tới.

 

Hắn vừa đến, Tô Nguyên liền ấm ức đến rơi lệ: “A Dã, mọi người trên mạng đều mắng em, anh để chị Ngu Âm giúp em làm sáng tỏ được không?”

 

Ai cũng biết, cô ta là thanh mai mà Chu Thanh Dã cưng chiều từ nhỏ. Mỗi lần vu khống tôi rồi khóc, Chu Thanh Dã đều nhận định là lỗi của tôi.

 

Chị Lam cũng ý thức được điểm này, tức giận đến sắc mặt tái mét: "Chỉ dựa vào một tấm hình sao có thể nhận định là là do Ngu Âm làm?"

 

Tấm ảnh Tô Nguyên đưa ra ánh sáng kia lan truyền khắp mạng. Trên ảnh, Tô Nguyên kiễng chân muốn đến gần hôn Chu Thanh Dã.

 

Trùng hợp là, trong điện thoại di động của tôi cũng có một tấm ảnh tương tự như vậy. Cho nên Ngu Âm một mực chắc chắn, là tôi hãm hại cô ta.

 

Tôi ngẩng đầu nhìn Chu Thanh Dã, vừa định giải thích, lại bị hắn nắm chặt cổ tay, vẫn là dáng vẻ quen thuộc của hắn.

 

Nhưng khi ánh mắt hắn chạm vào cổ tay đang băng bó của tôi, hắn lại nhíu mày: “Đau không?”

 

Nhiệt độ ngón tay xuyên qua băng gạc truyền đến. Có lẽ là vì đau đến choáng váng, trong nháy mắt đó tôi thiếu chút nữa cho rằng, lần này Chu Thanh Dã sẽ tin tôi một lần.

 

Nhưng một giây sau, Chu Thanh Dã cũng rất nhẹ cười một tiếng: "Đã biết đau, tại sao còn làm loại chuyện này?"

 

Tim tôi đập thình thịch, theo lời nói của hắn không ngừng trầm xuống.

 

Tôi ngẩng đầu lên một chút, nhìn về phía Chu Thanh Dã. Nhìn thấy đáy mắt đen kịt của hắn, lộ ra ý tứ chế giễu.

.

“A Âm.”

 

Hắn nắm cằm tôi ép tôi nhìn hắn: "Sao em lại không ngoan như thế?”

 

2

 

Chu Thanh Dã vẫn không tin tôi. Hắn nhận định là tôi ghen tị mà đăng tấm ảnh kia. Muốn tôi làm sáng tỏ và nhận sai lầm của mình trên mạng.

 

Vừa dứt lời, trong phòng rơi vào yên tĩnh.

 

Tôi không ngẩng đầu, nhưng cảm thấy không ít ánh mắt đang rơi vào trên người tôi.

 

Ỷ vào Chu Thanh Dã, mấy năm nay Tô Nguyên đoạt không ít đại diện thương hiệu từ trong tay tôi.

 

Hôm nay tình cảnh của tôi đã rơi vào đường cùng, nếu lúc này ra mặt nhận sai, sẽ hoàn toàn chặt đứt đường đi của tôi.

 

Chu Thanh Dã hiểu rõ hơn ai hết, nhưng hắn không có chút phân tâm nào.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/mua-xuan-bat-ngo/1.html.]

Tôi ngẩng đầu nhìn hắn, chóp mũi chua xót khó chịu. Thì ra ngay từ đầu, hắn tới đây chính là để thay cô ta hỏi tội tội.

 

Lúc hắn bước vào cửa, tôi thậm chí ôm một chút hy vọng. Nghĩ đến thời gian năm năm ở bên cạnh Chu Thanh Dã, cần một lần hắn đứng về phía tôi cũng chưa từng có.

 

Hiện giờ Chu Thanh Dã là nhân vật mà cả thành phố A đều coi trọng. Khuôn mặt hắn cũng không có gì thay đổi so với năm năm trước, ánh mắt rủ xuống luôn mang theo vài phần dịu dàng.

 

“Em chưa bao giờ vì ai," Hắn nhìn tôi, gằn từng chữ: "A Âm, làm sai nhất định phải bù đắp lỗi lầm của mình”

 

Lại là những lời này.

 

Nhưng Chu Thanh Dã, anh dựa vào cái gì nhẹ nhàng kết tội tôi?

 

Hệ thống không nhịn được, thở dài:

 

[Đã sớm nói với cô làm nhiệm vụ không nên trả giá bằng tình cảm thật sự!]

