Mắt Âm Dương - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-06-12 21:05:28
Lượt xem: 382
Tôi bị bệnh nặng một trận. Anh ta liền tranh thủ trong thời gian đó nói với người nhà mình là tôi có việc bận nên không làm tiếp được. Kể từ đó tôi mới biết, anh ta đây là muốn xoá sạch cái tên tôi.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Trong đoạn thời gian tôi bị bệnh kia, đã phát hiện đến số điện thoại của mình cũng bị anh ta đưa vào danh sách đen.
Tôi nhất thời tỉnh ngộ. Hoá ra là anh ta luôn luôn gạt tôi, chỉ là vì muốn chiếm đoạt cơ thể trẻ trung này thôi! Ngay khi phát hiện tôi là một đống phiền phức, anh ta liền lập tức d.a.o sắc chặt dây rối, dứt khoát đuổi thẳng cổ tôi ra ngoài. Hứa hẹn đã từng ngọt ngào đến thế, hoá ra cuối cùng cũng chỉ là trót lưỡi trên đầu môi!
Nhưng sao tôi có thể dễ dàng cúi đầu khuất phục như vậy được!
Sau khi tôi nghỉ ngơi mấy tháng liền mua một sim điện thoại không cần đăng ký chính chủ, lần nữa tiếp tục tìm đến anh ta. Tôi gửi những khoảnh khắc thân mật, vuốt ve gần gũi ngắn ngủi của cả hai tới cho anh ta, lập tức khiến anh ta tức điên đến không kìm được.
Nhưng anh ta cũng phải đành miễn cưỡng đến theo lời hẹn! Mà lần này, tôi muốn anh ta xong đời, muốn ít nhất cũng phải khiến cho cái hình tượng gắn bó hài hòa của cả gia đình này vỡ nát tan hoang!
Bởi vì tôi không chỉ tìm anh ta mà còn tìm đến mẹ của Huy Huy.
Đó là một đêm ánh trăng rất bi thương. Tôi phát hiện ra một chỗ khá yên tĩnh. Đó là một tòa nhà cao tầng chưa được hoàn thiện để hẹn anh ta tới.
Tôi là ôm tâm lý không còn gì để nói, quá lắm thì cùng ch*t chung. Nhưng sau khi anh ta xuất hiện thì chỉ ghét bỏ đủ kiểu, còn lạnh như băng hỏi tôi muốn đòi bao nhiêu tiền thì mới chịu xóa bỏ những hình ảnh kia?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/mat-am-duong/chuong-6.html.]
Tôi là bị chọc giận quá thành cười, may mà cũng đã lén lút gửi tin nhắn kêu mẹ Huy Huy tới.
Nào ngờ… Sau khi mẹ Huy Huy đến, thế mà lại hoàn toàn không thèm đếm xỉa đến nguyên do đã nhào tới tát cho tôi mấy bạt tai, đánh cho tôi xây xẩm cả mặt mày. Bà ta gào rống ầm ĩ giống như con thú dữ bị thương, nhưng rõ ràng người bị thương chính là tôi kia mà? Những lời phun ra từ miệng của bà ta cùng hình tượng lạnh lùng cao quý hằng ngày hoàn toàn khác biệt.
Khốn nạn, con đ*, hồ ly tinh… Lại hoàn toàn không có ý trách móc chồng mình!
Mẹ Huy Huy vừa mắng vừa đánh tôi, mà anh ta thì chỉ đứng ở đó xem. Đợi đến khi không nhìn được nữa, gã mới sải bước đi qua nơi khác hút thuốc. Tôi tức đến không thể chịu nổi nữa, thế là rốt cuộc cũng đánh nhau với bà ta. Rất nhanh tôi đã giành được chiến thắng, đẩy ngã bà ta từ trên tầng thượng xuống. Là tầng thượng ở lầu tám!
Nơi này rất vắng vẻ, cửa sổ đằng sau cũng còn chưa được xây dựng xong. Phía dưới đều là tảng đá hoặc bê tông cốt thép gì đó. Bởi vì quá tối cho nên tôi không nhìn được rõ, nhưng kể từ sau khi bà ta rớt xuống thì không vang lên tiếng động gì.
Sau khi anh ta hút thuốc xong liền ung dung trở về, còn mất kiên nhẫn hỏi chúng tôi đã đánh xong chưa? Nhưng khi nhìn thấy chỉ có một mình tôi đang đứng bên cạnh mái hiên thì anh ta bất giác liền hỏi, rốt cuộc là có chuyện gì?
Tôi ngẩng đầu, nhìn gã đàn ông đã hủy hoại nửa đời trước của mình. Tôi không thể để gã cũng phá hủy cả nửa đời sau!
Thế là thừa lúc gã còn chưa kịp phản ứng, tôi liền dồn hết sức lực, đẩy kẻ còn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì kia té xuống lầu. Gã chưa kịp thét lên tiếng nào thì tôi đã nghe vang tiếng va đập. Thật may, nơi này rất vắng vẻ…
Tôi ngồi xổm ở đó, gánh chịu gió lạnh, khóc lóc thảm thương thật lâu…