Mèo Không Dễ Chọc - CHƯƠNG 6
Cập nhật lúc: 2024-07-24 20:15:23
Lượt xem: 99
17.
Lam Bạo bắt đầu gửi chuột c.h.ế.t cho tôi mỗi ngày. Hắn cũng không nói chuyện với tôi mà chỉ ném con chuột trước mặt tôi rồi bỏ đi.
Bắt đầu có tin đồn lan truyền rằng tôi đã cướp bạn trai của Ruth.
Có trời mới biết, cướp đi bạn trai của ả chỉ là chuyện nhất thời mà thôi. Mỗi ngày tôi đều rất bận rộn, không có thời gian quan tâm đến chuyện yêu đương.
Con mèo không lông lại đến tìm tôi.
"Em vốn tưởng rằng chị chỉ là muốn ép em rời đi mới chê em xấu, không ngờ chị thật sự thấy em xấu. Lam Bạo đẹp trai nên chị mới dẫn hắn đi bắt chuột, em hận chị!"
Đối mặt với lời tố cáo đẫm nước mắt của nó, tôi khóc không ra nước mắt.
Rõ ràng mùa xuân năm nay đã qua lâu rồi, sao hoa đào thối* của tôi bây giờ mới nở, còn một lần nở hai đóa là sao?
*Ý chỉ có người theo đuổi mình mà mình không thích người ta
18.
Gần đây tôi bắt đầu ở ẩn để tránh mặt Lam Bạo và mèo không lông.
Nợ tình là thứ rắc rối đau đầu nhất, không muốn bị dính vào thì chỉ còn cách trốn tránh.
Tôi cố gắng đi một mình, hiếm khi đi đến những nơi đông người.
Không ngờ sự khiêm tốn của tôi lại tạo cơ hội cho người khác lợi dụng.
Thấy tôi lạc đàn, Ruth tìm người giúp đỡ, chặn tôi ở trong một con hẻm vắng.
Tôi đã đánh giá thấp sự âm hiểm của ả.
Ruth đứng trên mái ngói, bên cạnh ả là một con mèo đồi mồi chột mắt, theo sau còn có hơn chục con mèo hoang.
Tất cả đều vểnh đuôi, khom người, mắt lom lom nhìn chằm chằm tôi.
Con mắt bị mù của con mèo đồi mồi kia là do tôi cào. Kẻ thù gặp nhau lập tức đỏ mắt, bọn tôi không cần chào hỏi gì đã lao vào chiến đấu.
Mèo đồi mồi và tôi từng chiến một trận. Tôi đã cào mù một mắt của nó, nó xé một nhúm lông của tôi.
Tôi bị hói suốt nửa năm mới hết, nhưng nó đã vĩnh viễn bị chột, xem như tôi đã hơn nó một bậc.
Trong suốt một thời gian dài, bọn tôi nước sông không phạm nước giếng.
Nhưng lần này nó mang theo nhiều đàn em như vậy, lại đặc biệt chọn lúc tôi một mình để tấn công, hiển nhiên là không có ý định để tôi sống tiếp.
Được thôi, tôi cũng không sợ, g.i.ế.c một con hoàn vốn, g.i.ế.c hai con kiếm lời.
Cả đám kêu meo meo xông lên, đánh đến một mất một còn. Nhất thời, trong hẻm vắng tiếng mèo kêu inh ỏi, mảnh ngói bay đầy trời.
Bỗng có tiếng chó sủa vang lên, tôi liếc nhìn qua, là Lông Vàng, người quen cũ của tôi.
Ngày xưa, tôi từng bắt gặp mấy đứa trẻ nghịch ngợm hành hạ con trai nó, tôi đã ra tay cứu con trai nó một mạng.
Kết quả là hai đứa trẻ nghịch ngợm kia chuyển mục tiêu thành tôi. Đó là trận chiến đầu tiên của tôi với con người.
Nói chung tôi cũng không có va chạm gì với con người, nhưng tôi không thể trơ mắt nhìn bọn họ ngược đãi động vật được. Tôi thích xen vào chuyện của người khác như vậy đó.
