Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

MỘT CUỘC CƯỚI THAY, MỘT LẦN GẢ THẾ - 5

Cập nhật lúc: 2025-01-06 03:54:19
Lượt xem: 3,043

Nguyên cả bức thư dài đến một ngàn chữ, mắng chửi ta không sót chỗ nào, đúng chuẩn bút lực của kẻ đọc sách:  

 

“Chuyện vớ vẩn giữa muội và Bùi Văn Khánh ta không muốn nói thêm, nhưng tại sao người ta đồn rằng ‘ta là người ở dưới’!?”  

 

“Dân gian còn đồn một câu kinh thiên động địa: nói ta đang thực hiện chế độ ‘một vợ một chồng’ – một phu, một thê…!”  

 

“Rốt cuộc muội đã làm cái gì?”  

 

Ta còn chưa kịp viết thư hồi âm thì nhận được một bưu kiện khác, chuyển qua tay mẹ ta.  

 

Người gửi là hảo tỷ muội trốn hôn của ta – Bùi Văn Nguyệt.  

 

“Trời ạ, ca ca ta là tẩu tử của ngươi, hay ca ca ngươi là tẩu tử của ta?”  

 

Bên trong còn có một túi hạt dưa và mấy cuốn thoại bản đang thịnh hành nhất kinh thành.  

 

Quá chu đáo! Ta vừa nhấm nháp hạt dưa, vừa lật xem thoại bản.  

 

《Bá đạo tướng quân yêu sâu đậm》  

《Tướng quân, đừng, ta là tỷ phu của ngươi》  

《Trọng sinh: Ca ca và muội muội tranh phu》  

《Đông bừng cháy》…  

 

Chỉ nhìn qua cũng thấy công thụ phân minh.  

 

Đúng là thiệt thòi chiều cao.  

 

Nhưng cũng có thứ quái dị, chẳng hạn như cuốn 《Tướng quân tám thước làm kiều thê vì yêu》, trong đó Bùi Văn Khánh còn bị gán cho thiết lập song tính.  

 

Vì muốn hiểu rõ đạo lý của tình yêu, ta đọc từng chữ một.  

 

Nhìn mặt ta từ vàng nhạt chuyển vàng đậm là biết rồi đấy.  

 

Hay thật, thích thật, tác giả viết nữa đi!  

 

***

 

Đang đọc dở, quyển sách bị giật mất.  

 

Ta ngẩng đầu lên thì thấy vẻ mặt lạnh lùng cười nhạt của Bùi Văn Khánh.  

 

Giờ giả c.h.ế.t có còn kịp không?  

 

Bùi Văn Khánh dùng hành động để trả lời rằng: Không kịp.  

 

Hắn làm y như trong sách, trói ta lên giường.  

 

Mắt bị che kín, hắn ngồi bên cạnh đọc lại những nội dung nóng bỏng khiến người ta đỏ mặt tía tai.  

 

Đột nhiên, hắn ghé sát, hơi thở phả vào mặt ta, nóng đến mức ta không biết phải đối diện thế nào.  

 

“Nương tử, nàng có biết có vài thứ trong sách… chúng ta hoàn toàn có thể thử không?”  

 

Không những vậy, Bùi Văn Khánh còn biết vận dụng linh hoạt.  

 

****

 

Nửa đêm, cả thân thể lẫn linh hồn ta như trôi nổi giữa những cơn sóng dữ.  

 

Ta ứa nước mắt cảm thán: Mấy chiêu trò trong sách đúng là lão bà leo cầu thang – không phục không được.  

 

Còn ta thì đúng kiểu không bệnh mà tìm thuốc – tự chuốc khổ vào thân.  

 

08

 

Sau khi trở về kinh thành để báo cáo công trạng và nhận thưởng, ta ngồi trên hòn giả sơn trong phủ, suy nghĩ về mấy lời đồn đại đang rộ lên ở kinh thành.  

