MỘT NĂM XA CÁCH - 8
Cập nhật lúc: 2025-01-03 12:38:52
Lượt xem: 64
"A, nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến liền... Hả, sao lại là em ấy?" Thẩm Thanh Dương vỗ tay một cái, gặp Thư Nhan đi lại gần thì lập tức ngậm miệng.
Thư Nhan ngồi bên cạnh Từ Tư Nhiên, hồn nhiên không biết những ánh mắt nóng rực xung quanh.
Thấy cô nằm bò ra bàn, Từ Tư Nhiên nhíu mày: "Còn mang cả sách vở, nghiêm túc học hành vậy sao?"
Thư Nhan trịnh trọng gật đầu: "Vâng."
"Cố lên." Anh nói. "Lúc nào cũng hoan nghênh tới hỏi bài."
Mọi người: "..."
21
Giáo sư dạy môn hàm số đồng biến là giảng viên khoa toán được yêu thích nhất, đã lớn tuổi nhưng nói chuyện dí dỏm hài hước không khác gì sinh viên, giảng bài còn dễ hiểu, hay xen lẫn những câu chuyện cười trong bài học.
"Nè, Từ Tư Nhiên." Thầy vừa làm một ví dụ xong, nhìn xuống thấy ngay cậu sinh viên mình tâm đắc đang nghiêm túc đọc cuốn vở của cô gái bên cạnh, còn giơ ngón tay chỉ chỉ, lặng lẽ nói gì đó.
"Hình như thầy chưa từng gặp bạn sinh viên ngồi cạnh em?"
Thư Nhan ngẩng đầu: "... Giáo sư, em mới năm nhất."
"Hả? Năm nhất sao lại tới nghe tiết của thầy?"
"Bởi vì danh tiếng của thầy truyền xa, cô ấy muốn tự mình trải nghiệm một chút." Từ Tư Nhiên cười nói. "Lần trước không phải thầy còn bảo hi vọng nhiều người tới nghe giảng sao? Tới đây rồi còn gì?"
Thư Nhan mỉm cười xấu hổ với giáo sư.
Giáo sư cũng cười, vỗ vỗ cái bụng bia của mình và hân hoan cảm thán: "Thanh xuân đẹp nhỉ, còn có thể lên lớp với người mình thích."
Người mình thích?
Thư Nhan đỏ mặt.
Từ Tư Nhiên cúi đầu khẽ cười mặc kệ bạn học xung quanh trêu đùa, không định giải thích.
Thư Nhan biết lúc này không nên nói nhiều, chỉ là cô hơi tò mò.
Trong lòng anh… với anh mà nói, rốt cuộc cô chiếm được phần tình cảm nào không?
22
Sinh viên năm nhất sáng nào cũng phải chạy tập thể dục, còn phải đóng dấu điểm danh để Hội sinh viên kiểm tra, nếu không có lý do đặc biệt thì không được vắng mặt.
Việc kiểm tra kỷ luật này vốn không cần Ban thể thao xuất quân nên Thư Nhan không trốn thoát khỏi nhiệm vụ chạy bộ.
Mùa đông tới, cơ thể cứ ì ra. Thư Nhan giờ đã quen với công việc của Ban thể thao, ngày nào cô cũng phải theo sau Từ Tư Nhiên chạy đông chạy tây, còn phải dậy sớm đi chạy, đúng là không dễ dàng gì.
Sắp cuối kỳ, Thư Nhiên vừa học vừa tham gia công tác của Ban thể thao, rốt cuộc cơ thể chịu không nổi nữa.
"Thư Nhan, sao còn chưa dậy?" Bạn cùng phòng vừa mặc áo khoác vừa gọi cô. "Sắp tới giờ rồi."
Thư Nhan mơ màng lên tiếng đáp, chui vào trong chăn. "Không muốn đi."
"Thế ít nhất cậu cũng phải tự đi xin nghỉ chứ!" Bạn cùng phòng nói. "Như này là vắng không phép đấy. Sắp hết học kỳ rồi, kiên trì chút đi nào."
Thư Nhan đau khổ vươn tay lấy di động ở đầu giường, xem giờ.
"Tha cho tớ đi..." Cô bịt mắt lại, vẫn không chịu ngồi dậy.
Bạn cùng phòng hết cách, đành phải rời đi.
Thư Nhan mơ mơ màng màng ngủ thêm một lúc, chợt di động đột nhiên vang lên.
Cô nhắm mắt nhận máy, bất mãn lẩm bẩm: "Alo, chào..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/mot-nam-xa-cach/8.html.]
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
"..." Từ Tư Nhiên dừng một chút.
Nghe giọng nói mềm mại của cô, ý nghĩ định chất vấn hỏi cô đang ở đâu lập tức đổi thành ba chữ dịu dàng: "Còn ngủ sao?"
"Ừm." Thư Nhan gật đầu một cái, không cần biết anh nhìn thấy kiểu gì.
"Bỏ buổi tập thể dục buổi sáng à? Coi chừng bị ghi tội."
Thư Nhan vẫn chưa tỉnh ngủ, quen thói như thời cấp ba mỗi khi bố mẹ gọi dậy.
Cho rằng chính mình vẫn đang ở khi đó, cô nằm trong chăn ấm ức làm nũng: "Không chạy đâu không chạy đâu! Muốn ngủ cơ!"
Từ Tư Nhiên khẽ cười, không nói.
Im lặng một lúc lâu, Thư Nhan đột nhiên cảm thấy có gì sai sai.
Sau đó cô tỉnh hẳn.
Má ôi...
Thư Nhan vỗ trán, muốn cúp máy.
"Tỉnh rồi à?" Nghe tiếng hít thở nặng nề của cô, Từ Tư Nhiên cười hỏi.
Anh vẫn còn có chút uy, Thư Nhan không cam tâm mà lết xuống giường: "Bây giờ em tới còn kịp không?"
Nghĩ đến quầng thâm rõ ràng trên mặt cô vì dạo này quá bận rộn, Từ Tư Nhiên dịu dàng nói: "Em ngủ tiếp đi."
Hạnh phúc tới quá đột ngột, Thư Nhan sửng sốt: "Dạ?"
"Thôi, không muốn thì khỏi chạy, mấy ngày cuối anh đóng dấu giúp em."
"Đây là dùng quyền công vào việc tư ạ?"
"... Còn muốn anh giúp không?"
"Có có có! Muốn!"
Cõi lòng hạnh phúc đến muốn nhảy nhót, tắt máy xong Thư Nhan trở lại giường ôm chăn lăn lộn, ngây ngô bật cười.
Cười cười một lúc, cô bắt đầu đỏ mặt.
Từ Tư Nhiên thật sự đã giúp cô quá nhiều.
Thư Nhan nhớ tới từng khoảnh khác mà họ ở chung, nghĩ nghĩ, lặng lẽ vùi đầu vào chăn.
23
Đội trưởng đội kiểm tra kỷ luật nhìn người nào đó đóng dấu giúp Thư Nhan với vẻ mặt u ám.
"Này, có phải cậu quá lươn lẹo rồi không!"
Từ Tư Nhiên vô tội đáp: "Làm trước mặt cậu như này chính là tôn trọng cậu đó, hiểu không?"
"... Tôi nên cảm ơn cậu nữa hả?"
"Không cần khách khí."
"Từ Tư Nhiên!" Đội trưởng đội kiểm tra kỷ luật không thể nhịn được nữa, "Mượn quyền công làm việc tư thì hãy khiêm tốn chút đi!"
Người kia vẫn trưng ra vẻ mặt chính trực: "Cậu là đồng lõa, cũng phải khiêm tốn."
"..."