Lần đó, bởi vì xen vào chuyện của người khác mà tôi suýt chút nữa hại c.h.ế.t bản thân.
Hai đứa trẻ nghịch ngợm không làm gì được tôi nhưng bọn chúng còn có cha mẹ.
Người lớn nói rằng tôi thành tinh rồi, muốn đánh c.h.ế.t tôi ngay tại chỗ. Họ dùng lưới tóm lấy rồi ném đá vào tôi.
Sau đó, chị Trì Nguyệt xuất hiện tôi mới có thể nhặt về một cái mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/meo-khong-de-choc/chuong-6.html.]
Tôi vừa thất thần chốc láy đã bị một đàn mèo bay đến tấn công, tôi hét lên với Lông Vàng: “Nhớ giúp tôi nhặt xác nhé!”
Lông Vàng ở dưới sốt hết cả ruột, lo lắng gào khóc, nhưng nó không thể làm gì được, nó cũng không biết leo mái nhà.
Tôi nghĩ mình sắp chết, bởi vì tôi nhìn thấy ông nội.
Ông nội đặt tôi lên bàn, dùng ngón tay chỉ vào "Bách khoa toàn thư loài mèo": "Con xem, con chính là mèo Khao Manee, là hào kiệt trong loài mèo, là điềm lành"
Tôi thè chiếc lưỡi nhỏ nhắn màu hồng của mình ra l.i.ế.m ngón tay ông.
Đúng thế, tôi là Ngân Bình, là con mèo mạnh mẽ nhất.
19.
"Tỉnh rồi, chị đại tỉnh rồi."
"Mau đem nước tới, chị ấy lè lưỡi kìa, nhất định là chị ấy muốn uống nước!"
…
Không biết là kẻ nào ồn ào như vậy, quấy nhiễu giấc mơ đẹp của người khác.
Tôi cố gắng mở mắt.
Chết tiệt, trước mắt tôi rất mơ hồ, không biết là do ghèn mắt hay là do bị đánh sưng lên mà tôi không nhìn rõ được mèo trước mặt.
Tiếng gừ gừ đó chắc chắn là mèo không lông.
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
Tên đang khóc chắc là tiểu đệ của tôi, Tiểu Cân.
Tên có giọng cộc cằn là Cầu Thịt, còn có Vượng Tài, Sầu Riêng, Bánh Mật...
Tất cả bọn họ đều đang vây xung quanh tôi.
Nhặt xác cũng không cần nhiều người như vậy chứ, chẳng lẽ là đang làm lễ truy điệu sao?
Có một cái miệng mèo cúi xuống, đút nước vào miệng tôi, tôi suýt chút nữa sặc chết.
Sau khi tỉnh lại, tôi dùng hết sức hét lên: “Là thằng ngu nào, lại dám nhân lúc gặp khó khăn mà chiếm tiện nghi của bà, bà đây g.i.ế.c c.h.ế.t mày!”
"Là tôi."
Là Lam Bạo.
Tôi ngậm miệng lại, mọi người đều đang ở đây, có thể nói ít đi câu nào hay câu nấy
Tôi không muốn tin đồn lan ra.
20.
Nhưng tin đồn dường như bay đầy trời.
Chỉ là lần này hơi khác đi một chút.
Lan Bạo là thanh mai trúc mã của tôi, trời xui đất khiến mà bọn tôi đã lạc mất nhau, nhưng hắn chưa bao giờ ngừng việc tìm kiếm tôi. Cuối cùng trời không phụ người có lòng, khi gặp lại, nam chưa cưới nữ chưa gả.
Tất cả đám mèo trong khu đều nói rằng người yêu nhau cuối cùng đến được với nhau.
Về phần Ruth, ả là một con mèo kỹ nữ lăng nhăng, cặp kè với mọi con mèo đực mà ả gặp.
Ả thậm chí còn cấu kết với con mèo đồi mồi ở Thành Đông để bắt nạt những con mèo ở trong khu. Ả ta đúng là cái loại ăn cây táo rào cây sung.
Đáng đời ả bị chủ nhân đưa đi triệt sản.
Ồ, triệt sản sao, tôi khá là mong chờ đấy.