MÙA ĐỂ YÊU. - CHƯƠNG 13
Cập nhật lúc: 2024-10-20 17:33:11
Lượt xem: 100
Tôi đứng dậy khỏi giường, xỏ dép vào rồi bước nhanh về phía phòng thay đồ, nhìn thấy Ngu Đông Ninh đang ngồi trên mặt đất với chiếc két sắt nhỏ nhắn tinh xảo trên mặt đất.
Tôi còn chưa nhìn thấy thứ trong hộp, nhưng qua phản ứng của Ngu Đông Ninh thì tôi biết chắc chắn có gì bất thường. Ngu Đông Ninh ngồi dưới đất quay đầu ngơ ngác nhìn tôi: “Chị có biết cái này đáng giá bao nhiêu không?”
Nói xong, cô ấy bước nhẹ sang một bên để tôi nhìn rõ trong hộp có gì.
Đó là một chiếc nhẫn kim cương được làm từ những viên kim cương màu hồng lấp lánh chói mắt, không tì vết, to như quả trứng bồ câu.
Dù không biết nhiều về ngành trang sức nhưng tôi biết chiếc nhẫn kim cương này trị giá rất nhiều tiền.
Chu Nguy Thời vậy mà đã cất chiếc nhẫn kim cương quý giá như vậy vào một chiếc két sắt vốn không được coi là an toàn chút nào, nhẹ nhàng đưa cho tôi.
"Bao nhiêu?"
“Tại cuộc đấu giá của Christie ở Geneva vài ngày trước, 190 triệu đã được bán.”
Tôi há hốc mồm nhiều lần và bị sốc đến mức không thể nói được.
Cái tên bại ia chi tử Chu Thời Nguy này!!!
Cách đây mấy ngày, tôi đang kiểm điểm lại bản thân vì đã quá phung phí khi mua một chiếc ô tô và một chiếc đồng hồ. Ai ngờ hắn một phát chi ngay 190 triệu? !
Ngu Đông Ninh kêu lên: "Em không ngờ anh rể tôi lại là người mua ẩn danh, cũng không ngờ anh ta lại đưa cho chị. Ngu Thu Nguyệt, chị tẩm đá cho anh ta à?"
Tôi lấy điện thoại ra, vội vàng gửi tin nhắn WeChat cho Chu Nguy Thời:
Người đẹp: [Két sắt anh đưa cho em bị Ngu Đông Ninh mở ra rồi? Giờ phải làm sao? ! Nó không còn an toàn nữa!]
Z: [Không sao đâu.]
Người đẹp: [Giờ em nên để nó ở đâu? Hay em ngồi đây nhìn chằm chằm?]
Z: [Đưa em, tùy em.]
Tôi cau mày thật chặt và nhìn chằm chằm vào màn hình.
Ngu Đông Ninh bối rối: "Nghiêm trọng như vậy? Làm sao vậy? Không phải là tặng người khác sao?"
Tôi suy nghĩ một lúc rồi hỏi: “Em nói xem, nếu chị đeo chiếc nhẫn kim cương này chơi game thì phòng phát sóng trực tiếp có nổi tiếng không?”
Ngu Đông Ninh một tay xách túi đi ra ngoài, một tay cầm quần áo của tôi, hai tay đầy ắp, vừa đi vừa phàn nàn: “Tổng cộng chỉ có hai người hâm mộ, trong đó có một người là em, chị không thể cân nhắc làm việc khác à?”
"Bớt đả kích người ta một câu thì ch.ết à?" Tôi trợn mắt nhìn cô ấy.
Cùng lúc đó, một yêu cầu kết bạn đến từ WeChat: [Đây là cơ hội cuối cùng của cô, đừng có mà cho mặt mà không muốn.]
18.
Sau khi suy nghĩ nhiều lần, tôi quyết định đăng ký làm bạn với người này.
Khi xuyên không, tôi không được kế thừa ký ức của nguyên chủ, tôi chỉ có thể hiểu sơ qua tính cách và kinh nghiệm của nguyên chủ từ gia đình và bạn bè. Tuy nhiên, luôn có một số bí mật mà tôi phải giấu kín với gia đình và những người bạn trong cuộc sống của tôi, việc tôi không biết nhiều điều là điều bình thường.
