Minh Hi thời loạn thế - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-08-26 16:13:57
Lượt xem: 1,184
Một canh giờ sau, thủ lĩnh của phản quân tự biết không địch lại quân Tề vương, mang theo của cải đã vơ vét được tiếp bỏ thành mà chạy.
Thời điểm hừng đông, trong thành còn lại rải rác phản vài phản quân bị bách tính tức giận thảm sát , Thư Châu rốt cục được cứu.
Tin tức trong nháy mắt truyền ra, thể lực ta không chống đỡ nổi nữa, ngã trên mặt đất.
Lương Vân đi cùng cũng ngã đổ vào bên cạnh ta.
Vương mama, Lý mama, tất cả mọi người đều nằm ở trên mặt đất.
Mọi người cùng nhau cười thật lớn.
Trong tiếng cười trruyền đến tiếng Triệu Ấu Như kêu to.
Lúc này nàng ngược lại là tỉnh táo lại, liều mạng gõ cửa phòng, vội vàng hỏi:
"Phản Quân có phải là trốn rồi không?
" Tề vương điện hạ có phải là đánh thắng rồi?
"Người đâu tới đây, thả ta ra ngoài, ta muốn gặp Tề vương điện hạ."
10.
Cửa thành mở rộng, bách tính hoan hô nghênh đón quân Tề vương vào thành.
Cảnh này ta đời trước cũng trải qua, nhưng nó lại thành ngày thống khổ nhất tring cuộc đời của ta.
Đã sống lại một lần, sao có thể không để Triệu Ấu Như nếm thử một chút nỗi đau đó của ta nhỉ?
Ta lệnh người đem Triệu Ấu Như thả ra.
Nàng chạy đến cổng lớn, nhìn quang cảnh trên đường, lập tức vui đến phát khóc.
"Ta liền biết Tề vương điện hạ sẽ đánh thắng, ta biết mà."
Nhìn dáng vẻ cảm động này phảng phất như nàng ta cũng kinh lịch qua trận đại chiến này vậy, hoàn toàn nhìn không ra bộ dạng sợ hãi kém chút tè ra quần mấy canh giờ trước.
Sau đó, Triệu Ấu Như chạy về gian phòng bên trong, đem mình nghiêm túc ăn mặc một phen, thời điểm trở ra đã đổi lại nữ trang.
Nàng không kịp chờ đợi chạy về phía cổng lớn, lại không phát hiện ta sớm đã tại hành lang đợi nàng.
Ta một gậy vung về hướng đầu gối của Triệu Ấu Như, tiếng lanh lảnh vang lên, là thanh âm xương cốt vỡ vụn.
Ta nhìn nàng cả người nhào tới trước một cái, mặt hướng xuống đập tại gạch xanh trên mặt đất, một chiếc răng cửa trong nháy mắt lung lay.
Ta giữ lại cái mạng nhỏ của nàng là để cứu bách tính thành này.
Cũng không phải vì để cho nàng hưởng thụ thành quả thắng lợi.
Triệu Ấu Như miệng đầy chảy máu, nằm trên mặt đất kêu rên không thôi: "Triệu Minh Hi! Ta đắc tội ngươi cái gì? Ngươi tại sao muốn đối xử với ta như vậy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/minh-hi-thoi-loan-the/chuong-6.html.]
Ta cũng không buồn giải thích với nàng ta làm gì.
Tựa như đời trước, ta cũng không hiểu vì cái gì Triệu Ấu Như phải đối xử với ta như vậy.
Ta càng nghĩ càng không thông, càng là thống khổ, càng lâm vào ma chướng.
Ta giả bộ như nghe không hiểu : "Muội muội nói cái gì đó? Ta đây đều là vì an toàn của ngươi."
" Dù nói phản quân đã bị đánh chạy, nhưng thắng bại là chuyện thường của binh gia, ai biết bọn hắn có thể ngóc đầu trở lại hay không? Vẫn là ở nhà tốt hơn, có ta cùng cha coi chừng ngươi."
Nói rồi, ta nhìn về phía cái chân bị thương của nàng, giả bộ như muốn chữa thương, cởi giày ra..
Triệu Ấu Như quát to một tiếng, nhưng đã không kịp, tấm kia bản đồ kho báu từ bên tròn giày của nàng trượt xuống.
Ta vượt lên trước đoạt lại, đưa lên mắt mắt tường tận xem xét: "Đây là vật gì?"
Triệu Ấu Như bị dọa đến sắc mặt trắng bệch: "Ngươi trả cho ta, trả cho ta!"
Ngay cả khi phản quân đột kích cũng không gặp nàng khẩn trương như vậy.
Đó là lẽ đương nhiên, dù sao bức tranh này có quan hệ với vinh hoa phú quý cả đời nàng cơ mà.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Nghĩa lớn vì thiên hạ trong miệng nàng có thực hiện được hay không tất cả đều phải dựa vào cái bản đồ này, sao có thể không khẩn trương cho được?
Ta chờ mấy ngày, không có vạch trần việc này, chính là vì chờ giờ khắc này.
Ta cầm bản đồ đứng lên, con mắt dần dần tỏa sáng.
"Thì ra, Triệu gia chúng ta thật sự có một bản đồ kho báu a."
Sau đó quay người đem ném vào trong chậu than.
Ngọn lửa bùng lên.
Tan thành mây khói.
11.
Từ thời khắc này, Triệu Ấu Như không khác gì một kẻ c.h.ế.t rồi, chỉ còn lại một cái xác không hồn.
Bất luận người khác nói cái gì làm cái gì, nàng hoàn toàn không có phản ứng.
Triệu Ấn thảm hại hơn nhiều, nghe nói ta đem bản đồ kho báu đốt trong nháy mắt liền thân thể ưỡn một cái, ngất lịm.
Khi tỉnh lại lần nữa không chỉ có thân dưới không cử động được, mà thân trên cũng liệt nốt.
Toàn thân trên dưới chỉ còn một đôi mắt, gắt gao trừng mắt ta, phảng phất muốn trừng c.h.ế.t ta.
Ngay tại lúc bầu không khí trong nhà làm ta vô cùng hài lòng thì ta lại được đón Tạ Tấn đến nhà bái phỏng.
Lấy lại Thư Châu ngày thứ hai, Tạ tấn mệnh Tri phủ kiểm người còn sống sót trong thành nội, ngay lúc ấy thì lại thấy danh sách của Triệu gia.
Tổ tiên Triệu gia mấy đời đều là quan trong triều, thẳng đến đời Triệu Ấn mới bởi vì tàn tật vô duyên quan trường.
Tạ Tấn công bố, mình đã đến Thư Châu, theo lý phải là đến đây thăm viếng một chút.