Mối hận truyền kiếp - 5
Cập nhật lúc: 2024-06-12 10:39:30
Lượt xem: 1,723
13
Đôi mắt của Kim An đỏ bừng, lộ rõ sự căm g--hét. Chỉ còn một bước nữa là chàng sẽ cưới được ta. Chàng vùng vẫy thoát khỏi sự kiềm chế của binh sĩ và tấn công Tần Diên Ngọc.
Một thanh kiếm sắc nhọn đ.â.m vào lưng chàng. Kim An nằm trên vũng máu, chàng bò về phía ta.
Ta bị Tần Diên Ngọc giữ chặt, cho dù ta có cắn môi, móng tay dính m.á.u túm lấy tay hắn, hắn vẫn không chịu buông ta ra.
Một lúc lâu sau, hắn mới để ta đi, vẻ mặt hắn đầy vẻ nham hiểm: "Diên Diên, trẫm không trách lầm nàng, nàng thật sự có quan hệ tình cảm với Kim An.
"Trẫm đã tống nàng vào lãnh cung, đó là lỗi của nàng.
"Xem ra trẫm còn chưa trừng phạt nàng đủ, nàng cũng ăn năn chưa đủ."
Tần Diên Ngọc nói xong, lạnh giọng ra lệnh: "Tới đây, xé Kim An thành tám mảnh!"
“Không!” Ta đau lòng hét lên, muốn lao tới bảo vệ Kim An.
Tần Diên Ngọc kéo ta vào lòng, hai vệ binh kéo Kim An ra khỏi vũng máu. Ta kêu lên và bất lực nhìn họ dùng kiếm chặt đứt cánh tay của chàng.
Kim An rên rỉ đau đớn, miệng đầy máu: "Diên Diên, đừng buồn, ta sẽ cùng nàng đi xuống địa phủ."
Hóa ra chàng đã đoán được rằng thời gian còn trên trần gian của ta rất ngắn ngủi. Binh sĩ lại chặt cánh tay còn lại của chàng.
ngủan Diên Ngọc bệnh hoạn nhìn ta: "Diên Diên, nàng cầu xin cho hắn đi."
Máu không ngừng tuôn ra từ miệng Kim An, chàng dùng hết sức nói: "Diên Diên, đừng cầu xin hắn. Thân thể ta tuy không trọn vẹn nhưng tình yêu ta dành cho nàng luôn trọn vẹn."
Ta nhìn Kim An, nước mắt chảy dài trên mặt: “Kim An, lúc trở về, vốn dĩ thiếp muốn tự tay đút cho chàng một bát canh Mạnh Bà, nhưng lại không đành lòng để chàng quên thiếp... Chính thiếp đã hại chàng, thiếp nợ chàng, kiếp sau nhất định thiếp sẽ trở lại với chàng."
"Diên Diên, đừng khóc, ta ở Vong Xuyên chờ nàng..." Kim An thở ra.
Tần Diên Ngọc sửng sốt: "Diên Diên, hắn vừa nói gì vậy? Không phải canh Mạnh Bà dành cho người c--hết sao? Tại sao nàng lại quay lại cho Kim An ăn canh Mạnh Bà?"
“Đúng vậy, Mạnh Bà nói canh Mạnh Bà còn gọi là canh Âm Dương, một bát dành cho người c--hết, một bát dành cho người sống.
“Ta phải tự tay mình đút cho người mình yêu sâu đậm nhất món canh Mạnh Bà thì mới có thể đầu thai.
"Tần Diên Ngọc, người ta yêu sâu đậm nhất là Kim An. Nhưng bây giờ chàng đã c--hết, không cần phải uống canh Mạnh Bà nữa."
Sắc mặt Tần Diên Ngọc càng lúc càng lạnh lùng, nhất là khi ta nói: “Người ta yêu sâu đậm nhất là Kim An”, ánh mắt của hắn lộ vẻ khó tin.
"Không thể nào! Diên Diên, trái tim của nàng chỉ có thể thuộc về trẫm!"
"Tần Diên Ngọc, ta đối với ngươi chỉ đơn giản chỉ là chủ nhân và tôi tớ." Ta mỉm cười nhẹ nhàng, gỡ chiếc trâm trên đầu xuống, dùng toàn lực đ.â.m vào n.g.ự.c để đi theo Kim An.
