Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

MỘT NĂM XA CÁCH - 5

Cập nhật lúc: 2025-01-03 12:37:38
Lượt xem: 72

Hỏi xong, Thư Nhan lập tức cảm thấy rất xấu hổ.

 

Áaaaa, đã bảo là sẽ chôn dấu dưới đáy lòng cơ mà? Sao vừa gặp anh cô đã không cầm lòng được mà hỏi ra thế!

 

Đúng lúc cô cho rằng anh sẽ không trả lời mình, anh nói: "Anh nằm trong danh sách được tuyển thẳng vào đại học A nên không tới trường nữa, dành thời gian đó đi l.à.m t.ì.n.h nguyện, tìm xem có cơ hội thực tập gì không."

 

"... Vậy ạ? Ồ."

 

Đúng nhỉ, đó chính là khoảng thời gian các trường đại học thông báo danh sách tuyển thẳng.

 

Cô đột nhiên nhớ lại, khi ấy anh nói thành tích của mình ‘thường thôi’.

 

Từ Tư Nhiên do dự một hồi, hỏi: "Sau đó, em có đợi anh không?"

 

Ma xui quỷ khiến thế nào cô thẳng thắn trả lời: "Có."

 

Thình thịch. 

 

Mặt cũng đỏ bừng rồi.

 

Từ Tư Nhiên mím môi, nhìn cô: "Xin lỗi vì không báo trước với em một tiếng, tuy chúng ta đi cùng tuyến một năm nhưng lại chẳng có thông tin liên lạc."

 

Thư Nhan vội xua tay: "Không sao không sao, lúc ấy em cũng đoán được một chút. Chỉ là thuận miệng hỏi thôi, anh đừng để bụng."

 

"Ừ, thật ra..."

 

Từ Tư Nhiên dừng lại.

 

"Sau này anh từng nghĩ, liệu em có còn ngồi chuyến xe buýt đó nữa không."

 

Chỉ là anh bận quá, tới lúc ý thức được rằng mình nên nói với cô một câu tạm biệt thì kỳ thi đại học của cô đã kết thúc rồi.

 

Cũng không hẳn là chuyện quan trọng nhưng nó cứ luôn cắm trong tim, không nhổ ra nổi.

 

Một năm không nói chuyện nhưng mỗi ngày anh đều yên lặng chờ đợi cô gái kia xuất hiện. 

 

Một phần ba cuộc sống cấp ba của anh ngày nào cũng có bóng dáng cô, cho dù không biết cô tên gì.

 

Hiện tại, cuối cùng cũng gặp lại.

 

Còn Thư Nhan, lúc này trong lòng cũng đang gợn sóng.

 

Thì ra, cũng không phải anh hoàn toàn vứt bỏ khoảng thời gian đó, cô nghĩ.

 

"'Còn muốn hỏi gì không?" Từ Tư Nhiên vô tình cắt ngang mạch suy nghĩ của Thư Nhan.

 

Cô nhanh chóng tìm đề tài mới, hỏi: "Vậy cuộc sống đại học... Có gì khác không?"

 

Từ Tư Nhiên bật cười: "Đương nhiên là khác chứ, chẳng có gì giống cả. Em muốn nghe mặt nào?"

 

"Nghe... Nghe về..." Thư Nhan tự hỏi. "Học tập? Vui chơi? Bạn bè? Thầy cô? Ừm, còn gì nữa không?"

 

"Nhất định phải tìm tiếp thì thật sự hết rồi đấy." Từ Tư Nhiên đáp. "Tình bạn không còn thuần khiết như hồi cấp ba, học tập cũng không yên tĩnh như hồi đó, trạng thái tâm lý cũng không ổn định như vậy. Hoạt động giải trí thì cũng thế thôi, quan trọng là phải xem em muốn chơi cái gì. Giảng viên về cơ bản đều không nhớ tên sinh viên đâu, bình thường muốn làm gì thì đều là quyền tự do của em, họ không quan tâm đâu, đừng vi phạm quy định là được... Chính là, cảm giác vừa chân thật lại vừa không chân thật."

 

Thư Nhan buồn rầu cắn môi.