 

[Hãy nhẫn nhịn, chỉ còn ba lần xin lỗi cuối cùng là hoàn thành nhiệm vụ của kí chủ.]

 

Bảy năm trước, tôi bị cuốn vào thế giới này. Cách duy nhất về nhà, chính là làm tốt vai trò người vợ chịu nhục, hoàn thành nhiệm vụ của vở kịch ngu ngốc là xin lỗi. Mà hiện tại, chỉ còn ba lần cuối cùng.

 

Điện thoại đột nhiên vang lên phá vỡ sự yên tĩnh. Chị Lam nhận điện thoại. Nhưng một giây sau, huyết sắc trên mặt chị ấy biến mất.

 

“A Âm,” chị Lam giương mắt nhìn tôi, cất giọng khó khăn: "Giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, đổi người rồi.”

 

Cổ họng tôi nghẹn lại: "Cái gì?"

 

3

 

Đây là giải thưởng tôi dùng bảy năm lăn lộn để đổi lấy.

 

Vì một cảnh quay, mùa đông ngâm mình trong nước lạnh quay đi quay lại hơn bốn mươi lần, để lại di chứng nghiêm trọng. Sau đó theo đuổi suốt ba năm, tôi vốn tưởng rằng, lần này có thể vượt qua tất cả.

 

Lúc này Tô Nguyên chậm rãi thò đầu ra từ phía sau Chu Thanh Dã, cong mắt cười với tôi: “Thật có lỗi, chị Ngu Âm. Quên nói cho chị biết. A Dã nói, giải thưởng nữ chính năm nay, là quà sinh nhật tặng tôi.”

 

Đầu tôi ong ong. Tôi nhìn Chu Thanh Dã, đột nhiên cái gì cũng không nói ra được.

 

Giọng của Tô Nguyên ngọt ngào mềm mại, không ngừng chui vào lỗ tai: “Thật ra tôi nói không cần lắm, nhưng A Dã nhất định phải tặng cho tôi...”

 

Tôi không thể nghe thêm nữa, nắm lấy đồ đạc đập vào người bọn họ. Tô Nguyên sợ hãi trốn sau lưng Chu Thanh Dã. Chu Thanh Dã chắn trước mặt cô ta, nhíu mày nói: "Đừng náo loạn! Đừng náo loạn, có nghe thấy không!”

 

Tôi không muốn mất mặt, nhưng nước mắt không khống chế được rơi xuống. Tôi nghĩ rằng lúc này tôi phải xấu xí và buồn cười.

 

Tôi nhìn Chu Thanh Dã, hỏi hắn: "Dựa vào cái gì, đó là tôi liều mạng lấy được, anh dựa vào cái gì tùy tiện đưa cho Tô Nguyên?"

 

Không ngờ tôi lại phản ứng lớn như vậy, Chu Thanh Dã ngây ngẩn cả người: "Một giải thưởng mà thôi, lần sau trả lại cho em giải cao hơn, được không? Đừng khóc.”

 

……

 

Nhưng Chu Thanh Dã, tôi sẽ không có lần sau.

 

Nếu như vậy tôi sẽ xin lỗi để có thể mau chóng hoàn thành kịch bản, trở lại thế giới thuộc về tôi.

 

4

 

Nội dung Weibo làm sáng tỏ, là tôi vừa khóc vừa gõ từng chữ một. Mấy ngàn chữ, tóm lại là: Tôi ghen tị với Tô Nguyên, ác ý chụp ảnh lừa gạt cư dân mạng.

 

Sau khi công bố, mọi lời chửi rủa ùn ùn kéo đến chiếm cứ weibo của tôi.

 

[Thật ghê tởm, thì ra là tự mình mượn chỗ chụp ảnh lăng xê.]

 

[Nguyên Bảo đã sớm nói là mình không theo chủ nghĩa kết hôn, huống chi người ta là thanh mai trúc mã hai mươi mấy năm, bạn bè đơn thuần, đừng phát điên giội nước bẩn được không bà cô?]

 

[Âm Âm căn bản không phải loại người này, tôi là fan cô ấy nhiều năm rồi, so với các người tôi biết cô ấy rõ hơn, Âm Âm, nếu cô bị uy h.i.ế.p thì hãy đổi avatar được không?]

 

[Đừng tẩy nữa, không ai quan tâm đâu, hi vọng bà cô Ngu Âm và lông chân của cô ta bị tách ra.]

 

……

Loading...