Mặt Chim - 2
Cập nhật lúc: 2024-12-13 16:33:11
Lượt xem: 518
03
Không ngờ ông trời có mắt, thật sự để tôi được trọng sinh!
Giống như kiếp trước, lần này, sau khi nhận được kết quả siêu âm 4D, Triệu Hiểu Tình trở về bàn bạc với Từ Khâm. Và cũng không ngoài dự đoán, hắn lại nói ra những lời ngu ngốc giống hệt trước kia:
"Mẹ tôi trước đây sinh mấy đứa chúng tôi, chưa lần nào làm kiểm tra thai kỳ, chẳng phải chúng tôi vẫn khỏe mạnh đó sao?"
"Con còn nằm trong bụng, làm sao mà kiểm tra ra được cái gì? Đừng nghe bác sĩ nói bậy, có khi là do máy móc của họ làm hỏng đứa trẻ thì có."
"Hàng xóm nhà tôi nói rồi, bệnh viện chỉ cố tình dọa nghiêm trọng lên để lừa mình làm mấy xét nghiệm đắt đỏ thôi, đừng có tin!"
Mẹ tôi kể lại những lời này, khiến tôi suýt bật cười đến phát ra tiếng heo kêu.
Trước đây, Triệu Hiểu Tình từng tự hào khoe rằng chồng nó cũng là sinh viên đại học, giống tôi, muốn kéo tôi và chồng nó về cùng một đẳng cấp suy nghĩ.
Sinh viên đại học nào lại nói ra được mấy lời ngu ngốc thế này chứ?
Huống hồ tôi tốt nghiệp trường đại học trọng điểm 985, còn Từ Khâm chỉ là một trường cao đẳng tầm thường. Hai người hoàn toàn không có điểm chung!
Hôm sau, tôi xin nghỉ làm, cố tình tránh mặt Triệu Hiểu Tình khi nó đến tái khám.
Sau đó, nghe đồng nghiệp kể lại, lần này Từ Khâm đã đi cùng nó đến bệnh viện.
Và cũng gây ra một màn náo loạn.
"Ý các người là gì đây?"
"Tôi và vợ tôi đều khỏe mạnh, tại sao con tôi lại bị dị dạng mặt, trí tuệ kém phát triển, chậm lớn?"
Nghe Từ Khâm nói vậy, Triệu Hiểu Tình cũng tức giận:
"Đứa bé chỉ là trông hơi đặc biệt thôi, đây là gương mặt thiên phú làm diễn viên! Các người dựa vào cái gì mà nói nó dị dạng?"
Chuyên gia cố gắng khuyên nhủ, giống như tôi đã làm ở kiếp trước:
"Ngay cả khi không tính đến hội chứng Mặt Chim, chỉ nhìn vào các chỉ số khác, thai nhi cũng phát triển chậm hơn so với những đứa trẻ cùng tuổi thai, đây đã là dấu hiệu bất thường."
Từ Khâm không thèm để ý:
"Chỉ là hơi nhỏ chút thôi, về nhà bồi bổ là được."
Triệu Hiểu Tình cũng gật đầu đồng tình với hắn.
"Nhiễm sắc thể số 8 bất thường không chỉ gây ra trí tuệ kém phát triển, chậm lớn."
"Còn có nguy cơ ngôn ngữ kém phát triển, sức đề kháng yếu, thậm chí kèm theo động kinh, dễ kích động..."
Chuyên gia hết lòng khuyên họ làm xét nghiệm toàn bộ gen ngoại hiện, nhưng càng nghe, mặt mày Từ Khâm và Triệu Hiểu Tình càng khó coi.
Cuối cùng, sự việc còn leo thang thành một vụ gây rối ở bệnh viện, phải gọi bảo vệ can thiệp.
Nghe kể lại, tôi chỉ thấy may mắn vì lần này đã tránh mặt sớm. Nếu không, e rằng mọi chuyện sẽ không dừng lại ở việc phá văn phòng đơn giản như kiếp trước...
Dù sao, kiếp trước tôi đã mất mạng cùng với con mình rồi!
04
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/mat-chim/2.html.]
Tối đó, mẹ tôi gọi tôi về nhà ăn cơm.
Không ngoài dự đoán, tôi lại gặp đôi vợ chồng này ở bàn ăn.
Bữa cơm có bầu không khí vô cùng kỳ quái.
Khi tôi đang im lặng ăn cơm, Từ Khâm mở lời:
"Đứa trẻ này, tôi nhất định phải để Hiểu Tình sinh ra."
"Chúng tôi sẽ không làm bất kỳ xét nghiệm tốn kém nào nữa. Dù nó có là quái thai hay ngốc nghếch, tôi cũng chấp nhận, đó là huyết thống của tôi."
"Nếu sợ cực khổ, sau khi Hiểu Tình sinh con, tôi sẽ ly hôn với cô ấy, con để tôi nuôi, tuyệt đối không liên lụy đến gia đình các người."
Triệu Hiểu Tình hốt hoảng ngay lập tức.
"Chồng ơi, anh nói gì vậy!"
Vừa nói, nó vừa nắm lấy tay Từ Khâm, ánh mắt đầy tình cảm.
"Anh yêu, đời này em đã chọn anh rồi, tuyệt đối sẽ không ly hôn đâu!"
"Yue~"
Quá kinh tởm, tôi không nhịn được mà bật ra một tiếng "yue."
Trước ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống của Từ Khâm và Triệu Hiểu Tình, tôi chậm rãi nói:
"Xin lỗi, do phản ứng thai kỳ thôi."
Không khí bỗng im lặng đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi.
Nhất Phiến Băng Tâm
Phản ứng lại, mẹ tôi vui mừng khôn xiết, vội chạy đi thắp hương tổ tiên.
Bàn ăn lúc này chỉ còn lại ba chúng tôi.
"Triệu Hiểu Minh, chị cũng đang mang thai, chắc chị hiểu được tâm trạng của tôi."
"Tôi không muốn nghe thêm bất kỳ lời khuyên nào bảo Hiểu Tình bỏ thai nữa."
Trong giọng điệu của Từ Khâm thoáng ý uy hiếp.
Còn Triệu Hiểu Tình thì đặc biệt chua ngoa:
"Đúng đó chị, biết đâu đến lúc đó tình trạng của chị còn tệ hơn cả em."
Không hiểu nổi, mang thai thì liên quan gì mà khiến hai người này khó chịu đến thế?
Và nữa, ai bảo lần này tôi sẽ lại xen vào chuyện của họ?
"Hai người là cha mẹ đứa trẻ, xử lý thế nào là chuyện của hai người."
"Tôi làm dì cũng không có quyền nói gì."
"Hai người vui vẻ là được."
Dù sao thì—
Tôi cũng rất muốn xem, một cô vợ nhỏ yêu kiều, một gã đàn ông tầm thường, cùng một đứa trẻ mắc hội chứng Mặt Chim sẽ tạo ra một gia đình "tuyệt vời" thế nào!