Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mộ Tuyết tái sinh - 2

Cập nhật lúc: 2024-12-31 14:10:04
Lượt xem: 834

Phụ thân giơ tay ngắt lời nàng ta: "Tuy rằng bây giờ con được phong làm Nhu phi, nhưng hiện tại đang ở Tô phủ ta, chính là nữ nhi của Tô Đàm ta. Con có hiểu không?"

 

Tô Mộc Nhu cúi người quỳ xuống: "Là lỗi của nữ nhi, nữ nhi ở đây xin lỗi phụ thân, mẫu thân.”

 

Phụ thân thấy thế, sắc mặt mới khá hơn một chút, lại giáo huấn thêm một trận nữa mới rời đi.

 

Không vì nguyên nhân nào khác, phụ thân ta sợ Tô Mộc Nhu ở trong cung đắc ý vênh váo, gây họa cho Tô phủ. Chỉ tiếc, nàng ta sẽ không hiểu dụng tâm của phụ thân.

 

3

 

Tô Mộc Nhu dùng xong bữa trưa, vẫn lề mề ở trong phủ, mặc cho cung nữ thúc giục như thế nào, nàng ta cũng không khởi hành hồi cung. Sắp đến giờ Dậu, Tô Mộc Nhu còn chưa có ý định rời đi.

 

Theo lý thuyết, nữ tử đã vào cung, không có tình huống đặc biệt, không được qua đêm ở nhà mẹ đẻ. Nhưng Tô Mộc Nhu vẫn kéo dài thời gian không về cung, nhất định là trong cung đã xảy ra chuyện gì.

 

Ta lập tức phái Tiểu Thúy âm thầm hỏi thăm. Tiểu Thúy đi hỏi thăm còn trở về, Tô Mộc Nhu đã bị cưỡng ép trở về cung.

 

Nhìn vẻ mặt hoảng sợ kháng cự của nàng ta lúc gần đi, ta càng tò mò về chuyện trong cung. Chỉ là tin tức Tiểu Thúy mang đến làm cho ta có chút thất vọng. Nàng nói sau khi Tô Mộc Nhu vào cung, hàng đêm hầu tẩm, ban thưởng không ngừng.

 

Ta nghe xong lông mày nhíu lại, trong này chắc chắn có mờ ám. Nếu đúng như Tiểu Thúy nói, Tô Mộc Nhu không có khả năng kháng cự như thế. Ta không thể lý giải được, nhưng nghĩ việc này cũng không có quan hệ gì tới ta, cho nên cũng không thèm nghĩ nữa.

 

Nhưng ta không suy nghĩ, không có nghĩa là Tô Mộc Nhu không suy nghĩ.

 

Từ sau khi hồi cung, nàng ta liên tục viết thư, còn không ngừng phái người mời ta vào cung. Ta lại không ngốc, giữa ta và nàng ta không hề có tình cảm tỷ muội đáng nói, đây không phải rõ ràng là Hồng Môn Yến sao.

 

Ta từ chối lời hẹn của nàng ta, đeo bao quần áo chuẩn bị ra ngoài lang bạt một chuyến. Nhưng vừa mới hành động, đã bị mẫu thân ta kéo xuống.

 

"Tô Mộc Tuyết, hiện tại cánh con cứng rồi nên học thói trèo tường đúng không?"

 

Ta bịt lỗ tai cầu xin tha thứ: "Mẫu thân, người nhìn lầm rồi, nữ nhi ngứa tay chân, trèo chơi thôi.”

 

Mẫu thân ta đoạt lấy bao quần áo của ta: "Vậy sao?"

 

Ta chưa kịp ngụy biện, đã bị mẫu thân nhốt lại.

 

Tiểu Thúy có chút hả hê khi thấy người ta gặp họa, mỗi ngày đều kể cho ta nghe những chuyện thú vị bên ngoài. Ngày hôm đó ta nghe được chuyện phiền lòng, quơ gối đầu ném về phía nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/mo-tuyet-tai-sinh/2.html.]

 

Hồi lâu không có động tĩnh truyền đến, ta từ trên giường ngồi dậy. Chỉ là đợi ta thấy rõ người tới, lại sửng sốt. Người nọ ôm gối mềm chậm rãi tiến lên, ánh mắt hơi tủi thân: "A Tuyết, cùng trẫm hồi cung được không?”

 

4

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Ta nhanh chóng đứng dậy sửa sang lại góc váy: "Thần nữ tham kiến Hoàng thượng.”

 

Âu Dương Thần muốn đỡ ta dậy, lại bị ta lơ đãng tránh đi. Ta nghe thấy một tiếng thở dài trên đầu: “A Tuyết, nàng thật sự muốn đối với trẫm như thế sao?”

 

Ta không trả lời, cúi đầu giả chết. Hắn lại kéo tay áo của ta nói quá trời nói. Chỉ tiếc là, lỗ tai của ta có chút vấn đề, nghe không rõ lắm. Sau đó ta gây sự với hắn khiến chúng ta tan rã mà không được vui vẻ gì.

 

Âu Dương Thần nổi giận đùng đùng rời đi, còn bảo ta tự giải quyết cho tốt. Sau khi hắn đi không bao lâu, phụ thân liền mang theo gia pháp tới.

 

“Lão gia, lão gia, không được.” Mẫu thân ta hai mắt đẫm lệ, một đôi tay gắt gao ngăn cản phụ thân làm cho ông không thể động đậy.

 

“Phụ thân đại nhân, nữ nhi biết sai rồi, nữ nhi đến từ đường phạt quỳ.”

 

Sau khi nhận được tín hiệu của mẫu thân, ta lấy đệm bảo vệ đầu gối dưới giường chạy tới từ đường.

 

Chuyện này đối với ta mà nói đã là chuyện thường như cơm bữa. Đang lúc ta dựa vào đệm hương bồ gà gật, phụ thân kéo ta ra.

 

“Xe ngựa đã đến, mau thu xếp tiến cung, bồi tội bệ hạ cho tốt.”

 

Tiến cung? Nghe được hai chữ này, cơn buồn ngủ của ta lập tức giảm đi ba phần.

 

Lần này không cho ta cự tuyệt, sau khi trang điểm cho ta xong, tỳ nữ của phụ thân mạnh mẽ đưa lên xe ngựa.

 

Dọc theo đường đi đều có người của phụ thân đang âm thầm theo dõi, ta muốn trốn nhưng không thể trốn. Kỳ quái chính là, sau khi ta tiến vào cửa cung, lại bị đưa tới cung của Tô Mộc Nhu.

 

Ngự tiền tổng quản, Tiểu Đức Tử nói đầy hoa mỹ: "Tỷ muội ôn chuyện.”

 

Nhưng ta và nàng ta lấy đâu ra chuyện cũ mà ôn, chỉ sợ là dê vào miệng cọp.

 

Còn chưa vào cửa, ta đã nghe thấy tiếng vang loảng xoảng. Tô Mộc Nhu vẫn chưa thay đổi được tính tình. Trong cung cũng không thể so với Tô phủ, đồ sứ ở đây cái nào cũng có giá trị ngàn vàng, nghĩ đến đó ta thấy đau lòng.

 

Loading...