14
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/moi-han-truyen-kiep/5.html.]
Ta chưa c--hết, nhưng ta đang ở rất gần cái c--hết. Bất tỉnh được một ngày thì ta tỉnh lại. Ta có một ngày để báo cáo với địa phủ. Kim An đang đợi ta ở đó.
Khi ta mở mắt ra, Tần Diên Ngọc đang ngồi ở mép ghế, nắm tay ta.
Hắn đã trải qua rất nhiều thăng trầm chỉ trong một đêm. Đây là những gì ta muốn thấy.
Nghĩ đến hoàn cảnh bi thảm của Kim An, ta ước gì mình có thể lột da Tần Diên Ngọc ăn tươi nuốt sống hắn.
Hắn đỏ mắt hỏi ta: “Diên Diên, trước khi c--hết, thật sự là nàng có thai cốt nhục của trẫm sao? Nàng mang thai được bao nhiêu tháng rồi?”
Lời nói của hắn như một con d.a.o sắc bén, cắt đứt vết sẹo của ta một lần nữa. Nếu ta đau thì hân phải cũnh phải đau.
Ta lạnh lùng nói: “Ta đã mang thai được ba tháng, nhưng ngươi không xứng đáng làm phụ thân của đứa trẻ.”
Tần Diên Ngọc bị lời nói của ta chọc giận: "Trẫm không xứng? Vậy thì ai xứng? Chẳng lẽ là tên Kim An đã bị trẫm c.h.é.m thành từng mảnh đó sao?"
Ta ước gì ta có thể đ.â.m c--ết Tần Diên Ngọc ngay lập tức.
Ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Tần Diên Ngọc, ngươi có ý đồ gì? Kim An và ta đã cùng ngươi đi qua con đường khó khăn nhất, bây giờ hãy nhìn xem kết cục của chúng ta?"
“Trẫm đã nói tất cả là lỗi của Kim An. Khoảnh khắc trẫm biết được hắn yêu nàng đến vô vọng, trẫm đã muốn hắn c--hết đi.
"Diên Diên, trâm bảo nàng ở lãnh cung suy ngẫm, nhưng đêm nào nàng cũng bí mật gặp hắn, nàng đem mặt mũi ta để ở đâu?"
Tần Diên Ngọc không có ý định ăn năn, hắn cảm thấy Kim An và ta mới là người sai.
“Haha.” Ta bật cười: “Mỗi đêm chàng và ta gặp gỡ bí mật chỉ là vì chàng lén mang đồ ăn đến cho ta thôi.
"Ngươi không biết ta đau dạ dày đến thế nào, ngươi ăn sung mặc sướng nên đâu có biết được."
15
Tần Diên Ngọc không nghe được những gì ta nói, hắn ngoan cố tin rằng Kim An và ta đã phản bội hắn: "Trẫm đối xử với Kim An không tệ nhưng hắn đích thân đến tìm trẫm để xin phép cho nàng rời cung cùng với hắn. Thật là buồn cười quá mức, sao trẫm có thể nhường nàng cho hắn?
“Trẫm phái hắn đi làm nhiệm vụ cận kề cái c--hết, nói rằng chỉ cần hắn sống sót trở về, trẫm sẽ để nàng rời đi, nhưng hắn lại thực sự tin.
"Hắn đã may mắn sống sót trở về, nhưng vậy thì sao?
"Diên Diên, Kim An bây giờ đã c--hết rồi, chỉ cần nàng thay đổi ý định, trẫm sẽ đối xử tốt với nàng. Ta sẽ truyền thái y giúp nàng dưỡng sức khỏe mạnh trở lại. Chỉ cần nàng sinh ra long tự cho ta, ta sẽ lập hắn làm Thái tử! Ta cũng sẽ lập nàng làm Hoàng hậu, chỉ cần nàng trung thành với ta."
Tần Diên Ngọc âu yếm chạm vào tóc ta nhưng ta tránh mặt hắn.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Giọng ta lạnh lùng: “Tần Diên Ngọc, đừng lừa dối bản thân, ta đã c--hết rồi.”
Ta chật vật ngồi dậy, Tần Diên Ngọc tới đỡ ta: "Diên Diên, nàng định làm gì?"
"Ta sẽ chôn cất Kim An để chàng yên nghỉ."
Tần Diên Ngọc hạ lệnh: "Đừng đi!"