Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

May mắn đã bỏ lỡ nhau - Chương 8: Đăng kí kết hôn

Cập nhật lúc: 2024-10-20 13:35:08
Lượt xem: 26

Tôi và Kỳ Liên đăng ký kết hôn và cũng nhau uống rượu.

Tôi tỉ mỉ bố trí, chọn lựa áo cưới, tạo cho mình một đám cưới trong mơ.

Từ nay về sau tôi không còn là người không nơi nương tựa nữa, tôi có nhà và gia đình riêng.

Nhưng trong hôn lễ, bạn thân Triệu Ninh lại nói cho tôi biết, Thẩm Yến đặt vé suốt đêm, lao về như điên.

Thật ra tôi không tin lắm.

Dù sao hắn và Liên Sanh thật vất vả mới được ở bên nhau, hắn sẽ không xúc động đến nỗi bỏ Liên Sanh lại và về nước.

Nhưng ta trăm triệu lần không nghĩ tới, hắn sẽ thật sự xuất hiện.

Thẩm Yến trong ấn tượng của tôi, cao ráo, đẹp trai và thật quý phái.

Mà Thẩm Yến bây giờ, sắc mặt trắng bệch, rất tiều tụy, trên tay cầm hộp trang sức, lẳng lặng nhìn tôi và Kỳ Liên.

Thay vì nói nhìn tôi, hắn giống như là đang nhìn Kỳ Liên hơn.

Tôi đã làm hắn giật mình.

Thẩm Yến nhìn Kỳ Liên, lại nhìn tôi, ngoắc ngoắc ngón tay với tôi.

Vừa lúc Kỳ Liên đi chiêu đãi đồng nghiệp, tôi sợ Thẩm Yến gây chuyện, chạy đi tìm Thẩm Yến, dịu dàng cầu xin hắn: "Anh đừng gây chuyện nữa, hôn lễ này đối với tôi rất quan trọng, tôi không muốn có chuyện gì xảy ra.

Mặt Thẩm Yến trầm xuống.

Rõ ràng tôi đang khẩn cầu hắn, nhưng đột nhiên điều đó lại chọc giận hắn.

Hắn nhìn Kỳ Liên xa xa: "Lạc Ninh, giữa anh và hắn, ai trông giống ai?"

Tôi giật mình, không hiểu ý của hắn lắm.

Thẩm Yến hỏi lại một lần nữa: "Bà xã, anh và hắn, ai giống người thay thế hơn?"

Hắn gọi tôi là vợ, như thể chúng tôi vẫn còn ở bên nhau.

Nhưng trước kia chỉ khi lúc hắn có tâm tình tốt, mới có thể gọi tôi là vợ.

Mà lúc tâm tình hắn tốt, đều có liên quan đến Liên Sanh.

Tôi thà để hắn gọi tôi cả tên lẫn họ còn hơn.

Tôi lạnh mặt: "Thẩm Yến, tôi không phải vợ anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/may-man-da-bo-lo-nhau/chuong-8-dang-ki-ket-hon.html.]

Tôi chỉ chỉ Kỳ Liên: "Tôi là vợ anh ấy, có giấy chứng nhận."

Thẩm Yến nhìn tôi chằm chằm không nói một lời, sắc mặt tái mét.

Tôi hơi hối hận vì đã nói như vậy.

Xuất thân đại thiếu gia của hắn, làm cho người ta oán hận như vậy, khó bảo đảm không tùy hứng làm chút gì.

Tôi cứng đờ tại chỗ, nghĩ làm sao có thể mời ông thần này ra ngoài, rồi lại nghe thấy Kỳ Liên đang gọi tôi.

Lòng tôi tràn đầy thấp thỏm, lại không dám lộ ra, trong lòng tất cả đều là khuôn mặt lạnh như băng của Thẩm Yến, cùng với hôn lễ vận mệnh khó đoán của tôi.

Kỳ Liên như là cũng không nhìn ra, ôm tôi vào trong ngực, ôn hòa trấn an bất an của tôi: "Đừng chạy loạn, quay đầu lại tìm không thấy em."  Anh lại vỗ vỗ vai tôi: "Đừng sợ, anh ở đây.

Tôi tựa vào lồng n.g.ự.c Kỳ Liên, nghe nhịp tim vững vàng của anh.

Bất an dĩ nhiên không cánh mà bay, tôi cười gật gật đầu: "Vâng!"

Kỳ Liên cúi đầu hôn lên môi tôi, bị tôi trở tay ôm lấy, hôn trở về.

Chỉ cần Kỳ Liên ở đây, hôn lễ có thuận lợi hay không cũng không thành vấn đề.

Chỉ cần Kỳ Liên ở bên cạnh tôi, thì cái gì tôi cũng không sợ.

Mai

Tôi hôn anh ấy say đắm và cuồng nhiệt.

Một nụ hôn kết thúc, tôi phát hiện Thẩm Yến không thấy đâu.

Không có náo loạn như tôi dự đoán, hắn im lặng rời đi.

Triệu Ninh nói, bước chân Thẩm Yến vội vã, chạy trốn như thể hắn đang tránh né một con thú gì đó.

Mà di động của tôi truyền đến một tin nhắn từ số lạ: "Em chưa từng cười với tôi như vậy."

Triệu Ninh còn ở bên cạnh tôi khoa tay múa chân: "Thẩm Yến hình như bị kích thích, tôi chưa từng thấy hắn chật vật như vậy, còn lảo đảo một chút. Thẩm thiếu gia làm sao vậy?"

Tôi lắc đầu, cái gì cũng không nói, nắm tay Kỳ Liên, thật lâu không muốn buông ra.

Chúng tôi đã nương tựa vào nhau khi còn nhỏ, đã từng hứa hẹn với nhau, và bây giờ cuối cùng chúng tôi đã kết hôn với nhau.

Chuyện gì xảy ra với những người khác không quan trọng.

Quan trọng là tôi đã ở bên người mình yêu.

 

Loading...