 

"Mỗi người mỗi khác, dù sao cũng là môi trường mới, là cơ hội để tạm biệt quá khứ." Từ Tư Nhiên khẽ cười, giọng điệu nhẹ nhàng. "Đừng để bụng, vẫn có rất nhiều mặt tích cực anh chưa nói. Cuộc sống đại học như bước nửa chân vào xã hội rồi ấy, thật ra cũng rất tuyệt. Sau này em cứ từ từ cảm nhận. Anh chỉ là hoài niệm ngày tháng khi xưa chút thôi, có lẽ là vì ảnh hưởng từ em đấy."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/mot-nam-xa-cach/5.html.]

Thư Nhan gật đầu, nghiêm túc nói: "Em hiểu."

 

"Ừ, sau này anh sẽ từ từ dẫn em đi tìm hiểu."

 

Thư Nhan nhẹ nhàng đáp: "... Vâng."

 

15

 

Thời cấp ba Thư Nhan từng làm lớp phó văn thể. 

 

Một tháng sau, Hội sinh viên tổ chức chiêu mộ thành viên, Từ Tư Nhiên như thể vô tình để cử cô tới thử sức.

 

Mặc dù không muốn lắm nhưng Thư Nhan vẫn đồng ý.

 

Không rõ bản thân tự muốn hay thuần túy là do người thuyết phục cô là anh.

 

Ở nơi lạ lẫm gặp được người quen duy nhất, ai cũng sẽ tự nhiên tin tưởng ỷ lại thôi mà, Thư Nhan có lẽ cũng vậy.

 

16

 

Cô tới văn phòng, điền phiếu đăng ký và chờ buổi phỏng vấn đầu tiên.

 

Yêu cầu tuyển thành viên mới không cao, về cơ bản thì chỉ cần đừng nói chuyện khùng điên là được. Dù sao Hội sinh viên cũng chỉ toàn là người bình thường. Đây là lời của Từ Tư Nhiên.

 

Hôm nay anh không đến, chỉ nhắn tin bảo cô đừng bồn chồn khi phỏng vấn.

 

Thư Nhan không hỏi anh ở đâu.

 

Hai người chẳng qua chỉ là người quen bình thường, cô không nên quá để tâm tới đời tư của anh.

 

Cứ tiếp tục như vậy cũng tốt, Thư Nhan nghĩ, một tháng này anh rất quan tâm cô. 

 

Dưới danh nghĩa đàn anh khóa trên và bạn bè thì đều hợp lý.

 

Từ Tư Nhiên là nhân vật nổi tiếng trong trường.

 

Không riêng thành tích, cả tính cách lẫn khả năng giao tiếp với mọi người của anh đều xuất sắc.

 

Đối xử với ai cũng không kiêu ngạo không xu nịnh, cử chỉ đúng mực chưa từng thất lễ, lúc nói chuyện phiếm thì luôn vui vẻ, mỗi khi bàn chuyện lớn thì rất nghiêm túc.

 

Anh dường như không có khuyết điểm.

 

Còn nữa, mỗi khi anh chơi bóng rổ quả thật là khiến người ta không thể rời mắt ra được.

 

Mấy ngày trước có trận thi đấu, Từ Tư Nhiên cho cô đi cửa sau, sắp xếp sẵn vị trí tốt nhất trong sân vận động cho cô.

 

Anh rất cao, tuy không phải quá nổi bật giữa đám nam sinh toàn 1m90+ nhưng vẫn có thể khiến quá nửa số nữ sinh gào thét vì mình.

 

Thuần thục rê bóng, chuyền bóng chính xác, cánh tay không quá cơ bắp nhưng lại chất chứa đầy sức bật, đôi chân thon dài mạnh mẽ. Tiếng hét từ khán đài như đang chứng minh sức hút mê hoặc của anh.

 

Ngay cả khi anh tùy tiện đứng nghỉ uống nước thôi cũng mang tới cảm giác không giống người khác.

 

Anh là hậu vệ, không phải tuyển thủ chủ lực nhưng phối hợp rất tốt với các đồng đội.

 

Cả trận đấu đều chiếm ưu thế áp đảo, trận đấu kết thúc, đội anh giành thắng lợi với tỷ số 85:62.

 

Thư Nhan không rõ luật chơi lắm, chỉ nhớ mang máng rằng điểm của đội bóng rổ khi ở cấp ba hình như trên dưới 40.

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

 

Loading...