Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

MỘT CUỘC CƯỚI THAY, MỘT LẦN GẢ THẾ - 4

Cập nhật lúc: 2025-01-06 03:53:35
Lượt xem: 3,287

05

 

Bùi Văn Khánh rất dễ dỗ dành, chỉ là hôm sau có hơi mỏi chân.  

 

Nhưng mỏi chân thì vẫn phải nhận thánh chỉ.  

 

Thánh chỉ điều ca ca ta đến Lĩnh Nam.  

 

À, không đúng, là cử ca ca đi Lĩnh Nam cứu tế.  

 

Mà vị võ tướng được sắp xếp đồng hành cùng ca ca ta, tình cờ thay, chính là Bùi Văn Khánh.  

 

Bùi Văn Khánh đổi lại nam trang, trèo tường về nhà nhận thánh chỉ.  

 

Còn ta cùng với cha đang bàn bạc, có nên đổi lại thân phận với ca ca trước khi xuất phát không.  

 

Cha nhìn tình hình rối loạn, thiếu người như hiện tại, vỗ vai ta, giọng điệu đầy sâu xa:  

 

“Con với ca ca con đúng là hai đứa vô dụng.”  

 

Cha, người có biết tôn trọng không?  

 

Cha thở dài, đưa tay che mặt:  

 

“Nhưng con khá hơn ca ca con chút đỉnh.”  

 

“Con ngoài việc ham ăn, mê sắc, thích ra vẻ thì chẳng có khuyết điểm lớn lao nào khác.”  

 

“Bình thường cũng có cái hay của bình thường, cứ theo sách thánh hiền mà làm là được.”  

 

Ta muốn nói, kiểu khen này thật sự không làm người ta vui đâu.  

 

Cha, với ánh mắt đầy chân thành, tiếp tục vỗ vai ta, khẳng định thêm:  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

“Cứu tế là việc đại sự liên quan đến dân sinh.”  

 

“Liệt tổ liệt tông của Tạ gia cần con, Hoàng thượng cần con, cả bách tính Lĩnh Nam cũng cần con…”  

 

Aaaa!  

 

Cha ta bốc lửa rồi!  

 

Đó gọi là một bài diễn thuyết đầy nhiệt huyết, nước mắt tuôn rơi!  

 

Nhưng ta không ăn nổi chiêu này, bĩu môi, lắc đầu, tràn đầy khinh bỉ:  

“Con không đi đâu.”  

 

Cha: “Xóa tên khỏi gia phả!”  

 

Ta: “Khởi hành ngay bây giờ!”  

 

06

 

Bùi Văn Khánh khoác chiến bào, dẫn binh chờ ta ở cổng thành.  

 

Thiếu tướng quân trẻ với mái tóc buộc cao đúng là cực kỳ thu hút, nhưng ta tạm thời không có tâm trạng để thưởng thức.  

 

Lúc này, nam nhân chỉ khiến tốc độ rút đao của ta chậm lại.  

 

Quãng đường hơn mười ngày đến Lĩnh Nam bị ta rút ngắn xuống một nửa.  

 

Sau đó, ta bắt tay vào xây đê, sửa đập, mở kho lương, giữ vững trật tự.  

 

Không dám tham lam, ta còn lén vét sạch kho quỹ riêng để bù vào.  

 

Tất nhiên, thứ bị vét là kho tiền của ca ca ta.  

 

Dù gì danh nghĩa cũng là của hắn.  

 

Cuối cùng, ba tháng sau, Lĩnh Nam tràn đầy sức sống.  

 

*

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/mot-cuoc-cuoi-thay-mot-lan-ga-the/4.html.]

 

Tối hôm ấy, Bùi Văn Khánh vào phòng ta, giúp ta xoa bóp vai lưng.  

 

Nhưng càng xoa, tay hắn càng không yên phận.  

 

“Nương tử, thiên tai đã qua, nạn dân cũng được an trí ổn thỏa rồi.”  

 

Ta hơi nghiêng đầu, liếc mắt nhìn:  

 

“Ừ, vậy thì liên quan gì đến chuyện chàng sờ ta?”  

 

“Phu quân của nàng đã giữ gìn suốt gần bốn tháng, hơn một trăm hai mươi ngày. Nương tử biết ta đêm nào cũng khó ngủ không?” Bùi Văn Khánh lúc này hoàn toàn khác với dáng vẻ nghiêm nghị khi giám sát ban ngày, giờ đây lại ra vẻ đáng thương.  

 

Ta là người từ nhỏ có một ưu điểm – rất thẳng thắn.  

 

“Chàng khó ngủ mỗi đêm là do ban ngày ta giám sát, còn ban đêm chàng cũng đi giám sát đó thôi.”  

 

“Chàng đâu thể ngồi đó mà ngủ được.”  

 

Bùi Văn Khánh nghẹn họng, không nói nổi lời nào.  

 

Cuối cùng, ta an nhiên đi vào giấc ngủ hạnh phúc.  

 

Còn hắn thì không được như ý.  

 

***

 

Đêm hôm sau, Bùi Văn Khánh lại đến.  

 

Hắn khoác một bộ cẩm bào đang thịnh hành nhất hiện nay, ăn mặc như một con công đực đang tìm bạn tình.  

 

Lời từ chối còn chưa kịp thốt ra, chỉ một cú kéo nhẹ, y phục đã hoa lệ rơi xuống!  

 

Lộ ra cơ bắp rắn chắc mạnh mẽ.  

 

Cơ ngực, cơ bụng, cảnh không dành cho trẻ nhỏ…  

 

Chả trách thủ hạ nói với ta rằng hôm nay Bùi Văn Khánh đã lén hẹn vị hoa khôi nam đứng đầu Nam Phong quán ra tửu lâu, thì thầm hỏi chuyện suốt một canh giờ, lúc đi còn mang theo một bộ cẩm bào.  

 

Hóa ra là học mấy trò quyến rũ của lũ hồ ly này.  

 

Thật là vụng về.  

 

Thôi vậy, chịu bỏ công vì ta là được.  

 

Hôm nay, hãy cùng chúc mừng nam nhân này – sắc dụ thành công!  

 

***

 

Gần sáng, ta đẩy nhẹ Bùi Văn Khánh, lúc này dường như vẫn còn chưa thỏa mãn.  

 

Khóc lóc than thở:  

 

“Huhu, nhan sắc đúng là hại người…”  

 

07

 

Đến kinh thành trước ta và Bùi Văn Khánh không ai khác chính là—  

 

Tin đồn sốt dẻo về ca ca ta và Bùi Văn Khánh.  

 

Bởi vì ta đến đây trong thân phận của ca ca.  

 

Dù Bùi Văn Khánh suốt thời gian khắc phục hậu quả thiên tai, đêm nào cũng lén lút vào phòng ta, nhưng những hành động vô tình thân mật giữa ta và hắn lại bị người ngoài hiểu lầm là: ca ca ta và Bùi Văn Khánh quan hệ mập mờ.  

 

Đừng hỏi tại sao ta còn đang ở Lĩnh Nam mà biết được chuyện ở kinh thành.  

 

Vì ca ca ta lại gửi thư cho ta, không một câu khách sáo, vừa mở đầu đã tung thẳng con át chủ bài:  

 

“Tạ Tri Tuyết, muội nói xem tại sao người ta gọi ta là *hảo thê huynh* của Tạ gia Đại Lang hả?”  

 

 

Loading...