 

Ta nhận ra rằng, trong đám hậu bối của hai nhà Bùi – Tạ, bất kể tin đồn xoay quanh ai, chỉ riêng ta là chẳng dính dáng gì đến thị phi.  

 

Thật tuyệt.  

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

Người trong cuộc ẩn thân một cách mỹ mãn.  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/mot-cuoc-cuoi-thay-mot-lan-ga-the/5.html.]

Vui vẻ quá đỗi, ta ăn liền hai bát cơm đầy.  

 

Nhìn bụng ta hơi phình lên, Bùi Văn Khánh chau mày, vẻ mặt đẹp đẽ bắt đầu rối rắm.  

 

“Tuyết Nhi, ta đã rất cẩn thận rồi mà.”  

 

“Muội muội của ta còn chưa trở về, hôn sự của chúng ta vẫn chưa công khai.”  

 

“Trong mắt người khác, nàng chưa cưới mà đã có thai, danh tiếng sẽ bị ảnh hưởng.”  

 

“Ta không để tâm người khác bàn tán về mình, nhưng ta không đành lòng để họ nói xấu nàng.”  

 

Bùi Văn Khánh lo lắng quá nhiều rồi.  

 

Cuối cùng, đại phu chỉ dùng ba câu nói đã khiến Bùi Văn Khánh chi tiền oan:  

 

1. “Ăn nhiều quá.”  

2. “Ăn ít lại.”  

3. “Tiền chẩn mạch.”  

 

Ta cười suốt ba ngày.  

 

***

 

Nhưng ba ngày sau, ta không còn cười nổi nữa.  

 

Vì dân gian bắt đầu lan truyền một tin đồn mới:  

Tiểu thư Tạ gia trong lúc du ngoạn đã tình cờ gặp Thiên tử cải trang vi hành, hai người sinh lòng yêu mến, sắp sửa bước vào trung cung.  

 

Cha ta chỉ là một Thượng thư Bộ Hộ, tiểu thư nhà ông lấy gì xứng làm Hoàng hậu?  

 

Không đúng, cha ta chỉ có một tiểu thư là ta thôi mà.  

 

Lẽ nào… con gái riêng?  

 

Dòng suy nghĩ bị gián đoạn bởi một trận gà bay chó sủa trong phủ.  

 

Một quả trứng gà bay tới, may mà Bùi Văn Khánh phản ứng nhanh, kéo ta rời khỏi chiến trường, chạy lên mái nhà.  

 

Từ trên mái nhà, ta cùng Bùi Văn Khánh hóng trận náo nhiệt.  

 

Mẫu thân đuổi theo phụ thân, tung liền năm chiêu roi sét:  

 

“Ông còn có con gái khác ở bên ngoài?”  

 

Phụ thân ôm đầu chạy trốn, miệng kêu oan:  

 

“Phu nhân, đó đều là tin đồn thất thiệt! Cả đời ta chỉ có mỗi mình bà!”  

 

“Có khi nào họ nói đến Tri Tuyết không?”  

 

Ta tròn mắt, vô tội giơ tay:  

 

“Thứ nhất, con dạo này đều lấy thân phận ca ca ra ngoài, tức là Đại Lang Tạ gia, Tạ Tri Phong.”  

 

“Thứ hai, con…”  

 

Ta chưa kịp nói hết, chỉ liếc qua Bùi Văn Khánh, mẫu thân đã hiểu ngay.  

 

Bùi Văn Khánh – thùng dấm chua số một đương triều.  

Hắn sao có thể để ta có người khác?  

 

Phụ thân bỗng nhiên vỗ trán, buông một câu đầy kinh hãi:  

 

“Không phải Tri Tuyết, vậy là Tri Phong rồi!”  

 

“Ông trời có mắt!”  

 

“Tạ gia phát đạt rồi! Chức Thừa tướng chỉ còn là chuyện ngày mai!”  

 

Vừa nói, phụ thân vừa dập đầu hai cái.  

 

 

Loading...