Sớm hay muộn những bí mật này cũng sẽ xuất hiện trở lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/mua-de-yeu/chuong-13.html.]
Giống như bây giờ.
Người đẹp: [Bạn là ai?]
Phải rất lâu đối phương mới trả lời: [Đừng diễn nữa. Bây giờ cô có nghiện đóng vai người vợ hiền không? Tại sao cô lại giả vờ với tôi?]
Con Cá Bơi Dưới Đáy Đại Dương
Hình đại diện màu đen tuyền của bên kia, tên WeChat [:.].
Rất trừu tượng.
Rất có thể là một người đàn ông, giọng điệu của hắn có thể nói được, người đàn ông này cùng nguyên chủ có quan hệ không bình thường.
Có lẽ đó vẫn là món nợ tình yêu.
Người đẹp: [Thật xin lỗi, tôi thực sự không biết. Nếu không nói cho tôi biết, tôi liền xóa bạn tốt.]
. : [Ngu Thu Nguyệt, dừng có giở mánh khóe, ngày mai đến tìm tôi, tôi đợi cô.]
Người đẹp: [Tạm biệt.]
Tôi đang định xóa anh ta khỏi danh sách bạn bè thì anh ta gửi cho tôi một bức ảnh chụp nguyên chủ khỏa thân bất tỉnh trên giường.
Trong giây lát, não tôi như ngừng hoạt động. Rõ ràng đó không phải là cơ thể của tôi, nhưng sự xấu hổ mạnh mẽ đến mức gần như chôn vùi tôi và khiến tôi nghẹt thở.
. : [Nếu cô tiếp tục không nghe lời, những bức ảnh này sẽ bị tung lên mạng, xem Chu Thời Nguy còn muốn cô không?]
Tôi nghiến răng suýt ném chiếc điện thoại đi.
Thằng chóa này.
Nếu gặp hắn, tôi phải đánh hắn cho đến chết.
Chẳng bao lâu sau, tôi mới tỉnh ngộ. Nếu anh ta tung ảnh khắp nơi, tôi có thể gọi cảnh sát và tố cáo anh ta tung tin đồn nhảm. Nếu nghiêm trọng hơn, tôi có thể buộc tội anh ta quấy rối tình d.ục.
Điều quan trọng là phải tìm ra anh ta là ai, mục đích của anh ta là gì và thu thập bằng chứng.
Nếu anh ta lừa đảo tiền và hơn 2.000 nhân dân tệ cấu thành tội tống tiền, tôi sẽ gọi trực tiếp cho cảnh sát và kiện anh ta về tội tống tiền.
Nếu muốn lừa gạt, tôi sẽ dụ rắn ra khỏi hang, dụ ra thời gian, địa điểm, trực tiếp gọi cảnh sát, đối phương sẽ là cố ý cưỡng hiếp. Khi khởi tố vụ án hình sự, những bức ảnh sẽ không thành vấn đề.
Người đẹp: [Cho dù bạn là ai, tôi cũng không biết bạn và hình ảnh của bạn hoàn toàn không phải của tôi. Tôi đã gọi cảnh sát, chờ bạn là abnr án hình sự.]
Tôi cá là anh ta sẽ không tung bức ảnh ra công chúng.
Tôi có thái độ cứng rắn như vậy, dù có tức giận nữa cũng phải cân nhắc cái giá.
Không chắc là tôi sẽ bị hủy hoại, nhưng anh ta chắc chắn sẽ bị xiềng xích.
Đợi đã.
Điều duy nhất tôi lo lắng lúc này chính là Chu Nguy Thời, trong tiểu thuyết gốc, hắn là một tên bệnh kiều nham hiểm, sau khi phát hiện ra nguyên chủ đã lừa dối cô, hắn đã g.i.ế.c cô và bịt miệng cô để trừng phạt cô vì đã phản bội hắn.
Nếu bức ảnh này lọt vào tay hắn...