MẸ TÔI RẤT THÍCH SĨ DIỆN - Chương 7 - Kết thúc
Cập nhật lúc: 2024-09-03 20:18:50
Lượt xem: 972
Nửa đêm, tôi nghe thấy ngoài phòng khách truyền tới tiếng bước chân, dẫm lên sàn gỗ cọt kẹt nghe như lúc có lúc không. Tôi ngồi dậy, điện thoại rơi xuống sàn phát ra tiếng.
Tiếng bước chân trong không gian chợt biến mất, tôi lập tức tỉnh táo.
Nếu mẹ tôi ở phòng khách thì bà đã phải bật đèn rồi.
Có trộm!
Tôi áp tai lên cửa. Qua 1 lúc, tiếng bước chân nhẹ nhàng lại vang lên.
Tiếng tim đập dữ dội vang vọng trong lồng ngực, tôi lập tức trùm chăn gọi cảnh sát.
Từng giây từng phút trôi qua. Tôi trong lòng chỉ thầm cầu mong hắn ta tốt nhất chỉ tới trộm tiền trộm tài sản mà thôi.
Tôi vừa muốn đi đánh thức mẹ tôi, vừa sợ đánh rắn động cỏ, đang do dự nên làm thế nào, liền nghe thấy 1 tiếng rồi lại liên tiếp 1 tiếng kinh hô truyền ra từ phòng mẹ tôi.
"Mẹ ơi".
Tôi xông ra phòng khách bật đèn, vừa đúng lúc đối mặt với 1 tên đàn ông.
Hắn ta bị mất cảnh giác, lại bị ánh đèn làm cho chói mắt. Nhân cơ hội đó, tôi tiện tay ném cái ấm giữ nhiệt trên bàn vào mặt hắn ta, làm cho nước sôi từ trong ấm chảy từ đầu đến chân, khiến hắn ta bị bỏng hét lên lăn lộn trên đất.
Đúng vào lúc này, cảnh sát mà tôi gọi lúc trước cũng vừa kịp tới, tại hiện trường bắt giữ kẻ gian mang dao.
Tôi vội xông vào phòng mẹ tôi, thấy bà đang nằm trên đất, bụng bị đ.â.m 1 lỗ, đang chảy be bét máu.
Trên xe cứu thương tới bệnh viện, mẹ tôi có tỉnh lại 1 lúc.
Bà nắm tay tôi nói: "Con à, mẹ biết mẹ sai rồi... là mẹ... dẫn sói vào nhà....Nếu mẹ đi trước... con nhớ kỹ, mật khẩu két sắt là...."
Nước mắt tôi chảy dài: "Mẹ ơi, đừng nói nữa".
Bà chưa nói xong lại bị ngất.
Cảnh sát điều tra ra, người xông vào nhà thực hiện hành vi g.i.ế.c người đó, là con trai của dì Trương, tên là Bưu Tử.
Hóa ra ban đầu lão già chồng của dì Trương không chịu thừa nhận hành vi g.i.ế.c người cướp của vì còn thiếu 1 vật chứng quan trọng - chiếc nhẫn đá quý trị giá mấy chục vạn (1 vạn ~ 36 triệu VNĐ) của nạn nhân.
Cảnh sát cũng nhận định chiếc nhẫn đã bị hung thủ lấy đi rồi.
Lão già lại đem giấu nhẫn ở nhà tôi, việc này chỉ có Bưu Tử biết được. Hắn ta lo sợ cảnh sát sẽ tới nhà tôi xét nhà, nên mạo hiểm xông vào tìm đồ.
Tiếc là hắn ta còn non tay, khiến mẹ tôi bị ồn mà thức giấc, trong lúc quá hoảng loạn, hắn ta đã dùng con d.a.o gọt hoa quả mình mang sẵn đi đ.â.m mẹ tôi 1 nhát.
Trước chứng cứ rõ ràng, lão già không còn cách nào khác buộc phải thừa nhận hành vi phạm tội của mình.
Mẹ tôi 1 lời thành sấm, lão già lần này chắc là sẽ phải dựa cột rồi.
Sau khi được cấp cứu, mẹ tôi đã qua cơn nguy hiểm, nhưng thân thể bà vẫn phải chịu tổn thương nghiêm trọng. Theo lời mẹ nói, bà đã gánh chịu đủ mọi tội lỗi của cuộc đời mình rồi.
Đợi sau khi mẹ xuất viện, tôi cho thuê nhà mình, dọn đến ở cùng với mẹ.
Trải qua những chuyện này, mẹ tôi như biến thành người khác, chẳng còn thích cái gì mà thể diện nữa, cũng không để tôi chịu ấm ức nữa.
Em họ đỗ đại học, chồng dì năm trong nhóm gia đình tag thẳng tên tôi muốn tôi mua cho em 1 cái laptop.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/me-toi-rat-thich-si-dien/chuong-7-ket-thuc.html.]
Tôi ngại trở mặt, chỉ có thể định nói đùa cho qua chuyện: "Haha, cháu chỉ mua cho em ruột thôi, em họ cháu không mua đâu".
Không ngờ mẹ tôi lập tức nổi giận đáp: "??? Dựa vào cái gì muốn con gái chị mua? Mấy đứa không có tiền à?"
Chồng dì năm cũng giận luôn: "Đều là người lớn cả, làm gì mà nhỏ mọn thế?"
