Mặt Chim - 1
Cập nhật lúc: 2024-12-13 16:32:45
Lượt xem: 417
01
Nghe câu trả lời của tôi, Triệu Hiểu Tình ngơ ngác.
"Nhưng... nhưng chị là bác sĩ mà, còn A Khâm thì không..."
Trong lòng tôi cười lạnh.
Nhất Phiến Băng Tâm
Cô vẫn nhớ tôi là bác sĩ, còn chồng cô thì không à?
Kiếp trước, khi Hiểu Tình còn chưa chuẩn bị mang thai, tôi đã nói rõ với nó rằng hội chứng Mặt Chim có khả năng di truyền rất cao.
Nhưng nó vẫn quyết tâm mang thai, để rồi hoảng hốt chạy đến tìm tôi:
"Rõ ràng em đã cẩn thận rồi, sao vẫn có thể mang thai... Chẳng lẽ em dễ mang bầu quá à?"
"Chị, đã mang thai rồi thì em muốn thử một lần. Chị sẽ giúp em, đúng không?"
Thấy nó đã quyết tâm, tôi đành bất lực nhắc nhở nó làm kiểm tra định kỳ và chú ý theo dõi sự phát triển của đứa bé.
Nhưng kết quả không khả quan chút nào.
Báo cáo chọc ối cho thấy đoạn lớn gen trên nhiễm sắc thể số 8 bị đồng hợp tử.
Kết quả siêu âm 4D cũng hiển thị rõ ràng các đặc điểm khuôn mặt của thai nhi… gần như giống hệt mẹ nó.
Nhưng lúc ấy, Hiểu Tình lại vô cùng phấn khích, nắm tay tôi ríu rít:
"Chị, đứa bé trông giống em quá. Nó chính là sự tiếp nối của cuộc đời em. Chúng em đều thuộc dạng khuôn mặt giống chim mà!"
"Chị nói xem, sau này nó có cơ hội làm diễn viên và kiếm bộn tiền không?"
Tôi cạn lời vài giây, sau đó giải thích cho nó rằng đứa bé không chỉ bị dị dạng khuôn mặt mà còn có khả năng cao gặp các vấn đề như chậm phát triển.
Để xác định rõ hơn tình trạng của đứa trẻ, tôi thậm chí đã phải nhờ vả giáo sư di truyền học hàng đầu.
Giáo sư đề nghị vợ chồng Hiểu Tình và Từ Khâm làm xét nghiệm toàn bộ gen ngoại hiện để xác định thêm vấn đề.
Kết quả là, Từ Khâm chỉ thẳng vào mặt giáo sư mà chửi bới:
"Suốt ngày chỉ biết kiểm tra kiểm tra!"
"Không xâm lấn đã mất hơn hai nghìn, chọc ối tám nghìn, giờ lại xét nghiệm ngoại hiện hơn mười nghìn nữa!"
"Các người làm bác sĩ chẳng phải chỉ kiếm lời từ việc ép bệnh nhân làm mấy xét nghiệm đắt đỏ này sao? Giống hệt lũ hút máu!"
Giáo sư tức điếng người.
Từ Khâm không quan tâm, kéo Hiểu Tình bỏ đi ngay lập tức.
Nhưng ngày hôm sau, Hiểu Tình lại nước mắt ngắn dài tìm tôi.
Tôi thở dài bất lực:
"Gọi chồng cô đến, làm xét nghiệm toàn bộ gen ngoại hiện đi. Nếu không, chỉ có thể bỏ thai thôi."
"Nhưng thai đã sáu tháng rồi, em cảm nhận được bé cử động... em không nỡ..."
Kiềm chế ý muốn khuyên nhủ thêm, tôi chỉ có thể đứng ở góc độ bác sĩ, cố gắng khách quan giải thích lại tình trạng của thai nhi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/mat-chim/1.html.]
Cuối cùng, Hiểu Tình cũng thông suốt, khóc lóc đồng ý bỏ thai.
Nhưng tôi không ngờ rằng chính chuyện này đã mang lại họa sát thân cho mình.
02
Ca phẫu thuật là do chính Hiểu Tình đồng ý. Nhưng vừa rời bàn mổ, nó đã hối hận.
Về nhà, nó khóc lóc với chồng:
"Chị em đã g.i.ế.c con của chúng ta rồi! Đứa bé đó em đã thấy, nó giống em đến mức không ngờ... Sau này còn có thể làm diễn viên nữa cơ..."
Từ Khâm nghe vậy liền nổi điên, nhân lúc chồng tôi đi công tác, hắn ta với mùi rượu nồng nặc xông thẳng vào nhà tôi.
Mắt đỏ ngầu, hắn gào lên hỏi tôi:
"Tại sao lại hại c.h.ế.t con tao?"
Tôi là bác sĩ điều trị chính của Hiểu Tình.
Người thực hiện ca phẫu thuật bỏ thai cũng là tôi.
Dù quyết định này là của họ, nhưng cả hai vợ chồng vẫn đổ lỗi cái c.h.ế.t của đứa bé lên đầu tôi.
Từ Khâm đập phá khắp nhà tôi.
Tôi ôm bụng – nơi thai nhi chưa lộ rõ – lặng lẽ rút ra ngoài để báo cảnh sát.
Không ngờ, hắn ta quay đầu lại nhìn tôi, ánh mắt đầy oán hận khi thấy tôi bảo vệ bụng mình.
"Cô có thai rồi à?"
"Tại sao con tôi chết, còn cô lại được mang thai?"
"Loại phụ nữ độc ác như cô không xứng đáng làm mẹ!"
Từ Khâm như con bò điên lao thẳng vào tôi.
Tôi muốn chống trả, nhưng bắp chân đột nhiên chuột rút.
Chỉ trong tích tắc, tôi bị hắn đẩy mạnh từ cầu thang xuống.
Máu tuôn xối xả dọc theo chân tôi.
Bụng tôi đau quặn từng cơn.
Hình như tôi có thể nghe thấy tiếng khóc của đứa trẻ vang bên tai.
Trong cơn mơ hồ, tôi thấy Hiểu Tình lững thững bước đến, khóc lóc thảm thiết:
"Chị! Sao chị bất cẩn thế, đứng không vững mà lại ngã cầu thang..."
Không ngờ, trong lúc tôi cận kề cái chết, việc đầu tiên nó làm không phải cứu tôi mà là giúp Từ Khâm rửa tội.
Mạng sống của tôi dần dần trôi theo dòng máu.
Trước khi nhắm mắt, tôi chỉ nghĩ: Nếu được làm lại một lần, tôi nhất định sẽ không nhúng tay vào chuyện của đôi vợ chồng này nữa.
Bọn họ thích thế nào thì mặc, đừng lôi tôi vào nữa!