Mẹ tôi: "Cậu rộng rãi như vậy, sao lúc Tiểu Kỳ nhà tôi đỗ đại học cậu không mua cho nó thứ gì? 2 người từ trước tới nay lì xì cho con chị chưa năm nào vượt quá 200 tệ (~700k). Bao nhiêu năm rồi, đem phần dư còn lại trả cho chị đi".
Tốt lắm rồi! Mẹ tôi vì cái này nghẹn trong lòng bao năm rồi, bây giờ 1 lần nói ra hết cả.
Tôi trong lòng vỗ tay rầm rầm cho mẹ.
Vợ chồng dì năm không nói nữa, mấy người họ hàng thân thuộc cũng nhân dịp này chỉ trích nhà dì năm lợi dụng mẹ tôi bao năm nay, mẹ tôi hoàn toàn thắng lợi.
"Xem xem sau này ai dám chiếm lợi ở nhà mình nữa". Mẹ tôi thần thanh khí sáng, không giống như lúc trước, để giữ thể diện mà tự làm khó chịu mình.
"Đúng rồi, hôm qua mẹ đi dạo gặp mẹ Vương Vũ đấy". Mặt mẹ hiện lên vẻ vui mừng không kiềm chế được.
"Sao thế ạ?" Tôi không để ý hỏi.
Gần đây tôi mới quen được 1 em đẹp trai, cũng rất ít khi nhớ về Vương Vũ.
"Mẹ nó như kiểu già đi chục tuổi, nhìn thấy mẹ liền thở dài, nói thằng con không đứng đắn nhà mình, từ sau khi 2 đứa li hôn, qua lại với ai cũng chỉ được 1 thời gian, đều là do vẫn còn nhớ tới con đấy".
Buồn cười c.h.ế.t tôi rồi, lại còn vẫn còn nhớ tới tôi nữa chứ. Tôi và Vương Vũ làm cùng tòa nhà. Chuyện dưa lê dưa bở liên quan đến anh ta có thể kể từ lễ tân tầng 1 lên đến phòng TGĐ tầng 40 luôn. Mọi người còn bảo tôi li hôn với anh ta thật là chuẩn chỉnh.
Vương Vũ sau đó cũng nói chuyện yêu đương với Lương Tư Thanh, nhưng chẳng được mấy ngày Lương Tư Thanh lại tằng tịu với 1 gym coach đã có vợ, còn nói yêu nhất cảm giác đàn ông trên người của của gym coach đó.
Sau đó còn bị Vương Vũ bắt gian trên giường. Anh ta tức không chịu nổi, nhưng lại bị tên coach kia đánh cho 1 trận, gãy 3 xương sườn, tổn thương nội tạng, suýt thì không qua khỏi.
Sau đó vợ của tên coach đem theo mấy tay đô con anh chị, trực tiếp đến công ty của Lương Tư Thanh, trực tiếp phát sóng trên màn hình lớn video cô ấy ghi được Lương Tư Thanh và tên coach kia gian díu trong nhà mình, khiến cả công ty ngỡ ngàng bật ngửa.
Còn nghe nói Lương Tư Thanh vì chuyện đó mà phát điên muốn nhảy lầu, được cứu rồi nhưng sau đó thần kinh cũng không bình thường.
Tôi đem hết những chuyện này nói cho mẹ tôi nghe, mẹ tôi phấn khích đến khuôn mặt cũng đỏ bừng lên: "Đáng đời cô ta, thật là xả hận!"
"Đúng rồi, mẹ Vương Vũ còn nói, Vương Vũ vẫn còn nhớ con đấy, hỏi mẹ là con vẫn còn độc thân à, con đoán mẹ nói sao?" Mẹ tôi nói rồi lại nói.
"Mẹ nói sao?" Tôi hiếu kỳ.
"Mẹ mắng bà ta: Ban ngày ban mặt mà nằm mơ à? Con gái tôi là độc thân cao quý, ngoại hình thì đẹp, có tiền, có công việc, đàn ông vây xung quanh nó còn đang xếp hàng đầy kia kìa! Mà kể cả nó muốn cả đời không kết hôn sinh con tôi cũng ủng hộ. Tôi ngược lại đề nghị với bà, đem Vương Vũ tới viện kiểm tra đi, tránh cho việc bị con yêu tinh kia lây bệnh thần kinh cho đấy!".
Mẹ tôi nói xong, khuôn mặt đầy sự đắc ý nhìn tôi.
Tôi giơ ngón tay cái với mẹ: "Mẹ, miệng mẹ thật lợi hại, trước đây đã quá lãng phí rồi".
Mẹ tôi ngại ngùng nói: "Trước đây là mẹ sai rồi, con phải chịu ấm ức, mẹ rất hối hận. Sau này mẹ biết nên làm thế nào rồi."
🥰Chỉ thích đi chơi - Gặp bạn khắp nơi
🥰 Truyện được đăng tải FULL ONLY trên page MonkeyD và FB PAGE: Chỉ thích đi chơi - 只能去玩. Các page đăng truyện khác đều chưa được sự cho phép của nhà mình.
Tôi không nói gì, bổ cam đút cho mẹ 1 miếng.
Cuộc sống sau này của chúng tôi, nhất định sẽ ất hạnh phúc!